Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Khương Tuyết Nhu ( Truyện Full) - Chương nhóm kín 03.10
Đọc nhanh hơn ở nhóm kín TẠI ĐÂY
Đây là truyện được dịch bởi nhóm của web nhayhȯ. čom
Để đọc được nhiều hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào nhóm đọc đến khi chúng mình dịch hết nhé.
Nếu bạn thấy những dòng này ở web nào khác thì đó là bản copy chưa được sự cho phép từ chúng mình.
. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Chap 2825
“Ủa, mẹ coi thường con sao?” Chu Minh Lễ chế nhạo.
“Mẹ nói không phải sao, con vất vả trên chiến trường, mới đi đến ngày hôm nay, chịu trách nhiệm an ninh của Phủ tổng thống,” Chu mẫu nói, “Cha con cùng mẹ vất vả nuôi con, con làm rạng rỡ tổ tiên Chu gia, Minh Lễ, đừng có phạm sai lầm, không dễ dàng gì để con đi tới được đây đâu, nghe này, mẹ đã hứa với người ta sẽ bảo con đi hẹn hò với con gái ủy viên rồi. “
“Mẹ….” Chu Minh Lễ có chút ngượng ngùng, “Sao mẹ lại làm chuyện như vậy mà không có sự đồng ý của con, thật quá đáng.”
“Mẹ nếu không thúc giục, con còn vì Nguyễn Nhan trì hoãn bao lâu.” Chu mẫu nghiêm mặt nói: “Con hiện tại không vui, về sau sẽ cảm ơn mẹ.”.
“Con không cần cảm ơn, Nguyễn Nhan trong lòng con rất tốt, là do con không xứng với cô ấy.”
Chu mẫu không đồng ý chút nào, “Đừng ngốc, con và cô ấy không phải người cùng thế giới, chỉ cần dựa vào Quý Tử Uyên kia cụt chân cứu Nguyễn Nhan, không có phụ nữ nào có thể thờ ơ, con của mẹ xuất sắc, con không nên làm lốp dự phòng cho người khác. “
“Mẹ, con không xuất sắc như vậy,” Chu Minh Lễ đau đầu, anh chỉ bước ra từ một thành phố nhỏ, Tiếu Nhi là thiên kim đại tiểu thư.
“Dù sao thì lần này con cũng phải đi coi mắt cho mẹ hò. Vì đã đồng ý lại cho người ta leo cây là đắc tội với nhà họ.”
Chu Minh Lễ siết chặt tay lái, phát cáu.
…
Ngày hôm sau.
Chu mẫu vào viện với món canh gà luộc.
“Không phải tôi đã nói bà đừng tới sao,” Trần Lôi rất xấu hổ, “Bà ngày nào cũng tới, đi lại cũng khó khăn, Nguyễn Nhan không sao cả. Chờ kết quả hôm nay, buổi chiều sẽ xuất viện.”
“Tôi tới đây là vì nghe nói hôm nay xuất viện.” Chu mẫu cười nói, “Tôi nấu canh gà, bà buổi trưa không cần vội vàng trở về nấu.”
“Con cảm ơn dì.” Nhạc Tiếu Nhi cảm kích nói.
“Nguyễn Nhan, dì còn muốn nhờ con giúp.” Chu mẫu cười nói, “Hôm qua dì đến vô tình gặp bạn của con họ Lâm, nghe nói cô ấy là bạn gái của con trai tổng thống, dì ở đây có chút….Trứng và nấm dại thu hoạch được ở quê, hãy giúp dì giao lại cho cô ấy, đó là tấm lòng của dì. “
Nhạc Tiếu Nhi sửng sốt vài giây, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, “Dì à, dì không cần phải làm chuyện này, con với Minh Kiều là bạn tốt, Minh Lễ có quan hệ tốt với bạn trai cô ấy, hơn nữa Tống Thanh Duệ hẳn là sẽ không thích. “
“Có quan hệ tốt là một chuyện, không thì cũng không cần nhờ bạn của con giao cho tổng thống.” Chu mẫu cố ý nghiêm nghị, “Tiếu Nhi, dì cùng mẹ con làm bạn đã lâu, con sẽ không giúp dì chút nào sao. “
“… Đượcạ.” Nhạc Tiếu Nhi thật sự rất xấu hổ, nhưng để tránh cho người ta khó chịu, cô dũng cảm đồng ý, “Dì à, chuyện này dì có nói với Minh Lễ không?”
