NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Đế Bá - Chương 947: Thiên Huyền Lão Nhân

  1. Home
  2. Đế Bá
  3. Chương 947: Thiên Huyền Lão Nhân
Prev
Next

Đối với Bán Nguyệt công chúa, Lý Thất Dạ không khỏi híp mắt một chút, nở nụ cười, nói: “Thế nào, mềm đến không được, cứng đến?”

Bán Nguyệt công chúa lạnh lùng nói: “Nếu ngươi đã biết Huyết Ma tộc, vậy nên biết Huyết Ma tộc chúng ta cường đại, cũng nên biết Bán Nguyệt Huyết tộc ta cường đại!”

Huyết Ma tộc, đây là một chi cường đại nhất trong Huyết tộc, có thể nói, Huyết Ma tộc tại Nam Xích Địa có được lực ảnh hưởng rất cường đại. Huyết Ma tộc tại Nam Xích Địa có ba mươi lăm đại truyền thừa, có được mười bốn đại quốc, hơn nữa Huyết Ma tộc càng là đã từng xuất hiện qua ba vị Tiên Đế!

Mà Bán Nguyệt Huyết tộc chính là một trong ba mươi lăm đại truyền thừa của Huyết Ma tộc, có thể nói, bọn họ có được đủ lực ảnh hưởng ở Nam Xích Địa.

“Vậy thì sao?” Lý Thất Dạ không hứng thú lắm, lười liếc nhìn Bán Nguyệt công chúa.

Bán Nguyệt công chúa lạnh lùng nói: “Nếu như bản công chúa muốn gây bất lợi cho ngươi, không cần bản công chúa tự mình ra tay, bản công chúa chỉ cần một câu, tại toàn bộ Nam Xích Địa, không có chỗ cho ngươi đặt chân, thậm chí để ngươi sống không bằng chết!”

“Được rồi, ý của ngươi ta hiểu rồi, lời nói nhảm của ngươi ta cũng nghe được.” Lý Thất Dạ uống rượu, lười biếng nói: “Thừa dịp ta còn chưa động sát tâm, cút cho ta.”

“Ngươi…” Bán Nguyệt công chúa sắc mặt đại biến, lập tức đứng lên, trong đôi mắt đẹp lập tức lộ ra sát ý. Nhưng mà, Lý Thất Dạ ngay cả một chút hứng thú liếc nhìn nàng cũng không có.

Lý Thất Dạ chậm rãi uống rượu, nhẹ nhàng mà uống, là nhàn nhã như vậy, là tự tại như vậy, ở trong mắt hắn không có Bán Nguyệt công chúa.

Cuối cùng, Bán Nguyệt công chúa vẫn không động thủ, nàng hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói: “Ngươi suy nghĩ cho kỹ, nếu như ngươi nghĩ thông suốt, lúc nào cũng có thể tới tìm ta. Nếu như ngươi muốn cưới Diệp Sơ Vân, Bán Nguyệt Huyết tộc ta tuyệt đối có thể giúp ngươi một tay.” Sau khi nói xong, nàng xoay người rời đi, chớp mắt rời đi.

Sau khi Bán Nguyệt công chúa rời đi, Lý Thất Dạ chỉ là cười một cái, nhàn nhạt nói: “Coi như là một người thông minh.” Nói xong, tiếp tục uống rượu, xoạch xoạch nhai ăn vặt.

Qua một hồi lâu, lão Tửu uống nửa bình, lúc này Lý Thất Dạ mới chậm rãi nói: “Tốt rồi, ngươi có thể lên, đừng trốn ở phía dưới.”

Tiếng bước chân vang lên, dưới lầu có một người đi lên, chính là lão nhân thần bí đầu đội mũ giấy kia.

Lão nhân thần bí cũng không có rời đi, hắn là lưu ở dưới lầu, đối với hắn mà nói, không có mệnh lệnh của Lý Thất Dạ hắn là không dám rời đi.

