Đỉnh Cấp Tông Sư (Full) - Chương 2402
Tần Chấn Hoằng hơi run.
Hội ma triều là tụ hội Ma đạo quy mô nhất trong bốn
thành Ma ở phía nam của Ma giới Hàn Uyên.
Một trăm năm mới tổ chức một lần.
Chì có những cao thủ cấp cao nhất trong bốn ma
thành ở phía nam mới có thể tham gia.
Dù cho nhà họ Tần cũng có thể xem là một thế lực
không tầm thường và Tần Chấn Hoằng cũng là một cao
thủ tầm bá chủ cỡ nhỏ có tiếng nhưng cũng chưa từng
nhận được thiệp mời của hội ma triểu.
Có thể nói hội ma triều là nơi tụ họp của những ma
đầu mạnh nhất trong bốn thành phía nam.
Giờ mà đến hội ma triều tìm Đà Sơn Ma thì sẽ không
chỉ là khiêu khích Đà Sơn Ma không thôi, mà không
chừng còn đắc tội với các ma đầu đáng sợ trong hội ma
triều nữa.
Ở hội ma triều thì Đà Sơn Ma không phải là người
giòi nhất mà còn có rất nhiều ma đầu mạnh mẽ và đáng
sợ hơn Đà Sơn Ma rất nhiều.
Vì vậy, Tần Chấn Hoằng mới thấy sợ.
“Không sao cả, bây giờ lập tức đi ngay!”. Nhưng
chuyện khiến Tần Chấn Hoằng không thể ngờ tới là Tô
Minh không cần suy nghĩ, cũng không hể do dự mà nói
như đinh đóng cột, dường như không có vẻ gì là lo sợ sẽ
đắc tội với các ma đầu khác trong hội ma triều.
Điên… Điên thật rồi à?
Chớp mắt.
Giống như ào giác.
Tô Minh lập tức biến mất khỏi phòng tu luyện.
Lúc anh xuất hiện lại thì đã ở trên không trung, đối
diện với Đà Sơn Ma.
Vô cùng kỳ lạ.
Không có ai nhìn thấy thân pháp của anh.
“Là Đà Sơn Ma sao?”, Tô Minh hòi.
Còn Đà Sơn Ma lúc này thì đầu óc lại trống không.
Hắn ta không thể nào ngờ được, lúc đáp xuống thì
trên mành đất của những con người bé nhỏ đó vẫn còn
có kẻ dám đương đầu với mình, chẳng phải tất cả bọn
họ đều nên giống như Tần Chấn Hoằng lúc này, sợ đến
hồn vía lên mây, run lên bẩn bật hay sao?
Ngoài ra, chuyện làm hắn ta khó hiểu hơn nữa là
cách mà Tô Minh xuất hiện trước đó, hắn ta không cảm
giác được gì cà. Người thanh niên tầm mười ngàn tuổi
trước mặt cứ như ào giác, xuất hiện trước mặt hắn ta
một cách vô cùng khác thường, không có sự dao động
của hơi thờ, không có sự chuyển động của không gian,
cũng không có sự chuyển động của thân pháp, rốt cuộc
sao anh có thể làm được?
“Có về anh yếu hơn so với tường tượng của tôi, thực
lực của anh thế này mà cũng có thể ép hôn trong Ma
giới Hàn Uyên sao?”. Trong bầu không khí yên tĩnh, Tô
Minh lại lên tiếng với về ngán ngầm. Anh vừa dứt lời thì
đột ngột đưa tay lên, đánh về phía Đà Sơn Ma ở trước
mặt.
Nói là đánh nhưng trông lại có vè như đang đùa.
Ít ra thì cú đánh đó của Tô Minh không có sự biến
động khí tức của ma nguyên cũng không dùng đến kỹ
thuật võ đạo, chỉ đánh ra một cái như người bình thường
mà thôi.
Trên thực tế thì Đà Sơn Ma cũng không cảm giác
được uy lực từ cú đánh của Tô Minh, nhưng hắn ta vẫn
có trực giác. Trực giác mách bào hắn ta rằng người
thanh niên trước mặt không tầm thường, chính vì như
vậy nên khi đứng trước cú đánh của Tô Minh, hắn ta
không hề do dự, tư duy lập tức phàn ứng, cánh tay với
cơ bắp cuồn cuộn dồn hết sức vung chiếc rìu trong tay
lên, chiếc rìu giống như được tiếp năng lượng từ trời đất,
khí tức gào thét điên cuồng, khí đen vây quanh, rung lên
ù ù. Hắn ta chém cây rìu nặng về phía trước mặt.
