NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Next

Đạn Mạc Bảo Tôi Rằng: Còn Chờ Gì Mà Không Ly Hôn - Chương 1

  1. Home
  2. Đạn Mạc Bảo Tôi Rằng: Còn Chờ Gì Mà Không Ly Hôn
  3. Chương 1
Next

Nhà hàng xóm thấy biển số xe tôi có 985, bèn nhờ tôi trong ba ngày thi đại học đưa con gái cô ta đến điểm thi, nói là để lấy chút vận may.

Tôi còn đang do dự thì trước mắt hiện lên dòng chữ như trong livestream:

【Nữ chính xui xẻo nhất truyện đã lên sàn rồi!】

【Bà hàng xóm kia lười ch đi được, rõ ràng là không muốn dậy sớm nên mới tìm cớ đùn đẩy việc đưa con đi thi cho nữ chính!】

【Con gái bà ta cũng đâu có bình thường, sắp thi đại học đến nơi mà vẫn chat chit với bạn mạng đến hai ba giờ sáng mỗi đêm, kết quả là ngày thứ hai thi xong thì bị nhồi máu cơ tim ngay trên xe nữ chính. May mà nữ chính vượt sáu đèn đỏ, đưa đến viện kịp lúc, không thì mất mạng rồi!】

【Cả nhà bọn họ không biết ơn đã đành, còn oán trách nữ chính lo chuyện bao đồng, hủy hoại tương lai sáng lạn 985 của con gái, rồi cuối cùng phóng hỏa thiêu chết nữ chính!】

【Tức đến tăng xông! May mà nữ chính trọng sinh rồi!】

Tôi bị hù cho rùng mình một cái, lập tức từ chối:

“Xin lỗi, tôi phải đi làm, không rảnh.”

Sắc mặt bà hàng xóm thay đổi.

【Người đáng sợ nhất chính là chồng bà hàng xóm đó, y như siêu nhân vậy, là kẻ cuối cùng thiêu chết nữ chính đó!】

【Ủa? Sao nữ chính lại từ chối rồi? Tôi đọc truyện này hai lần mà?!】

【Làm ơn đừng mềm lòng nữa! Con mụ kia muốn nhờ vả có hai lý do: một là muốn ngủ nướng, hai là con gái bà ta sĩ diện, không muốn đi xe điện đến điểm thi vì sợ mất mặt.】

Tôi thản nhiên nhìn hết đống bình luận nhảy liên tục trước mắt, định đóng cửa an ninh lại.

Bà hàng xóm tên Tống Huệ phản ứng cực nhanh, nửa người đã chèn vào trong nhà, giọng đầy bất mãn:

“Ơ kìa, bàn thêm chút nữa mà!”

“Không thì, cô cho tôi mượn xe ba ngày, tôi tự chở con bé đi thi, cô đi làm bằng xe điện của tôi.”

“Xe điện của tôi mới mua tháng trước đấy nhé, lúc chạy cẩn thận vào, đừng để trầy xước, hỏng hóc gì là phải đền nguyên giá đó.”

Tôi trợn mắt nhìn bà ta.

Thế giới rộng lớn, chuyện gì cũng có thể xảy ra thật.

Đây là lần đầu tôi gặp người mặt dày đến mức này.

Không biết bà ta có nghe được những lời điên rồ mà mình đang nói hay không.

Tôi lạnh giọng:

“Không cho mượn.”

Tống Huệ lập tức sầm mặt.

“Cô sao mà vô tình vô nghĩa thế!”

“Con gái tôi là học sinh giỏi của trường đó! Biết đâu đi xe cô mà đậu Thanh Hoa hay Bắc Đại, xe cô cũng nổi tiếng luôn đó! Đến lúc đó cô còn phải cảm ơn chúng tôi đã PR miễn phí cho xe của cô ấy chứ!”

“Người ta nói xa không bằng gần, hôm nay cô giúp tôi, sau này có chuyện gì nhà cô tôi cũng không chối từ!”

Bình luận bên kia còn phẫn nộ hơn tôi:

【Khè! Tình nghĩa không phải để phung phí cho mấy loại mặt dày thế này đâu!】

【Người khác nhờ vả còn biết mang trái cây, bánh trái đến, bà này mở miệng đòi là đòi, còn lý lẽ nữa chứ!】

【Cười chết, con gái bà ta xếp hạng bét lớp, điểm giả toàn là tự bịa, bà ta còn tin sái cổ cơ mà?!】

Tôi khoanh tay, lườm bà ta một cái.

“Con gái chị đã học giỏi như vậy thì đi xe điện chị chở vẫn thi đậu 985 thôi.”