“Nó ấy à, đầu gỗ, mấy năm nay chỉ làm việc chăm chỉ có ích lợi gì, vẫn là phải lấy lòng người ta.” Chu mẫu thở dài nói, “Nhưng hôm nay nó cũng không rảnh phải đi coi mắt…. “
“Buổi coi mắt sao?” Lần này là Trần Lôi.
“Ừ.” Chu mẫu cười nói, “Mấy ngày nay tôi ở trong nhà Minh Lễ được cấp, tôi mới biết được thường ngày có rất nhiều người gia thế hiển hách muốn giới thiệu nó hẹn hò, hôm nay nó cùng con gái ủy viên đi hẹn hò, thân phận của nhà gái thật tốt, sẽ giúp Minh Lễ thăng chức rất nhiều. “
“Cái đó… tốt quá.” Trần Lôi ngượng ngùng nói sau khi liếc nhìn con gái.
“Tôi nghĩ cũng tốt. Tôi và bố nó rất mong nó kết hôn và khởi nghiệp càng sớm càng tốt, sau đó vợ chồng chúng tôi sẽ tới Kinh Đô giúp nó chăm con”, Chu mẫu xúc động nói. “Tôi chỉ có một người con trai như vậy, và chúng tôi dồn toàn bộ kì vọng lên người nó.”
“Minh Lễ làm việc chăm chỉ, sẽ không để cho bà thất vọng.”
Chap 2826
Trần Lôi trò chuyện với Chu mẫu một lúc rồi mới tiễn bà ấy đi.
Sau khi trở về, bà nhìn con gái nói: “Con… dì Chu … đang muốn ám chỉ điều gì đó?”
“Cái này còn phải nói sao, ngay cả mẹ cũng nghe ra được.” Nhạc Tiếu Nhi cười nhẹ.
“Đừng trách dì Chu.” Trần Lôi thở dài, “Nếu mẹ là bà ấy, có lẽ mẹ cũng sẽ nghĩ như bà ấy. Cha mẹ nào mà không muốn con mình có công danh, chức nghiệp cao hơn, hàng xóm luôn nói gia đình họ có một người con ngoan, sau này nhất định sẽ trở thành quan chức cấp cao, trong các dịp lễ, các đồng chí lãnh đạo thành phố và quận sẽ đến thăm nhà dì Chu và chú Chu rồi nhắc đến Minh Lễ, sau đó là cười đến nhăn hết cả khuôn mặt. “
Nhạc Tiếu Nhi buồn cười, “Con không trách, con hiểu được.”
“Cái đó… .”
“Nếu Minh Lễ có thể gặp được cô gái thích hợp, con sẽ dành những lời chúc tốt đẹp nhất.”
Từ trước đến nay, Chu Minh Lễ đối xử tốt với cô và giúp đỡ cô rất nhiều khiến cô cảm thấy có lỗi trong lòng.
Cô nghĩ về việc có một mối quan hệ tốt với anh ta khi cô khỏi bệnh.
Nhưng mà, vừa rồi nghe Chu mẫu nói Chu Minh Lễ hẹn hò coi mắt, trong lòng cô thoáng nhẹ nhõm một chút.
“Con thật sự… chưa từng thích Minh Lễ sao?” Trần Lôi ngập ngừng hỏi.
“Mẹ, dì Chu nói đúng, chúng con không cùng thế giới, con là người của công chúng, luôn vướng vào scandal. Anh ấy cưới con, chuyện này cũng sẽ bị bàn tán, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của anh ấy.”
Trần Lôi gật đầu, “Vậy chúng ta cũng không thể chậm trễ người khác, để dì Chu không có ý kiến với chúng ta, dù sao cũng là hàng xóm.”
Buổi chiều tất cả đều có kết quả, Nhạc Tiếu Nhi sức khỏe ổn định có thể xuất viện.
Khi Lâm Minh Kiều tới giúp, cô chỉ vào thứ mà Chu mẫu đã gửi đến, giải thích sự tình.
“Tớ không lấy được.” Lâm Minh Kiều vội nói, “Thành Duệ nói với tớ những thứ này nhất định không được nhận. Thường ngày có nhiều người cho tớ những thứ có giá trị hơn, nhưng tớ không dám động vào.”
Nhạc Tiếu Nhi cũng đoán được, không khỏi miễn cưỡng, “Sau này tớ sẽ bảo Chu Minh Lễ lấy lại, đây là ý của mẹ anh ấy, đoán chừng chính anh ấy cũng không biết.”
