Đỉnh Cấp Tông Sư (Full) - Chương 2410
Băng Quỳ Đạo Nhân không thể ra tay, vậy chi có thể
để người khác ra tay thôi.
Luyện Phù Sinh là thích hợp nhất.
“Tôi có thể lấy được chỗ tốt gì?”, Luyện Phù Sinh
mở miệng.
Không có chỗ tốt thì tuyệt đối không làm.
Băng Quỷ Đạo Nhân trầm mặc.
Đáy lòng ông ta rất giận dữ.
Mà còn không thể thể hiện ra ngoài.
Ngẫm nghĩ một lát, Băng Quỷ Đạo Nhân nói: “Tâm
Tạo Hóa sẽ có một phần của ông”.
“Ô?”, Luyện Phù Sinh có chút kinh ngạc, Tâm Tạo
Hóa vô địch như thế nào, ông ta biết rõ, chỉ là cho tới
nay Tâm Tạo Hóa luôn bị giam giữ, không ai có thể lấy
được: “Các ông sắp thành công?”
“Mặc dù Thiên Nữ rất mạnh, nhưng cũng không phải
vô địch, Thiên Nữ mất Tâm Tạo Hóa, lại bị lò luyện hồn
dung luyện liên tục, rất nhanh cô ta sẽ không kiên trì
được bao lâu đâu. Bây giờ thứ duy nhất để cô ta kiên trì
là một niềm tin, niềm tin tên khốn Tô Minh kia còn sống,
còn chưa chết, nhưng niềm tin này cũng có giới hạn,
nếu như tên nhóc kia không thể đi ra từ nền văn minh
Ám trong thời gian ngắn, niềm tin của Thiên Nữ sẽ
không thể tiếp tục bao lâu. Một khi Thiên Nữ hoàn toàn
chết. Tâm Tạo Hóa sẽ thành vật vô chủ, cũng có thể dễ
dàng lấy được ngay”.
“Tâm Tạo Hóa cũng không phải của một mình ông”.
“Đương nhiên, chủ nhân Không Gian được nhiều
nhất. Tôi và Thất Sinh Đạo Nhân, Hồn Oán Đạo Nhân
cộng lại có thể lấy được một phần ba Tâm Tạo Hóa đi.
Cá nhân tôi có thể lấy được một phần chín Tâm Tạo
Hóa. Một phần chín này, tôi có thể chia đều với ông”,
Băng Quỷ Đạo Nhân khàn giọng nói.
“Tôi dựa vào cái gì để tin tưởng ông?”, Luyện Phù
Sinh hỏi.
“Bây giờ tôi sẽ lập lời thể chư thiên”.
“Được”, Luyện Phù Sinh có chút hưng phấn, cho dù
cuối cùng mình chỉ có thể lấy được một phần mười tám
Tâm Tạo Hóa thì cũng là thu hoạch quá nhiều rồi, cũng
đã đủ để thực lực của mình tiến lên một bước dài rồi.
“Không tốt, anh Luyện, nhanh lên, nhanh giết chết
Ngư Dung Băng đi, đáng chết! Đáng chết!”, một giây
sau, khi Băng Quỷ Đạo Nhân vừa mới lập lời thể chư
thiên lại đột nhiên cảm nhận được cái gì, ông ta liền
quát lớn, giọng nói khàn đặc.
Luyện Phù Sinh thì sài bước ra, phóng về phía Ngư
Dung Băng với tốc độ nhanh nhất.
Nhưng mà.
Vừa mới tối gần Ngư Dung Băng, lại trông thấy…
Quanh người Ngư Dung Băng đã xuất hiện một vầng
sáng nửa trong suốt hình tròn thuộc tính băng, giống
như một quả cầu băng.
Quả cầu băng bao phủ lấy Ngư Dung Băng
Khí tức không ngừng tăng lên.
Quả cầu băng không ngừng khuếch trương.
Quả cầu băng kia chính là thuộc tính băng hàn vô
thượng ngưng tụ cùng một chỗ, tạo thành một lớp bảo
vệ không thể phá vỡ.
Phía trên quà cầu băng có vô số pháp diễn băng hàn
đang chuyển động, tràn ngập khí tức đông kết vạn vật.
Không chỉ như thế, quả cầu băng kia còn đang nuốt
chừng toàn bộ thuộc tính băng hàn bên trong nền văn
minh Hàn Uyên.
