Đáy vực đau thương - Chương 1
Văn án quyển một
Khi bị thương hoá thành dục vọng
Lần đầu gặp Nhật Tâm, cuộc đời như hầm đen tăm tối của Tử Đằng mở ra một cánh cửa tràn ngập ánh sáng. Nhật Tâm
là người đã không ngần ngại cứu vớt hắn khỏi vũng lầy sâu thằm, đen đúa và nhơ nhớp.
Chín năm cố gắng, chín năm trải qua biết bao nhiêu cay đẳng chỉ để ngày gặp lại, có thể đường đường chính chính ôm
lấy cậu trong vòng tay, bảo hộ cậu khỏi hết thảy những thế lực thù địch.
Vậy mà chín năm sau, cuộc hội ngộ đầu tiên lại là ở trong bệnh viện. Trên giường bệnh, cả người Nhật Tâm quấn băng
gạc trắng xoá. Mà kẻ gây ra điều này chẳng phải ai xa lạ, chính là anh trai của cậu – Vân Hi – cũng chính là kẻ đã đẩy gia đình hắn vào hồ sâu tuyệt vọng.
Hận thù che mờ lý trí, bao nhiêu cay đắng, bao nhiêu uất hận, đều chuyển thành những chà đạp và tra tấn, khiến kẻ gây
ra thống khổ phải vùi sâu đớn đau vào trong tiềm thức.
Để rồi khi áng mây lướt qua, mặt trời khuất dạng, hắn mới nhận ra bản thân đã Vĩnh viễn thương tổn người mình yêu
nhất. Hành hạ, chà đạp linh hồn cùng thể xác y bao nhiêu lần, cũng chính là mạnh mẽ đâm sâu vào tim gan mình bấy
nhiêu nhát.
Có lẽ đến cuối cùng, Vân Hi cũng vẫn là nhân vật phản diện trong câu chuyện tình ngu muội của hắn. Chỉ có điều,
chẳng biết từ lúc nào Tử Đằng đã nguyện ý trao trọn trái tim cho kẻ phản diện ấy mất rồi.
“Áng mây của tôi, tôi không có tư cách cầu xin em tha thứ. Chỉ mong em mở mắt ra nhìn tôi, một lần nữa thôi cũng được…”
“Tôi giết em rồi, tôi giết em trong một ngày tuyết đông lạnh giá, khi màn sương giăng kín những con đường và làm lu
mờ đi tầm nhìn của kẻ “đui mừ”. Khoảnh khắc em rời khỏi trần thế, tôi mới nhận ra chính đôi tay này đã hủy hoại tất cả,
phá nát tan thế giới mà tôi may mắn được thượng đế ban cho.”
“Đau thương em chịu, thù hận tôi trao..”
Đây là câu chuyện về tra công ngốc nghếch lọt nhầm lưới tình, đến khi đã sai đến không thể quay đầu lại mới nhận ra ai
là người mình yêu đến mức sẵn sảng đánh đổi tính mạng.
***