NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất - Chương 487

  1. Home
  2. Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất
  3. Chương 487
Prev
Next

“Trời ạ, là Huyết Long Mã thật đó, Huyết Long Mã tu vi Huyền Võ tầng ba, sao nhìn còn đáng sợ hơn cả Huyết Lang Vương thế này!”

“Nhìn kìa, còn có cả sùng! Con Huyết Long Mã này chắc chắn đã thức tỉnh huyết mạch Chân Long, không biết là loại Chân Long nào”.

Huyết Long Mã đột ngột xuất hiện khiến cho ánh mắt mọi người sáng rực lẽn, tất cả đều giặt mình.

“Sợ ngươi luôn đấy!’

Lâm Nhất cười khổ, tiện tay ném vién yêu đan ẩn chứa yẽu sát vương giả qua cho nó.

Đám người Chương Bình nhìn thấy cảnh này deu há hốc mồm.

Làm gì vậy…

Viên yêu đan mà họ mơ ước, sau khi lấy được phải quý trọng rồi sử dụng, lại bị Lâm Nhất tiện tay ném cho một con ngựa?

Đây chính là viên yêu đan ngay cả cao thú cánh giới Tử Phủ cũng muốn có được đấy!

Rột rột!

Viên yêu đan ấn chứa yêu sát vương giả được Huyết Long Mã thích thú nhai nuốt, phát ra tiếng rột rột.

Huyết Long Mã dũng mãnh thần diệu, sát khí như núi, bộ lỏng như máu, phi nhanh như chớp, lúc này đã biến thành một con ngựa tham ăn.

Đặc biệt là khi nhai, nó đế lộ hai hàm rang cửa trông như đang cười rất bí ối.

Nó hoàn toàn khác với hình tượng trước đó.

Khoé miệng Chương Bình và các đệ tử Hồn Nguyên Môn khẽ giặt, khỏng nỡ nhìn thẳng, nhưng tiếng “rột rột” phát ra khi nó nhai khiến họ cám thấy vô cùng đau lòng.

Hỏng mất của trời, quả là hỏng mất của trời.

Một viên yẻu đan có giá trị cao, ai cũng mơ ước, dù đã có được cũng phải quý trọng gấp đôi.

Thế mà lại đế Lâm Nhất ném cho thú cưỡi của mình.

Có ai lại nuôi ma sủng lãng phí như thế này đâu?

Ầm!

Khi yêu đan được Huyết Long Mã thôn phệ và luyện hoá, khí tức trên người nó không ngừng mạnh lẻn, khí huyết sôi trào làm tăng áp lực mang lại cho người khác.

Tu vi của nó điên cuồng tăng lên ngay trước mặt mọi người.

Nó tăng lên đến Huyền Võ tầng ba đỉnh phong với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, khiến đám người Hỗn Nguyên Môn đều trợn tròn mắt.

Không chỉ có vậy, trong luồng yẻu sát hùng hậu như núi lúc ẩn lúc hiện xuất hiện thêm một tia uy áp vương glầ.

Tuy nó rất mờ nhạt, lúc ẩn lúc hiện, nhưng lại thật sự tồn tại.

Hiệu quả to lớn của yêu đan biểu hiện rõ trên người Huyết Long Mã.

Chết tiệt, viên yêu đan này vốn thuộc về chúng ta mà!

Nhìn thấy cảnh này, Chương Bình không nhịn được mẳng thầm trong lòng.

Với tính cách cúa Tả Vân sư huynh, chắc chắn huynh ấy sẽ không giành với chúng ta, nó rất cỏ thể sẽ thuộc về mình.

Nhìn hal hàm răng cửa không khép lại được của Huyết Long Mã, Chương Bình nhỏ giọng mầng, con súc vật này đăc chí thật đấy…

Hân ta vừa dứt lời, Huyết Long Mã há miệng phun ra một đống yêu đan vụn lẫn với nước bọt về phía hăn ta.

Phụt!

Chương Bình chưa kịp phản ứng, đống yêu đan vụn đâ bắn nhanh như chớp vào mặt hân ta, làm hản ta đau đớn hét lên.

“Sư huynh, con súc vật này nhố nước bọt vào mặt ta!”

Chương Binh lau mặt, muốn khỏ chịu bao nhiêu thì cỏ bấy nhiêu, nối giận đùng đùng.

Ha ha ha!

Huyết Long Mã nhảy nhót, nhe hai hàm răng cửa ra cười không ngậm miệng lại được.

Chương Binh tức sầp hộc máu, đây mà là ngựa sao? Rõ ràng nó đã thành tinh, cỏn cười nhạo hắn ta kìa.

Giỏi lắm, tính cách y hệt chú nhân của nó.

Lâm Nhất đá hân ta thì cũng thôi đi, khõng ngờ ngựa của hắn cũng bẳt đầu giở trò với hắn ta.

“Con ngựa này rất thông minh, ngươi mắng nỏ nên nó phun vào mặt ngươi là đúng rồi. Tại sao các sư đệ sư muội khác không bị gì cả, rõ ràng nó không phun bừa đâu”.