Có thể thấy bằng mắt thường, vô số quy luật thuộc
tính băng hàn của nền văn minh Hàn Uyên tụ lại từ bốn
phương tám hướng, vọt về phía quả cầu băng rồi hội tụ
vào bên trong, để quả cầu băng càng thêm ngưng tụ.
Luyện Phù Sinh muốn ra tay theo bản năng, muốn
tới gần, muốn ngăn cản, nhưng vừa mới tới gần trăm
mét, sắc mặt của ông ta đã vô cùng khó coi!
Có vẻ ông ta không thể đến gần được.
Nếu tới gần, ông ta có dự cảm sát đạo và máu tươi
của mình sẽ đều bị đông lại.
“Khủng bố như vậy sao?”, sắc mặt Luyện Phù Sinh
rất khó coi, ánh mắt lấp lóe.
“Đáng chết! Cô ta muốn nuốt chừng, hút hết toàn bộ
thuộc tính băng hàn của nền văn minh Hàn Uyên…”,
Băng Quỷ Đạo Nhân khàn cả giọng, trái tim cũng đang
chảy máu, mà quan trọng là ông ta không ngăn cản được.
Thậm chí ông ta còn càm nhận được nền văn minh
Hàn Uyên đã không chịu sự khống chế của ông ta nữa.
Luyện Phù Sinh kinh hãi: “Nuốt chừng, hút hết toàn
bộ thuộc tính băng hàn của nền văn minh Hàn Uyên?
Chẳng phải là thực lực của cô ta sẽ tăng vọt ư? Băng
Quỳ, nếu như thực lực của cô ta tăng vọt, có lẽ tôi cũng
không phải là đối thù của cô ta”.
Uất ức.
Vô cùng uất ức.
Nhưng lại không thể làm gì.
Nếu đổi thành ở trong một nền văn minh có thuộc
tính sát đạo, ông ta có thể chiếm ưu thế tuyệt đối.
Nhưng mà nền văn minh Hàn Uyên này chính là nn
văn minh thuộc tính băng hàn.
“Nền văn minh Hàn Uyên bị cô ta hút lấy, căn nuốt
thuộc tính băng hàn như thế cũng coi như bị phá hủy
rồi, không cần cũng được, anh Luyện, toàn bộ sinh linh
bên trong nền văn minh Hàn Uyên đều là của ông, hủy
sạch đi, máu tươi của mấy tỷ sinh linh chắc hẳn có thể
để sát đạo của ông lên cao một cấp độ nhì?”, Băng Quỷ
Đạo Nhân điên rồi.
Ông ta muốn từ bò nền văn minh Hàn Uyên
hoàn toàn.
Tổn thất một thế giới, đối với ông ta mà nói, tuyệt
đối là tồn thất rất lớn.
Nhưng bây giờ cũng không có biện pháp khác.
“Được”, Luyện Phù Sinh vui mừng, tiếp theo cũng
không cho Băng Quỷ Đạo Nhân cơ hội suy nghĩ lại mà
đột nhiên quát lớn một tiếng: “Sát Đạo Lung Thiên, Ức
Vạn Bạo Liệt, giết!”
Trong nháy mắt, bên trong toàn bộ nền văn minh
Hàn Uyên, mấy chục tỉ sinh linh đều đột nhiên cảm giác
mình không khống chế được máu tươi của mình.
Máu tươi đang thiêu đốt.
Đang sôi trào.
Đang nóng rực.
Tiếp theo.
Uỳnh…
Mấy chục tì sinh linh đều nổ tung trong chớp mắt.
Màu máu tràn ngập toàn bộ nền văn minh Hàn Uyên.
“Tụ lại cho tôi!”, trên dưới cả người Luyện Phù Sinh
giống như có gió lốc vô tận đang chấn động, cứ như
biến thành một lỗ đen nuốt chừng mọi thứ, sau một
tiếng nứt liền hấp thu rất nhiều khí tức huyết sát từ mặt
đất đến bầu trời, từ chân không hư không, từ khắp nơi.
Quanh người Luyện Phù Sinh cũng nhanh chóng
hiện ra một quà cầu bao phủ, chỉ là nó có màu máu.
Bây giờ Luyện Phù Sinh và Ngư Dung Băng đều
đang điên cuồng cắn nuốt để tăng thực lực lên.
Quá trình này có lẽ phải cần mấy giờ thậm chí là mấy ngày.