“Ầm!”
Cây rìu nặng vừa được vung lên thì như có một ngọn
núi của thần ma từ trên tận trời cao đè xuống dưới, khí
tức tuôn trào, vô cùng đáng sợ, chỉ cảm thấy trời đất
như bị xé toạc ra làm hai, Thành Ma Thiên Tâm bên dưới
rung chuyển, như thể sắp sửa đổ sập. Sự bí bách từ
luồng gió do cây rìu nặng mang lại càng khiến cho cả tỷ
võ tu trong Thành Ma Thiên Tâm như muốn nghet tho,
đến đứng cũng không thể nào đứng vững đưoc.
Nghĩ thôi cũng biết cây rìu đó của Đà Sơn Ma mạnh
đến mức nào rồi.
Thực tế cũng chính là như vậy, những ai biết đôi
điều về Đà Sơn Ma thì đều biết, điểm đáng sợ nhất của
hắn ta là ở sức mạnh. Sức mạnh của hắn ta cực kỳ lớn,
giống như sinh ra là đã có sức mạnh của thần ma, còn
cây rìu của hắn ta thì cũng có sức mạnh ngang ngửa với
hắn. Sức mạnh đáng sợ của Đà Sơn Ma được thể hiện ở
cú chém toàn lực như thế, có thể nói, trong thời gian rất
ngắn, khi gặp phải Tô Minh, Đà Sơn Ma đã tỏ ra đặc biệt
cần thận, gần như đã dùng đến toàn bộ sức mạnh.
Nhưng..
Chỉ trong chớp mắt.
Mũi rìu, ánh sáng như muốn chém tan cà trời đất đó
đã đột ngột dừng lại, càm giác đó giống như một chiếc
tên lửa đang phóng vút lên trời bỗng chốc dừng lại, mọi
thứ đến rất bất ngờ, không có một dấu hiệu báo trước nào.
Không chỉ có vậy, vào lúc mũi rìu và ánh sáng đều
đột ngột dừng lại thì bàn tay tùy ý đánh ra cú đó của Tô
Minh đã va vào mũi rìu và ánh sáng rìu cực kỳ sắc bén
dù đó là một bàn tay bằng xưong bằng thịt,.
Mũi rìu, ánh sáng rìu đều vỡ nát.
Không thể đỡ được mà vỡ nát ngay.
Không chỉ có vậy, bàn tay của Tô Minh có vẻ như
không hề bị thương, đến cả da cũng không hề bị xước
đường nào. Hơn nữa, anh vẫn tiếp tục hướng về trước,
đáng sợ hơn nữa là bàn tay của Tô Minh, bàn tay bằng
xương bằng thịt đó không hề do dự, không hề dừng lại
mà đập trực tiếp lên trên cây rìu nặng, va thẳng lên trên
lưỡi rìu, cảm giác đó giống như một quả trứng bị ném
trúng thòi sắt, nhưng kết quả thì quả trứng không hề
hấn gì, còn thòi sắt thì lại tan biến thành hư không.
Đà Sơn Ma há hốc mồm, mặt mày trắng bệch, tư duy
như bị đông cứng, hắn ta ngây ra nhìn cây rìu trong tay
mình vỡ tan thành từng mành.
Cứ có cảm giác giống như một cơn ác mộng, một
cơn ác mộng thật sự.
Cây rìu trong tay hắn ta không đơn giản chỉ là bảo
bối bình thường mà là dung khí. Dung khí thượng phầm,
không thua kém dung khí hàng đầu là mấy. Hơn nữa, đó
còn là dung khí cực kỳ hợp với hắn ta, năm xưa, để làm
ra được cây rìu này, hắn ta đã phài trà một cái giá rất
đắt, đưong nhiên, cây rìu này cũng không làm hắn ta
phải thất vọng. Rất nhiều năm sau đó, cây rìu này đã trở
thành binh khí lợi hại nhất của hắn ta, chưa từng rời khỏi
người hắn, ngày ngày nhuốm máu, rất có tiếng ở khu
vực phía nam, khiến hắn đáng sợ tương đương với tông
môn hạng nhất và thậm chí là còn vượt mặt cả tông môn
hạng nhất, một cây rìu có thể địch lại cả một ma tông
lớn.
Dù có nằm mơ thì Đà Sơn Ma cũng không thể nào
ngờ có một ngày cây rìu của mình lại bị vỡ nát.