Sau khi lão nhân thần bí đi lên, đứng ở trước mặt Lý Thất Dạ, thần thái thập phần xấu hổ, một đôi tay của hắn cũng không biết để ở nơi nào.

Lão nhân thần bí này rất cường đại, thậm chí ở niên đại của hắn, hắn là nhân vật dậm chân một cái chính là phong vân thất sắc, nhưng mà, lúc này, ở trước mặt Lý Thất Dạ, hắn không dám có chút lỗ mãng.

Lý Thất Dạ nhìn thần bí lão nhân, nói: “Ta cảm thấy lá gan của ngươi thật không nhỏ, rất lâu, ta chạy đi đâu, ngươi cũng chạy theo hướng đó, còn đào không ít đồ vật của ta.”

“Đại nhân, lão tiểu chỉ đi theo sau mông đại nhân nhặt chút đồ vụn vặt, đại nhân bớt giận.” Lão nhân thần bí vội phục lạy nói.

“Được rồi, đứng lên đi, nếu như ta thật trách cứ ngươi, ở Chư Thiên Động sẽ không tha cho con chuột nhỏ nhà ngươi một mạng, nếu như ta muốn giết ngươi, ở Thiên Nhai cũng có thể giết ngươi.” Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay áo, nói ra.

“Tạ ơn đại nhân long ân.” Ông lão bái một cái, nói: “Lúc lão tiểu ở Thiên Nhai vẫn chưa thể nhận ra đại nhân, có chỗ đắc tội, xin đại nhân giáng tội.”

“Không biết có tội hay không.” Lý Thất Dạ nói: “Nhưng mà ngươi lại có bản lĩnh cao cường, trong thời gian ngắn như vậy đã đào được chân của ta, vậy mà đoán được lai lịch của ta.”

Lão nhân thần bí cười gượng một cái, vội nói: “Nhỏ từ nhỏ chính là sùng bái đại nhân, đặc biệt là ở Chư Thiên Động đại nhân tha cho nhỏ một mạng, nhỏ lại càng có ấn tượng không thể xóa nhòa đối với đại nhân vĩ tư. Thiên Nhai vừa thấy, nhỏ lòng có nghi ngờ, cho nên ngược dòng một ít chuyện cũ, trong lòng đã có suy đoán, nhỏ chỉ là không dám mạo phạm đại nhân, cho nên mãi không dám chứng thực.”

“Được rồi, ta cũng không trách ngươi, năm đó ngươi có thể tiến vào Chư Thiên Động ta, cũng coi là một loại duyên phận.” Lý Thất Dạ khoát tay áo, nói: “Ngươi là một mực đang khảo cứu sự tích của ta, có thể giấu diếm được hai mắt của ta sao? Nếu như ta muốn diệt ngươi, chỉ là một câu nói mà thôi.”

Thần thái của lão nhân thần bí có chút xấu hổ, cười gượng một tiếng, nói: “Đại nhân vạn thế vô địch, tiểu nhân cũng chỉ dám đi khảo cứu một ít di tích cổ của đại nhân mà thôi. Năm đó đại nhân cùng Hắc Long Vương bao trùm cửu thiên, tiểu nhân cũng không dám lỗ mãng, chỉ sợ là xa xa liếc mắt nhìn một cái.”

“Ngươi đã biết ta là ai, ngươi nên biết cấm kỵ của ta.” Lý Thất Dạ uống rượu, nhàn nhã nói.

Lão nhân thần bí vội nói: “Tiểu nhân hiểu, tiểu nhân tuyệt đối sẽ không nói chuyện của đại nhân với người thứ ba, tiểu nhân có thể lấy chân mệnh hứa hẹn!”

Lời này của lão nhân thần bí cũng không phải nói đùa, thật sự là lấy chân mệnh thề.

Lý Thất Dạ vỗ vỗ bàn, để cho lão nhân thần bí ngồi xuống, sau khi lão nhân thần bí ngồi xuống, Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, nói: “Nếu như ta nhớ không lầm, năm đó ngươi gọi Thiên Huyền Thiếu Đế đúng không.”

