NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Độc sủng cô vợ ấm áp - Chương 117 Có gì hay mà giải thích

  1. Home
  2. Độc sủng cô vợ ấm áp
  3. Chương 117 Có gì hay mà giải thích
Prev
Next

Giang Nguyên Nguyền thật sự rất sợ hãi, thân thể vồ thức run lên, theo bản năng chui thẳng vào trong vòng tay của hắn.

Cảm nhận được sự run rấy của cô, Lệ Bạc Thâm vô cùng đau lòng, nhăn mày nói: “Tại sao cô sợ hãi mấy thứ đó như vậy mà còn muốn vào?”

Nghe thấy giọng nói bên tai, Giang Nguyền Nguyễn nhất thời không kịp phản ứng.

Lệ Bạc Thâm bất lực thở dài: “Tỏi sẽ đưa cỏ ra ngoài.”

Giang Nguyền Nguyền chậm rãi tỉnh táo lại, chỉ cảm thấy giọng nói bên tai cô rất quen thuộc, mùi hương lưu lại quanh người khiến trái tim cô càng chìm xuống.

Không, làm sao hắn có thế ớ đây…

Giang Nguyễn Nguyền nghỉ ngờ ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt ngầm quan tâm của người đàn ông.

Bốn mắt đối diện, thân thể Giang Nguyền Nguyễn lập tức cứng đờ, sau khi phản úng lại, sự hoảng loạn trên mặt đã không còn nữa, cô vò cảm thoát khỏi vòng

tay của người đàn ông.

Lệ Bạc Thâm cảm nhận được sự kháng cự của cỏ, cảm xúc đau xót trong lòng từ từ phai nhạt, tùy ý để cô rút lui khỏi vòng tay của mình.

“Sao anh lại ớ đây?” Giang Nguyền Nguyền cảnh giác nhìn người trước mặt.

Lệ Bạc Thâm điều chỉnh tâm trạng, thờ ơ nóỉ: “Tới tìm cò.”

Nghe vậy, lông mày Giang Nguyễn Nguyền khẽ cau lại: “Tôi nghĩ lời nói cúa tôi đấ đủ rõ ràng rồi, Lệ Tống còn tốn công tới tìm tôi, hẳn là có việc gì đó cần tôi đúng chứ?”

Buổi sáng, sau khi rời khỏi trường mầu giáo, cô đã chặn tất cả thông tin liên lạc cúa Lệ Bạc Thâm.

Đế tìm được cô, chắc chắn Lệ Bạc Thâm đã lãng phí rất nhiều công sức.

Ngoại trừ việc có chuyện cần cô giúp đỡ, Giang Nguyễn Nguyền khõng thể nghĩ ra được bất kỳ lý do nào khác.

Nghe vậy, đôi mắt sâu thẳm của Lệ Bạc Thâm hơi tối sầm lại, vốn dĩ hắn cũng muốn định nóì thẳng lý do nhưng câu hỏi của Giang

Nguyền Nguyễn cứ như cái gai đâm thủng trái tim hắn.

Nếu hắn thẳng thừng nói là hắn cần sự giúp đỡ của cô, không biết người phụ nữ này sẽ mỉa mai hắn đến mức nào nữa.

Sau khi im lặng vài giây, Lệ Bạc Thâm cuối cùng cũng đổi lời: “Tỏi nghĩ chuyện Triều Triều và Mộ Mộ bị đuổi học vẫn chưa được gìái thích rõ ràng, tôi hy vọng cô có thể bình tĩnh lắng nghe lời giải thích của tôi.”

Giang Nguyễn Nguyền đã đinh ninh trong lòng là chuyện này tuyệt đối có dính líu đến Lệ Bạc Thâm, khỉ nghe đến đáy cò không hề cảm thấy gì ngoài cảm giác mỉa mai.

Gỉảỉ thích? Có cái gì hay mà giải thích là gì chứ? Hắn đùa giỡn mấy ngày rồi còn chưa chán sao?

Nghĩ đến đây, ánh mắt Giang Nguyền Nguyền lóe lên một chút lạnh lùng, giọng điệu càng thêm xa lánh: “Anh ớ vị trí cao, anh muốn làm gì thì làm, không cần phải giải thích với tôi, tôi không muốn nghe.”

Lệ Bạc Thâm nhíu chặt lông mày: “Trước giờ tôi không hề làm việc gì thẹn với lương tâm, không có lí do gì làm tôi không dám thừa nhận. Tồi không làm chuyện đó đồng

thời cũng không đổ lỗi cho ai cả. Tôi thừa nhận là lúc mới biết Triều Triều và Mộ Mộ sẽ học cùng với Tiểu Tinh Tinh, tôi có bảo hiệu trường đế đuối học chúng, nhưng mà ngày hôm Tiếu Tinh Tinh cũng đã làm ầm ĩ vì chuyện này rồi, tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra lần nữa. Coi như là vì nế mặt con gái tôi, tôi không thể nào đuổi học Triều Triều và Mộ Mộ một lần nào nữa. Hôm đó Phó Vi Trữ đưa Tiểu Tinh Tinh đi học, vô tình nhìn thấy hai đứa con nhà cô nên mới tự ý yêu cầu hiệu trướng làm vậy, sau khỉ cô tìm đến, tồi mớỉ phát hiện ra chuyện.”

Nói đến cùng hắn vẳn khẳng định đây là ý của Phó Vi Trữ.

Giang Nguyễn Nguyền càng cảm thấy mỉa mai: “Vậy thì ý của anh và ý cúa cõ ta có gì khác nhau? Lúc đầu do anh đưa ra yếu cầu này trước, Phó Vi Trữ là bạn đời của anh cũng đưa ra yêu cầu tương tự với hiệu trướng, anh nghĩ hiệu trường sẽ không nể mặt anh sao? Nói như vậy thì suy cho cùng chuyện này vân là do anh!”

Lệ Bạc Thâm nghe thấy người phụ nữ này lại cột hắn và Phó Vi Trữ lại với nhau, trong lòng hắn chợt có chút cáu kỉnh: “Cô ta là cô ta, tôi là tòi tại sao phải gộp lại như vậy”

Tôi không có lý do gì đế ra tay với Triều Triều và Mộ Mộ, tối hôm qua tôi đã cảnh cáo hiệu trường, bây giờ Triều Triều và Mộ Mộ có thể trở về bất cứ lúc nào.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 117 Có gì hay mà giải thích"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com