“Tớ đã nói anh ấy và Thanh Duệ là bạn bè, sao lại có thể làm ra chuyện như vậy.” Lâm Minh Kiều cau mày, “Dì ấy làm như vậy là muốn gây khó dễ cho tớ và cậu.”
“Cha mẹ muốn giúp đỡ con cái của họ thật nhiều là điều bình thường.”
Lâm Minh Kiều nhớ tới hôm qua gặp mẹ Chu Minh Lễ, sau khi biết cô là bạn gái của Tống Thành Duệ liền có ánh mắt nịnh nọt, cô nhíu mày có chút khó chịu, “Tớ không thích mẹ anh ấy lắm, không phải người cùng thế giới, thành thật mà nói, trước đây tớ ủng hộ cậu với Chu Minh Lễ, nhưng tớ đoán được cậu và mẹ anh ấy có thể không hợp nhau, nếu là Nguyễn Nhan thật thì có thể không sao, nhưng cậu không phải. “
“Mẹ cô ấy cũng ám chỉ rằng không muốn tớ ở cùng Chu Minh Lễ.” Nhạc Tiếu Nhi nhún vai, “Sau này tớ sẽ làm bạn với anh ấy.”
“Cậu suy nghĩ thoáng như vậy, xem ra cậu thật sự không có tình cảm nam nữ đối với anh ấy, cũng không liên quan gì đến bệnh tình của cậu.” Lâm Minh Kiều xúc động nói.
Nhạc Tiếu Nhi mím môi âm thầm.
Chuyện này, không cần Lâm Minh Kiều nhắc nhở, chính cô ấy cũng đã nhận ra rồi.
Chap 2827
Vào buổi chiều xuất viện.
Trần Lôi và Lâm Minh Kiều giúp cô thu dọn hành lý.
Nhạc Tiếu Nhi cũng mang theo một ít hoa quả trong tay.
Khi cửa thang máy mở ra, chuẩn bị đi vào, chỉ thấy y tá đẩy một giường bệnh vào trong, người trên giường có chút quen thuộc, sắc mặt hơi tái nhợt, môi tái nhợt, gò má mỏng.
Mãi cho đến khi nhìn kỹ, cô mới nhận ra người đó là Quý Tử Uyên.
Đường Giai và Quý Mẫu.
Vừa nhìn thấy cô, Quý Mẫu cả giận nói: “Cô còn mặt mũi xuất hiện trước mặt con trai tôi sao, cô thì tốt rồi, xuất viện cho thoải mái, con trai tôi không biết còn phải ở viện bao lâu nữa, tiện nhân, tránh ra. Tránh xa ra, tôi nhìn thấy cô một lần sẽ đánh cô một lần. “
“Mẹ….” Quý Tử Uyên nhẹ giọng nói: “Đừng làm khó côấy.”
“Mẹ nghĩ con bị người phụ nữ kia mê hoặc.” Quý Mẫu suýt nữa ói ra máu, “Có đáng không, chỉ vì người như vậy, con xem con lúc tối đau đớn cả đêm không ngủ được, cô ta đến thăm con không, cứu con chó nó còn biết ơn nhiều hơn cô ta. “
“Mọi người muốn vào không?” Đường Giai sợ bọn họ tiếp tục cãi nhau, vội vàng nói: “Ngồi đi, bên trong đứng không được.”
“Được.”
Nhạc Tiếu Nhi lùi lại một bước.
Ánh mắt rơi vào trên mặt Quý Tử Uyên.
Anh nằm, không thể nhìn thấy cô.
Mãi cho đến khi cánh cửa đóng lại, Lâm Minh Kiều mới phá vỡ sự im lặng, “Thang máy gần đến rồi, chúng ta sang bên kia vậy.”
“Ừ.” Nhạc Tiếu Nhi gật đầu, bước vào thang máy đối diện với cô.
Trần Lôi đột nhiên nói: “Mẹ từng tiếp xúc với vệ sĩ của Quý thiếu mỗi lần giao súp. Mẹ chưa bao giờ đi vào. Vừa rồi mới nhìn thấy vết thương ở chân của anh ấy, không ngờ lại đáng sợ như vậy.”
Lâm Minh Kiều cũng sặc nước miếng, “Thật đáng sợ, bị thương như vậy vẫn chưa cắt cụt chi, trên mặt còn có vết thương khâu lại, nếu không phải vì mẹ anh ta ầm ĩ với cậu, tớ đã không nhận ra Quý Tử Uyên rồi, anh ấy trước đây trông rất đẹp trai. “
Nhạc Tiếu Nhi im lặng.