Lão nhân thần bí cười khan một tiếng, nói: “Bẩm đại nhân, năm đó ta là tuổi nhỏ vô tri, lại bởi vì nơi xuất thân gọi là Thiên Huyền sơn, cho nên tự xưng Thiên Huyền thiếu đế. Năm đó ta còn trẻ, muốn tranh giành vị trí cố tôn tiên đế, nhưng, về sau hiểu rõ Ngâm Thiên tiên đế mới là người đại nhân lựa chọn, cho nên, tiểu nhân tự biết không dám tranh giành thiên địa với đại nhân, cho nên đổi xưng là Thiên Huyền lão nhân.”

Ngâm Thiên Tiên Đế là Tiên Đế trước khi Đạp Không Tiên Đế, xuất thân từ Kỳ Trúc Sơn!

“Cố Tôn cũng có tư cách làm Tiên Đế?” Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói: “Ta không lấy hắn đi lấp Hải Nhãn, hắn đã muốn cám ơn trời đất rồi! Hắn cũng dám chạy đến xưng thiên mệnh sở quy!”

Lão nhân thần bí, cũng chính là Thiên Huyền Lão Nhân cười khan một tiếng, ân oán trong này tuy hắn biết một chút, nhưng mà, hắn không dám đi bình luận, bởi vì trong này đề cập đến cấm kỵ của Âm Nha!

“Xem ra, những năm này ngươi lại chạy không ít nơi nha, có phải là địa phương ta đã từng đi qua ngươi đều muốn đào móc một lần?” Lý Thất Dạ nhìn Thiên Huyền Lão Nhân nói.

Thiên Huyền lão nhân vô cùng xấu hổ, cười khan một tiếng, lão nhân xoa xoa quần áo, nói: “A, a, a, tiểu nhân không có ý mạo phạm thần uy của đại nhân, chỉ là, chỉ là, tiểu nhân có chút bệnh vặt, cho nên nhịn không được đi theo dấu chân của đại nhân.”

Thì ra Thiên Huyền lão nhân là một con chuột tinh, chuột tinh thành đạo. Khi hắn còn chưa có chân chính cường đại, có một lần hắn nhân duyên hội tế, lại chạy tới địa bàn Chư Thiên động của Lý Thất Dạ, hắn bị Lý Thất Dạ làm Âm Nha bắt được.

Lúc đó là sợ vỡ mật của hắn, bất quá, về sau Lý Thất Dạ không có giết hắn, chỉ là tiện tay ném hắn ra ngoài mà thôi.

Về sau, Thiên Huyền Lão Nhân đối với Âm Nha trong truyền thuyết sinh ra hứng thú, đang truy tìm dấu chân Lý Thất Dạ, tìm kiếm dấu vết Lý Thất Dạ lưu lại. Cái này khiến hắn thu hoạch không nhỏ, vậy mà cũng để cho hắn đào được một ít đồ vật mà Lý Thất Dạ vứt bỏ trước kia.

Cho nên về sau, Thiên Huyền Lão Nhân đối với việc truy tìm dấu chân của Lý Thất Dạ có hứng thú nồng hậu, chỉ cần chuyện có liên quan đến Âm Nha trong truyền thuyết, hắn đều sẽ đi khảo cứu một phen, xem có phải là thật hay không.

“Cho nên, ngươi đào tới nơi này?” Lý Thất Dạ nhìn Thiên Huyền lão nhân.

Thiên Huyền lão nhân sắc mặt đại biến, lập tức nói: “Đại nhân, tiểu nhân, tiểu nhân, tiểu nhân tuyệt đối không có ác ý như vậy, tiểu nhân đến đây chỉ là để theo một manh mối. Tiểu nhân, tiểu nhân tuyệt đối sẽ không làm tổn thương những người khác, tiểu nhân có thể lấy chân mệnh thề thốt.”

