NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Độc sủng cô vợ ấm áp - Chương 113 Bệnh tự kỷ lại tái phát

  1. Home
  2. Độc sủng cô vợ ấm áp
  3. Chương 113 Bệnh tự kỷ lại tái phát
Prev
Next

Lệ Bạc Thâm nhìn con gái mình chạy theo chiếc xe đã đi xa của Giang Nguyễn Nguyền, đáy mắt có chút kinh ngạc.

Con bé chỉ mới gặp Giang Nguyền Nguyền có vài lần, thế nhưng không thể rời xa cô ấy như vậy…

Ngay khi hắn còn đang suy tư, cô bé đột nhiên ngã sấp xuống, Lệ Bạc Thâm nhanh chóng lấy lại tinh thần bước nhanh về phía trước, đem người ôm vào trong lòng và nói: “Có bị thương chỗ nào không? Đế cha xem nào.”

Tiểu Tinh Tỉnh ôm chặt lấy cố hắn không chịu buỏng ra.

Lệ Bạc Thâm đang sốt ruột thì chọt nghe thấy tiếng cô bé khóc rống lên.

Trong lúc nhất thời, Lệ Bạc Thâm có chút hoài nghi về đôi tai của mình.

Mặc dù là khóc nhưng đây là âm thanh đầu tiên kể từ khi Tiểu Tinh Tinh lớn lên phát ra.

Tiểu Tinh Tinh khóc rất nhiều, hai tay của cô bé còn không quên dùng lực quơ quào làm cổ hắn đau rát.

Lệ Bạc Thâm cố chịu đựng không biếu hiện ra ngoài, tâm trạng phức tạp mà an ủi cô bé

“Dì… muốn dì…”

Đột nhiên, Tiểu Tinh Tinh lên tiếng nói ra từng chữ ngắt quãng.

Động tác của Lệ Bạc Thâm đột nhiên cứng đờ.

Không ngờ câu đầu tiên Tiếu Tinh Tinh nói lại là chuyện này.

Người phụ nữ đó thật sự rất quan trọng đối với cỏ bé.

Ý thức được điếm này, Lệ Bạc Thâm cảm thấy vỏ cùng khó chịu, cuối cùng chỉ có thế tàn nhẫn nól cho cô bé biết sự thật: ”DÌ đã đi rồi, cha ớ đây với con, đừng khóc nữa.”

Tiểu Tinh Tinh vần dùng hết sức bình sinh để khóc không ngừng, thậm chí cơ thế còn hơi co giật.

Lệ Bạc Thâm không còn cách nào khác đành phải xin nghỉ cho cô bé, sáu đó trớ về nhà.

Trên đường đi cô bé dần dần ngừng khóc, chỉ hơi thút thít lặng lẽ ngồi ớ phía sau, thỉnh thoảng lại nức nở một tiếng.

Sau khi về nhà, cô bé không thèm đế ý đến ai mà trực tiếp đi thẳng lên phòng rồi đóng sầm cửa lại.

Lệ Bạc Thâm chỉ nghĩ Tiểu Tinh Tinh lại nối giận với mình, dù sao thì chuyện như này cũng thường xuyên xảy ra.

Hơn nữa, hồm nay công ty không thể thiếu hắn.

Do dự một lúc, Lệ Bạc Thâm vẩn bảo thím Trương chú ý đến tình hình của cò bé rồi tự mình lái xe đến công ty.

Buổi chiều, vừa làm xong việc, thím Trương liền gọi điện thoại đến: “Thiếu gia, ngài mau trở về xem một chút đi ! Trỏng tiểu tiểu thư không ổn chút nào!”

Nghe thấy giọng điệu của thím Trương có vẻ hoảng sợ.

Trong lòng Lệ Bạc Thâm liền trầm xuống, lập tức buông bỏ công việc rồi vội vàng quay trở về.

“Sau khi ngài đi, tỏi đã cố gắng an ủi tiểu tiểu thư nhưng cho dù tôi có nói gì, tiểu tiểu thư cũng không phản ứng gì cả…” Thím Trương lo lắng đến mực giọng run run.

Lệ Bạc Thâm bước nhanh vào phòng

Tiểu Tinh Tinh, chỉ nhìn thấy cô bé đang co ro người trong góc với đôi mắt trống rỗng, thấy bọn họ bước vào cũng không có chút phản ứng nào.

“Tinh Tinh, cha biết con đang tức giận. Cha hứa với con rằng sau này con vẩn có thề gặp lại dì xỉnh đẹp của con, được không?”

Trước đây nếu nhắc đến Giang Nguyền Nguyền, tối thiều Tiểu Tinh Tinh cũng có chút phản ứng.

Nhưng lần này, Tiểu Tinh Tinh thậm chí cũng không hề dời mắt, tựa như đã hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của chính mình.

Nhìn thấy điều này, trái tim của Lệ Bạc Thâm đột nhiên chìm xuống.

Biểu hiện hiện tại của cô bé rõ ràng đang tái phát chứng tự kỷ!

Ý thức được điểm này, Lệ Bạc Thâm lập tức gọì điện cho anh em tốt của mình, Lục Cảnh Ngự, bảo anh ta đến đây càng sớm càng tốt.

Lục Cảnh Ngự đẵ đạt được nhiều thành tựu to lớn trong lĩnh vực tâm lý học, trong mấy năm này, bệnh cúa Tiểu Tinh Tinh vẳn do chính tay anh ta chữa trị.

Không lâu sau, Lục cảnh Ngự đã vội vàng chạy tới, nhìn thấy tình trạng cúa Tiểu Tinh Tinh, trong lòng anh ta trầm xuống, quay người nói với hai người: “Các cậu ra ngoài trước đi, để tòi ở lại tâm sự với con bé.”

Lệ Bạc Thâm và thím Trương cùng nhau đi ra khỏi phòng.

Trong phòng, Lục cảnh Ngự kiên nhẫn nóì chuyện với Tiểu Tinh Tinh, nhưng dù anh ta có nói cái gì, cô bé cũng không thèm phản ứng chút nào, ánh mắt rất trống rồng.

So với những lần trị liệu trước đây, tình hình hiên tai nqhiêm tronq hơn rất nhiều.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 113 Bệnh tự kỷ lại tái phát"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com