Tả Vân cười khẽ, nghĩ khá thoáng.

“Đúng nhỉ, mấy người chúng ta đứng gần nhau thế mà chỉ có Chương Bình sư đệ bị phun vào mặt…”

“Đúng đó, giờ nó cũng chỉ cười nhạo Chương Bình sư huynh thôi”.

“Con Huyết Long Mã này tuyệt thật, có cá tính lắm”.

Đám đệ tử Hỗn Nguyên Môn nhìn kĩ thì thấy đúng là như vậy, họ chưa từng gặp một con ma sủng thông minh như thế, nay đã được mở mang tầm mắt.

Nghe có người khen mình, Huyết Long Mã càng cười đắc ý hơn.

Thấy không chỉ có Tả Vân sư huynh không giúp, ngay cả những đồng môn khác cũng không giúp mình, Chương Bình cảm thấy rầu rĩ muốn chết.

“Đừng cười nữa, con ngựa ngốc”.

Lâm Nhất vồ lên cổ Huyết Long Mã, xoay người lên ngựa chuẩn bị rời đi.

Tả Ván nhìn Lảm Nhất bằng ánh mât sâu xa: “Thảo nào Lám huynh đệ mới Huyền Võ tầng hai đã dám một mình tiến vào dăy núi Ma Vản, thì ra là có chỗ dựa. Có Huyết Long Mã, ngươi muốn tiến hay lùi đều được, dù gặp phải kẻ địch không đánh lại, ngươi cũng có thể thong dong rời đi, trong núi không ai có thể đuối theo kịp!’’

Lâm Nhất ngồi trên lưng ngựa chỉ cười chứ không trả lời, Tả Vân nói như vậy cũng không sai.

ít nhất hắn ta cũng nói đúng một nửa, Huyết Long Mã đúng thật là chồ dựa lớn nhất của hắn.

Nhưng ờ dãy núi Ma Vân, tất cả đều phải dựa vào chính mình, thậm chí hắn còn cố ý đuổi Huyết Long Mã đi.

Để rèn luyện một mình!

‘Ta đi đây. Long Tượng Chiến Thể Quyết và đao pháp tuyệt vời của Tầ Vân huynh đệ đã làm tại hạ mở mang tầm mát, nếu có cơ hội nhất định sẽ xin chỉ bảo”.

“Đợi đã!’

Tả Vân gọi hân lại: “Nếu ta đoán không sai, nhiệm vụ mà ngươi nhận hắn cũng giống với chúng ta, đó là săn giết Huyết Lang và thu thập huyết tinh ở xương lông mày”.

“Sao ngươi lại biết?”

Lảm Nhất hơi nghi hoặc.

Tả Vân cười đáp: “Huyết tinh được sản sinh ờ xương lông mày Huyết Lang, nó không chỉ ẩn chứa khí huyết dồi dào mà còn chứa rất nhiều tinh khí nhật nguyệt, là một loại vặt liệu không thế thiếu trong việc chế tạo huyền binh và luyện dược, có giá trị cực kỳ đắt”.

“Nhiệm vụ lần này là do công hội Huyền sư giao cho Hồn Nguyên Môn và Lãng Tiêu Kiếm Các, nẽn ta đoán nhiệm vụ của ngươi cũng giống chúng ta”.

Lảm Nhất gật đầu: “Vậy thì sao?’

“Nếu đã vậy thì có lẽ chúng ta có thể liẽn minh với nhau, bầy Huyết Lang này có khoảng hơn một trăm con, hoàn toàn đủ chia đôi. Nếu hai bẽn liên minh, chắng những hiệu suất được nâng cao mà còn có thể giúp đỡ nhau”.

Tả Vân bình tĩnh nói ra mục đích của mình, chờ đợi Lâm Nhất trả lời.

Đám người Chương Bình hết sức ngạc nhiên, không biết tại sao Tả sư huynh lại đột nhiên muốn liên minh với Lảm Nhất.

Trên thực tế, Tả Vân cũng đã đánh giá thấp thực lực của Huyết Lang Vương giống Lâm Nhất.

Nếu hôm nay không gặp Lâm Nhất, chắc chắn hân ta đã lành ít dữ nhiều, khó thoát được cái chết.

Trước đó không biết lai lịch của Lảm Nhất nên không thể hiểu rõ tính cách của hân.

Nhưng sau khi Huyết Long Mã xuất hiện, Tả Vân đã dao dộng, ngay cả một con ngựa cũng có thế coi là bạn.

Nếu vậy thì đương nhiên Lảm Nhất sẽ không quá tệf có thế kết bạn.

Lòng người luôn đáng sợ hơn yêu thú, nếu không hiếu rõ hoặc có thực lực mạnh hơn thì không được tiếp xúc lung tung.

Lảm Nhất ngồi trên lưng ngựa trầm tư suy nghĩ, có vẻ như việc liẻn minh cũng không có hại cho hần.

Hiệu suất quả thật sẽ cao hơn rất nhiều.