“Tôi nhấn mạnh lần nữa, xe tôi không cho mượn, tôi cũng không đưa con chị đi thi.”

“Không đi, tôi gọi bảo vệ đó.”

Tống Huệ tức đến giậm chân.

“Cô đừng có mà xỏ xiên!”

“Chỉ là một cái xe ba mươi mấy vạn thôi mà, ai thèm đi nếu không phải vì biển số đẹp!”

“Không phải vì cô học cái trường rách nát hạng hai, thấy con tôi sắp vào 985 nên ghen tị đấy à? Đúng là bụng dạ độc ác!”

Bà ta chửi xong thì “rầm” một tiếng đóng sập cửa.

Bệnh thần kinh thật!

Mà là bệnh nặng ấy.

2

Xe tôi mua hai năm trước, lúc rút thăm may mắn được biển số ED985 – số đẹp khỏi bàn.

Vì “nhất định vào 985”, mấy năm nay không ít phụ huynh dẫn con đến đứng trước xe tôi chụp hình.

Tôi hiểu, ai làm cha mẹ cũng kỳ vọng con cái đậu vào trường tốt.

Người Trung mình mà, nhiều người vẫn tin vào vận số, cầu may.

Tôi cũng chẳng nói gì.

Nếu không nhờ mấy dòng bình luận hiện ra lúc nãy, có khi tôi đã mềm lòng đồng ý đưa con bé đi thi, rồi cuối cùng bị cả nhà họ gi//ết cht.

Giờ thì, tuyệt đối không.

Còn hơn một tháng nữa là thi đại học, tôi đang tính xem có nên về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày đó để tránh bị quấy rối.

Không ngờ bình luận lại tiếp tục:

【Con mụ đó mặt dày quá đáng, nữ chính đã từ chối rõ ràng rồi còn không chịu buông tha!】

【Bả còn bịa chuyện rồi đăng lên group cư dân, định dùng dư luận để ép nữ chính à?!】

【Số nữ chính đúng là xui tám đời mới gặp phải hàng xóm não tàn thế này!】

Tôi giật mí mắt, lập tức mở nhóm cư dân ra xem.

Tòa 74, phòng 405:

【😭Mọi người ơi có thể khuyên giúp hàng xóm tôi được không?@Tất cả thành viên】

Tòa 28, phòng 801: 【Sao vậy?】

Tòa 45, phòng 501: 【Có chuyện gì vậy chị Tống?】

Tòa 45, phòng 405:

【Con gái tôi sắp thi đại học, hàng xóm nhà tôi có xe biển số đẹp 985, tôi muốn nhờ cô ấy lúc đi làm tiện đường cho con gái tôi đi nhờ, lấy may chút thôi, mà tôi vừa mở miệng đã bị cô ta từ chối phũ phàng còn đuổi tôi ra ngoài 😭😭😭】

【Mấy hôm nữa là Tết Đoan Ngọ, tôi còn chuẩn bị hẳn túi bánh chưng đưa cho cô ta, vậy mà cô ta lại vô ơn thế!】

【Tôi đối xử thật lòng với cô ấy mà chỉ vì chuyện nhỏ này lại trở mặt. Con gái tôi chăm học ngoan ngoãn, chỉ muốn ngồi xe biển 985 đi thi, có gì sai?】

【Chồng tôi đi làm xa, tôi với con gái sống nương tựa lẫn nhau, hàng xóm như vậy chẳng phải đang hủy hoại tương lai con tôi sao!】

Tòa 405 là nhà Tống Huệ, tôi ở 406.

Tôi cười ra tiếng luôn.

Cả nước có biết bao xe biển số 985, nếu chỉ cần ngồi xe biển số đẹp là đậu 985 thì khỏi cần học hành gì nữa, chỉ cần mua xe là xong!

Còn nữa, đúng là hôm trước bà ta mang cho tôi túi bánh chưng đông lạnh to thật.

Trưa tôi lười nấu ăn, luộc hai cái ăn tạm, kết quả một tiếng sau tiêu chảy ba lần.

Chiều chịu không nổi phải đi cấp cứu.

Bác sĩ bảo tôi ăn đồ hỏng bụng, dặn lần sau đừng ăn bánh đông lạnh để lâu.

Haha.

Chắc là bánh chưng năm ngoái còn tồn kho, tiện thể “dọn hàng cũ” nhân dịp Đoan Ngọ!

Tôi còn chưa đòi tiền thuốc thang, bà ta lại còn lôi chuyện bánh chưng ra kể lể!

Nhóm cư dân bắt đầu náo loạn.