Nói tới đây, Thiên Huyền Lão Nhân còn sợ Lý Thất Dạ hiểu lầm, vội nói: “Đại nhân, mặc dù nói nhỏ là đi theo dấu chân của ngươi, đào móc đồ vật, nhưng mà, nhỏ cho tới bây giờ không dám phá hư một ít đồ vật có liên quan đến đại nhân, càng không dám đi thương tổn hậu đại của người bên cạnh đại nhân. Đại nhân lưu lại rất nhiều thứ, chỉ cần là vật có chủ, nhỏ cũng không dám đi nhúng chàm…”

Lý Thất Dạ nhìn Thiên Huyền lão nhân, qua một hồi lâu, chậm rãi gật gật đầu, nói: “Tốt lắm, ngươi cuối cùng biết điểm mấu chốt của ta ở nơi nào.”

Thiên Huyền Lão Nhân nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, không khỏi lau mồ hôi lạnh trên trán. Tuy hắn rất cường đại, lúc trẻ tuổi thậm chí được xưng là Thiếu Đế, nhưng hắn càng hiểu rõ, trước mặt tồn tại cấm kỵ ngay cả Tiên Đế cũng có thể chém giết, cường nhân như hắn có là gì?

“Ngươi có thể đuổi tới Từ gia, xem ra thật có chút bản lãnh.” Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm Thiên Huyền lão nhân, nói: “Ngươi là từ phương diện nào đuổi tới nơi đây.”

“Không dám giấu giếm đại nhân, tiểu nhân nhận được một số phỏng đoán từ Phục Long Sơn, tiểu nhân đọc qua rất nhiều sách cổ sau đó biết một chút về quá khứ của Từ gia, cho nên tiểu nhân tới bên này xem thử.” Thiên Huyền Lão Nhân vội vàng nói.

“Thật khó lường, vậy mà có thể từ Phục Long sơn lấy được dấu vết để lại.” Lý Thất Dạ nói: “Ngươi phát hiện cái gì?” Nói xong, hai mắt hắn híp một chút.

Thiên Huyền Lão Nhân trong lòng lập tức nhảy dựng lên, hắn vội đứng lên, bái một cái, nói: “Đại nhân, tiểu nhân tuyệt đối không dám có ý nghĩ không đúng phận, tiểu nhân, tiểu nhân chưa từng nghĩ tới sẽ động đến Từ gia, nếu đại nhân không yên tâm, tiểu nhân nguyện ý tiếp nhận đại nhân xem thức hải của tiểu nhân!”

Thức hải, đây là nơi bí mật nhất của tu sĩ, mặc kệ là ai, tình nguyện mất đi tính mạng, cũng không muốn để cho người ta nhìn thức hải.

Nhưng Thiên Huyền Lão Nhân nguyện ý, hắn có hôm nay là vì Lý Thất Dạ. Hắn lấy được rất nhiều thứ từ dấu chân Lý Thất Dạ, công pháp, bảo vật, kiến thức, vân vân.

Có thể nói, ở một loại ý nghĩa nào đó mà nói, hết thảy của hắn đều là Lý Thất Dạ ban tặng!

Lý Thất Dạ nhìn hắn một hồi, cuối cùng nhẹ gật đầu, nói: “Rất tốt, ngươi hiểu là tốt. Ngươi đã có thể đi theo dấu chân của ta mà đến, ngươi nên hiểu ý nghĩa của Thánh Thành, càng phải hiểu rõ quá khứ của Từ gia! Ai động Từ gia, người đó liền diệt cửu tộc, thậm chí là thập tộc!”

“Tiểu nhân hiểu.” Thiên Huyền Lão Nhân trang trọng nói. Hắn biết đây không phải một câu nói suông, càng không phải một câu nói đùa! Chỉ cần Lý Thất Dạ nguyện ý, diệt cửu tộc người ta, đó chỉ là một câu nói!

“Tốt, ngồi xuống đi, ngươi đã có thể từ Phục Long Sơn truy tìm tới nơi này, ngươi nhất định có thu hoạch.” Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gõ mặt bàn, nói ra.

Đi lên gào một tiếng, có vé tháng, xin mời bỏ phiếu tháng, cảm ơn.

————

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 947: Thiên Huyền Lão Nhân"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com