NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Độc sủng cô vợ ấm áp - Chương 118 Con bé không phải do Phó Vi Trữ sinh ra

  1. Home
  2. Độc sủng cô vợ ấm áp
  3. Chương 118 Con bé không phải do Phó Vi Trữ sinh ra
Prev
Next

Giang Nguyền Nguyền bỗng nhiên cảm thấy có chút buồn cười.

Cô vần còn nhớ rõ sáu năm trước, Lệ Bạc Thâm đã thề rằng hắn sẽ không cưới aỉ khác ngoài Phó Vi Trữ, thậm chí còn đối xử lạnh lùng với cô bởi vì cồ đã chiếm lấy vị trí của Phó Vỉ Trữ.

Đã trôi qua sáu năm nhưng người đàn ông này vần đem mình và Phó Vi Trữ phân biệt rõ ràng như vậy.

Không biết sau khỉ Phó Vi Trữ nghe hắn nói như vậy, sẽ có cảm tường như thế nào.

Tuy nhỉên, cho dù sự thật là như vậy thì hiệu trưởng quả thực đã nhận được chỉ thị của Phó Vi Trữ, và cô cũng đã quyết tâm vạch ra ranh giới rõ ràng với Lệ Bạc Thâm.

Chuyện như thế này xảy ra lần đầu thì sẽ xảy ra lần thứ hai, cô không muốn hai đứa nhỏ nhà mình phải sống dưới họng súng của người khác.

Nghĩ đến đây, Giang Nguyền Nguyễn thu hồi lạỉ suy nghĩ của mình, cũng khống muốn tranh cãi với hắn về vấn đề này nữa, bình tĩnh

nói: “Tôi đã nghe xong lời giải thích của anh, nếu khỏng còn chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây.”

Nói xong, cô liền xoay người muốn rời đi.

Cỏ thực sự không muốn ờ lại cái nơi địa ngục này nữa, hiện tại lý trí của cô đã trớ lạì, có lẽ rất nhanh cô sẽ tìm đến lối ra, sau đó tìm chỗ nào ngồi đợi Tịch Mộ Vi cùng với hai đứa nhỏ.

Vừa quay người lại, lại bị người đàn ông bắt lấy cổ tay.

Giang Nguyền Nguyền dừng bước, quay người lạnh lùng hỏi: “Lệ Tổng còn có chuyện gì sao?”

Lệ Bạc Thâm trầm mặc một lát, cuối cùng cũng giải thích mục đích của mình: “Tôi cần cồ giúp một chuyện.”

Nghe vậy, Giang Nguyễn Nguyền mím mòi dưới một cách mỉa maỉ.

Quả nhiên cỏ không có đoán saỉ, nếu khồng tìm được ích lợi gì từ cô, làm sao người đàn ông này có thế dốc sức tìm được đến nơi này như vậy.

“Cô biết không, lần trước bời vì Tinh Tinh

không thấy Triều Triều và Mộ Mộ ờ trường mầu giáo, đã gây náo loạn một trận, lần này, con bé biết bọn tré sẽ không đì học ớ trường mẫu gỉáo nữa, nên huyên náo càng lợi hại hơn. Buổi sáng khì thấy cô rời đì, chứng tự kỷ của con bé lại tái phát. Bây giờ con bé đã hoàn toàn khép mình lại. Dù chúng tôi có nói gì thì cũng vô ích. Bác sĩ tâm lý nói nếu cô qua đó xem một lát chắc chắn sẽ có tác dụng, vì thế mà tôi muốn làm phiền cồ đi với tỏì một chuyến.”

Lệ Bạc Thâm nói với vẻ mặt trịnh trọng, sức lực vần không hề suy giảm, như sợ Giang Nguyền Nguyễn cứ như vậy mà rời đi.

Nghe hắn nói xong, Giang Nguyễn Nguyền không khỏi sửng sốt trong giây lát.

Tinh trạng của cô bé nghiêm trọng đến mức cần phải gọi bác sĩ tâm ý, theo lời của Lệ Bạc Thâm nói đến cả bác sĩ tâm ý cũng lực bất tòng tâm.

Hơn nữa, cũng chỉ vì cỏ và Triều Triều Mộ Mộ nên cò bé mới như thế này…

Cồ không biết cả nhà mình lại có địa vị quan trọng trong lòng cô bé như vậy.

Nhớ đến lần trước cô bé đến gặp bọn họ với khuôn mặt đẫm nước mắt, Giang Nguyễn

Nguyền cảm thấy có chút dao động.

Nhưng sau đó cồ nghĩ đêh chuyện Tiểu Tinh Tinh là con của Phó Vi Trữ, trong lòng lại trờ nên kiên định.

“Lệ tống luôn miệng nói nhà trường đuổi học Triều Triều và Mộ Mộ là do Phó Vi Trữ sai khiến. Tại sao bây giờ anh nghĩ tôi sẽ giúp việc này? Phó Vỉ Trữ bắt nạt con tồi như thế này, tạỉ sao tôi phải giúp con của cô ta? Anh nghĩ tôi là thánh mầu sao?” Sau khi định thần lại, Giang Nguyền Nguyễn dùng giọng hát lạnh lùng chất vấn.

Nói xong, cô dùng chút sức trên tay để thoát khỏi vòng tay của Lệ Bạc Thâm.

Tay của người đàn ông càng siết chặt hơn, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nhìn thấy vẻ mặt như vậy của hằn, Giang Nguyền Nguyễn cau mày khó hiếu.

Lệ Bạc Thâm lấy lạì tinh thần sau cơn ngạc nhiên, từ từ nheo mắt lạỉ, giọng nói trờ nên lạnh lùng hơn: “Ý cô là gì? Cô nghĩ Tinh Tinh… là con của Phó Vỉ Trữ sao?”

Giang Nguyễn Nguyền nghĩ rằng hắn sẽ dùng vũ lực đế đưa cô đi, thậm chí cô còn chuấn bị đánh trả nhung không ngờ lại nghe

được một câu như vậy.

Trong lúc nhất thời, trái tim cô không hiểu sao lại thắt lại, nhưng cô van cố giữ bình tĩnh, lạnh lùng hỏi: “Chẳng lẽ không đúng sao?”

Ngoại trừ Phó Vì Trữ ra, cô không thế nqhĩ ra đươc nqười phu nữ nào khác nữa.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 118 Con bé không phải do Phó Vi Trữ sinh ra"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com