Đỉnh cấp thần y ở rể - Chương 449
“Cậu Giang, thật sự cảm ơn cậu!” Cao Tân Cường nói với Giang Dĩ Minh, sau đó lấy ra hai tấm chi phiếu đưa cho Giang Dĩ Minh và Tôn Học Chiến.
“Thầy Tôn, dù nói như thế nào thì trong khoảng thời gian này cũng làm phiền ngài rồi, xin ngài nhất định phải nhận tấm chi phiếu một tỷ rưỡi này!”
“Cậu Giang, cảm ơn cậu đã chữa khỏi cho cháu trai tôi, xin cậu nhận tấm chi phiếu sáu tỷ này.”
“Tấm chi phiếu này của tôi thật sự là hổ thẹn!” Tôn Học Chiến không đưa tay nhận chi phiếu, lắc đầu nói: “Ông Cao, con người tôi có một thói quen, đó chính là tôi không chữa khói bệnh thì dù phí bao nhiêu thời gian, phí bao nhiêu sức lực, tôi cũng không thế nhận tiền này!”
Lúc này Giang Dĩ Minh cũng xua tay, nói: “Bác Cao, tiền thuốc men tôi sẽ nhận, nhưng nhất định phải do tôi ra giá!”
“Được, cậu nói đi, cậu nói đi, cho dù bao nhiêu,
chỉ cần tôi có, tôi nhất định sẽ đưa cho cậu!” Cao Tân Cường gật đầu nói, còn tưởng râng Giang Dĩ Minh nói như vậy là chê sáu tý quá ít, dù sao Thần y như anh thì châc chắn phí khám bệnh sẽ rất cao!
Quan trọng đây là cháu của mình, Giang Dĩ Minh chữa khỏi cho cậu bé, như vậy dù bao nhiêu tiền thì ông ta cũng sẽ đưa!
“Một trăm năm mươi nghìn!” Giang Dĩ Minh vươn tay, cười nói với Cao Tân Cường: ‘Tôi chỉ cần một trăm năm mươi nghìn là đủ!”
“Cái gì?” Cao Tân Cường nghe vậy ngây ra, nói: “Một trăm năm mươi nghìn, cái này, cái này cũng ít quá rồi? Không được không được, ít nhất cũng phái sáu tỷ!”
Giang Dĩ Minh thản nhiên cười lâc đầu, nói: “Bác Cao, đây chính là giá tôi đưa ra, chính là một trăm năm mươi nghìn, nếu bác đưa cho tôi nhiều hơn thì tôi cũng không cần, chữa bệnh cứu người là trách nhiệm của tôi, giá cả bao nhiêu trong lòng tôi tự cân nhắc.”
“Tốt, tốt!” Tôn Học Chiến lập tức giơ ngón tay cái lên với Giang Dĩ Minh, nói: “Dĩ Minh, bây giờ người trẻ tuổi như cậu ngày càng ít, không tồi, thật sự không tồi!”
Cao Tân Cường muốn biếu đạt lòng cảm ơn cúa
mình, nhưng thấy Giang Dĩ Minh quyết định như vậy, cuối cùng bất đẳc đĩ, chí có thế lấy ra một trăm năm mươi nghìn từ trong túi đưa cho Giang Dĩ Minh.
Giang Dĩ Minh nhận lấy tiền, cười với Cao Tân Cường nói: “Bác Cao, bây giờ đứa trẻ còn nhỏ, buối tối cố gắng tránh cho đứa trẻ ra ngoài, bình thường cũng cố gắng tránh cho đứa trẻ đến nghĩa trang và các nơi khác. Nửa đêm, nếu ai đó đến nhà, hãy để đối phương đứng ở cửa một lúc, nếu đối phương có thói quen hút thuốc, hãy để đối phương cố gắng hút xong thuốc rồi hẫng đi vào, như vậy, có thể tránh được một số vấn đề!”
“Được, được, tôi nhớ rồi!” Cao Tân Cường gật đầu, nói: “Dĩ Minh, thầy Tôn, ở lại nhà tôi ăn cơm đi.”
Tôn Học Chiến xua tay, nói: “Cơm thì tôi sẽ không ản đâu, vừa rồi tôi nhận được một cuộc điện thoại, có người bảo tôi đi qua xem cho con trai ông ta nên bây giờ tôi sẽ qua đó, đúng rồi, Dĩ Minh, tôi để lại số điện thoại của tôi, sau này có thời gian, tôi phải học tập cậu nhiều hơn mới được.”
“Thầy Tôn, là chúng ta cùng nhau thảo luận, cùng nhau thảo luận!” Giang Dĩ Minh cười cười, lập tức để lại phương thức liên lạc cho Tôn Học Chiến.
Giang Dĩ Minh cũng không ở lại nhà Cao Tân Cường ăn cơm.
Bới vì Thẩm Thanh Nga đã gọi điện thoại đến, nói vì sau khi sản phẩm mới hôm nay họp báo xong, lượng hàng xuất hàng quá kinh khủng, cho nên tối nay mấy lãnh đạo chủ chốt của công ty tổ chức tụ tập ăn uống trong khách sạn, bày tỏ chúc mừng.
Thấm Thanh Nga biết hôm nay phòng khám của Giang Dĩ Minh nghỉ phép, cho nên đẵ gọi điện thoại cho Giang Dĩ Minh, đế đại công thần của công ty đến tụ tập ăn mừng.
Đương nhiên Giang Dĩ Minh sẽ không từ chối yêu cầu của vợ anh, cho nên sau khi đưa Hồ Mỹ Nhi đến cửa hàng trang sức thì lập tức lái xe đến khách sạn công ty chúc mừng.
Khách sạn tổ chức là khách sạn Hilton tốt nhất ớ thành phố Nam Hoàng, bới vì hôm nay doanh số bán hàng rất cao, nên mấy cổ đông, mấy lãnh đạo cúa tập đoàn Thấm Thị rất vui mừng, mà Thấm Thanh Nga càng vui vẻ, cho nên đã trực tiếp thuê một phòng tiệc ngay tại khách sạn Hilton đế hôm nay mọi người có thể quẩy hết mình tại nơi này!
“Mọi người mau xem, đại công thần của chúng ta tới rồi!”
Lúc Giang Dĩ Minh đi tới phòng tiệc, Thấm Thanh Nga đang cầm micro nói chuyện với mọi người trẽn sân khấu, trực tiếp hét một tiếng về phía
mọi người.
Mọi người lần lượt quay đầu nhìn về phía Giang Dĩ Minh, sau đó toàn trường vang lên tiếng vổ tay như sấm!