Người thì hùa theo nói thi đại học là chuyện hệ trọng cả đời, không được sơ suất.

Người lại bảo mê tín quá, thực lực mới là quan trọng nhất.

Tòa 45, phòng 501:

【@Tòa 45, phòng 406, đều là hàng xóm, tiện đường thì giúp một tay, có chết ai đâu, sống đừng lạnh lùng thế!】

501 là bà mẹ nội trợ toàn thời gian, chồng đi làm xa, một mình thuê nhà ở đây nuôi con.

Không biết thân với Tống Huệ từ lúc nào, thường ngồi tám chuyện dưới sân chung cư.

Tôi lập tức trả lời:

【Ai nói tôi tiện đường? Công ty tôi và điểm thi ngược hướng nhau, cách nhau 10km.】

501:

【Thì cô dậy sớm một tiếng là được mà, có gì to tát đâu. Cô đi làm quan trọng hơn thi đại học của con bé chắc?】

Tôi cạn lời.

Con nhỏ Tống Ninh Tuyết đâu phải con tôi.

Nó thi hay không liên quan quái gì đến tôi.

Bảo sao hai người họ thân nhau, đúng là cùng một giuộc – miệng lưỡi trơ tráo như đúc.

Tôi nhắn:

【Chị tốt bụng vậy thì chị đưa nó đi thi đi.】

3

501 cười trừ:

【Tôi lấy đâu ra thời gian, con tôi mới bốn tuổi, còn phải chăm nó, với lại tôi có xe biển 985 đâu.】

Tôi:

【Con chị đi mẫu giáo rồi, dậy sớm đưa nó đi là được. Còn biển số 985 thì tôi bán rẻ lại cho.】

501 im bặt.

Một bà thím ở tòa 908 gửi tin nhắn thoại:

“Giới trẻ bây giờ mở miệng ra là tiền tiền tiền, chẳng coi trọng tình cảm hàng xóm gì hết!”

Tống Huệ thấy có người bênh thì lập tức làm bộ làm tịch:

“Hóa ra hàng xóm là muốn tôi trả tiền à? Sao không nói sớm, tôi trả gấp đôi giá xe cũng được!”

Tôi tag thím 908:

【Bà là người trọng tình cảm nhất mà, tôi nhớ xe điện con bà cũng có biển số 985, hay bà cho nó chạy bộ đi làm ba ngày, cho mượn xe nhé?】

Bà thím lập tức quát:

“Không được! Con tôi đi làm vất vả lắm, sáng còn phải ngủ thêm chút!”

Đấy, chỉ biết mở miệng hô hào đạo đức thôi.

Lúc tổ quản lý gửi tin nhắn thu phí thì im như thóc.

Đến khi có chuyện thì nhảy vào bình luận nhiệt tình.

Chuyện liên quan đến bản thân thì chạy nhanh hơn thỏ.

Tôi tag lại Tống Huệ:

【Chị bỏ ít tiền ra mua biển số xe điện 985 nhà 908 đi, tôi tin con chị ngồi xe điện biển đẹp thi đại học là đậu Thanh Hoa Bắc Đại như chơi.】

Bà thím 908 gửi voice message:

“Tiểu Tống à, nếu muốn mua biển số nhà tôi cũng được, tám vạn không mặc cả, sau này sinh đứa nữa cũng dùng được, đảm bảo con cái thi đâu đậu đó!”

Tống Huệ cắn răng một lúc rồi nhắn lại:

“Thôi khỏi, cảm ơn dì.”

Tôi cười chết mất.

Chưa hết đâu.

Tôi vào phòng ngủ, chụp ảnh phiếu cấp cứu hôm trước, gửi thẳng lên nhóm:

【Cảm ơn “hàng xóm tốt bụng” đã tặng tôi bánh chưng xác sống, ăn xong tiêu chảy liên tục, ai bị táo bón thì nói một tiếng, tôi ship bánh tận cửa nhé!】

Group lập tức im bặt.

Tôi vui vẻ thoát khỏi WeChat, gọi ship gà rán.

Đang ăn ngon lành thì thấy có người tag tôi trong nhóm.

Mở ra xem, hóa ra là chồng cũ – Trần Minh Kiệt.

Anh ta gửi hai dòng tin.

Một cái tag tất cả:

【Mọi người có duyên mới sống cùng một khu, đừng vì chuyện nhỏ mà mất hòa khí.】

Một cái tag riêng tôi:

【Hứa Viên, em ăn phải b..om hả? Cãi nhau trong nhóm như vậy coi có ra gì không?!】

Next

Comments for chapter "Chương 1"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com