Hắn cũng có thể biết thêm về thực lực của Tả Vản. Hẳn cảm thấy rất hứng thú về Long Tượng Chiến Thế Quyết và đao pháp của hắn ta.

‘Được thôi, vậy cùng đi đi”.

Tá Vân cười: “Vậy thì tốt quá, có Lâm huynh đệ giúp đỡ, chúng ta nhất định sẽ giết sạch bầy Huyết Lang này trước khi chúng bỏ chạy về bộ lạc”.

Trong mẩy ngày tiếp theo, Lâm Nhất cùng đám người nảy đi giết những con Huyết Lang rải rác 0 xung quanh.

Mất Lang Vương, những con Huyết Lang tập trung thành từng nhóm nhỏ hoàn toàn không có uy hiếp đối với họ.

Thực lực của Tả Vản thực sự rất mạnh, thân thế cứng rắn và tu vi cao đã được thế hiện triệt đế trong cuộc săn giết này.

Kết hợp với đao thuật cao siêu, mấy ngày nay Lâm Nhất gần như không có cơ hội đế thể hiện thực lực của mình.

Điều này khiến mấy tên sư đệ Hỗn Nguyên Môn để ý, nói hắn lại chiếm hời.

Đối với việc này Lảm Nhất chỉ cười, không đế bụng, mặc cho Chương Bình suy nghĩ linh tinh.

Dù gì cũng phải nế mặt Tả Vân một chút, đâu thế lôi Chương Bình ra đánh cho một trận.

Nhưng chỉ trong bảy ngày, họ thu hoạch được khá nhiều, tiến độ nhiệm vụ rất nhanh.

Lâm Nhất được chia bốn mươi viên huyết tinh, nếu cộng thêm những viẻn huyết tinh của Huyết Lang Vương, hân đã có thế về trả nhiệm vụ.

Nhưng hân không gấp, nếu có thế giữ huyết tinh lại cho riêng mình đương nhiên là tốt nhất.

Vào ngày này.

Mấy người đuối theo sát năm con Huyết Lang bị thương trong rừng.

Khi thấy sâp đuối kịp, Tả Vản chợt biến sắc, gọi tất cả mọi người lại: “Dừng lại, không thế tiếp tục đuối theo, nếu đuối tiếp sẽ đến bộ lạc Huyết Lang”.

“Bộ lạc Huyết Lang?”

‘Đúng vậy”.

Tả Vân giải thích với mọi người rằng trong dãy núi Ma Vân có một hang ổ Huyết Lang rất lớn.

Nơi đó tập trung hàng nghìn con Huyết Lang, không chỉ có số lượng khống fô mà còn có Huyết Lang trưởng lão có tu vi ngang ngửa với cảnh giới Tử Phủ, thực lực vô cùng đáng sợ.

Nếu bước vào phạm vi thế lực của bộ lạc này, chí dựa vào mấy người họ chắc chắn chỉ có một con đường chết.

Trong bộ lạc Huyết Lang, sau khi Lang Vương mới ra đời, nó sẽ dẫn bầy Huyết Lang đỉ lang thang trong dãy núi Ma Vân để kiếm ăn.

Nếu Lang Vương bị giết, những con Huyết Lang còn lại sẽ bỏ chạy về bộ lạc.

Sau khi Lang Vương mới ra đời, chúng sẽ được dẫn đi tiếp.

‘ở phía trước chính là bộ lạc Huyết Lang?’

Lâm Nhất nhìn ra xa, ở phía cuối tầm nhìn hình như là một hẻm núi rộng lớn, quả thật toát lên khí tức không tầm thường.

Tả Vân gật đầu: “Nhưng nếu không đến gần sẽ không sao”.

“Chán thật, còn thiếu ba viên huyết tinh nữa là chúng ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Lại phải đi tìm bầy Huyết Lang khác…”

Vẻ không cam lòng hiện lên trên mặt Chương Bình, hắn ta đấm mạnh vào thân cây cổ thụ.

Không được!

Lảm Nhất nhíu mày, võ hồn Chúc Long trong cơ thế cảm ứng được sự nguy hiểm, trờ nẻn khá là táo bạo.

Thất Huyền bộ, kim ỏ tung cánh!

Làm Nhất quát nhẹ một tiếng, trẽn người hắn bùng nố khí thế mạnh mê, nháy mắt đã lao tới cách đó trăm mét rồi nhấc Chương Bình lên cao.

Sau đỏ hẳn nhanh chóng lùi về lại, chỉ đế lại một cái bóng mờ.

Một loạt động tác liền mạch và trôi chảy.

“Lảm Nhất, ngươi làm gì vậy, thả ta xuống…”

Chương Bình vừa sợ vừa giận, lớn tiếng mắng.

Bịch!

Lâm Nhất nghiêm mặt, tiện tay ném hằn ta xuống đất.

Chương Bình đang định nối giận thì có một mũi tên được bôi kịch độc, ánh lên tia sáng lạnh thấu xương, phát ra tiếng xé gió chói tai, bán vỡ bỏng mờ của Lảm Nhất rồi cẳm xuống đất.

Ù!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 487"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com