Cô ấy không nói một lời nào cho đến khi lên xe.
Trần Lôi và Lâm Minh Kiều không nói về Quý Tử Uyên nữa.
Về đến biệt thự, Lâm Minh Kiều ở lại khoảng nửa canh giờ mới rời đi.
Buổi tối, Chu Minh Lễ đi tới, Chu mẫu cũng không đi theo, một mình anh đến, trong tay bưng một ít đồ ăn, “Dì, Nguyễn Nhan đâu, con mang cho cô ấy một con vịt quay, trước đây cô ấy rất thích ăn ở nhà hàng đó, và dì cũng có thể thử, nó rất ngon. “
“Được rồi, cám ơn.” Trần Lôi gật đầu, “Nguyễn Nhan ở trên lầu, con bé ra viện thì bắt đầu làm việc ngay. Chao ôi, con bé không nói với dì bất cứ điều gì trong đầu. Dì thậm chí không biết nó đang nghĩ gì”.
“Cô ấy bị sao vậy?” Chu Minh Lễ quan tâm hỏi.
“Lúc xuất viện gặp Quý Tử Uyên đang đi kiểm tra sức khỏe, sau đó con bé hành động quá bình tĩnh, bình tĩnh thôi không sao, nhưng cũng không nói gì nữa.” Trần Lôi than thở.
Chu Minh Lễ nhíu mày, một lúc sau mới lẩm bẩm nói: “Cô ấy có lẽ thật sự không biết đối mặt với Quý Tử Uyên.”
“Có lẽ, cháu không biết đấy thôi, dì nhìn thấy chân của Quý Tử Uyên, rất đáng sợ, nếu không tận mắt nhìn thấy, dì thật sự không biết nó có thể đau đến như vậy, nếu như cậu ấy giống mẹ nói Nguyễn Nguyễn thậm tệ cũng được, ít ra thì Nguyễn Nguyễn cũng có thể thoải mái hơn, nhưng cậu ấy không quan tâm gì cả, còn không cho mẹ nói Nguyễn Nguyễn chết tiệt, nếu không phải vì yêu Nguyễn Nguyễn thì sẽ không làm vậy được.”Trần Lôi lẩm bẩm.
Chu Minh Lễ cổ họng cứng đờ, đột nhiên không biết nên nói cái gì.
Trần Lôi lại hỏi: “Này, lúc nãy dì có đọc tin tức, nghe hàng xóm nói Quý Tử Uyên rất xấu xa và độc ác, chỉ thích chơi đùa với phụ nữ, dì thật sự không hiểu, Minh Lễ, cháu có quen biết với cậu ấy không, cậu ấy là người thế nào? “
Chap 2828
“Cháu không biết rõ Quý Tử Uyên.”
Chu Minh Lễ thì thào nói.
“Ừ.” Trần Lôi gật đầu, “Mà này, hôm nay hẹn hò như thế nào, theo như mẹ cháu nói, hình như cháu hẹn hò coi mắt với con gái chính ủy.”
Chu Minh Lễ sắc mặt ngưng trọng, anh không ngờ mẹ anh lại nói cho Trần Lôi biết chuyện, Tiếu Nhi….
Lúc này trên cầu thang có tiếng bước chân, Nhạc Tiếu Nhi trên lầu đi xuống trong một bộ quần áo ở nhà, không biết có phải là nghe được lời nói vừa rồi không.
Nhưng ngay cả khi cô ấy không nghe thấy, có lẽ cô ấy đã biết.
“Dì à, chuyện là do mẹ cháu tự ý sắp xếp. Bố mẹ cô gái kia đều là những người đáng kính, nếu không đến đó cháu không đi là không nể mặt người ta. Sau đó sẽ kiếm cớ nói ra tính cách của mỗi người. đều không thích hợp, chúng cháu không thể. “Chu Minh Lễ vội vàng cất giọng nói:” Cháu đã có người trong lòng rồi. “
Trần Lôi thấy anh ta nhìn con gái, đau não một hồi, im lặng một hồi.
“Mẹ, bây giờ chúng ta ăn được chưa?” Nhạc Tiếu Nhi hỏi.
“Được rồi, được, mẹ dọn món.” Trần Lôi nhanh chóng trốn đi.
Chu Minh Lễ tiến lên, “Tiếu Nhi, em là người duy nhất tôi yêu, những gì tôi nói sẽ không bao giờ thay đổi.”
“Minh Lễ, tôi nghĩ chúng ta làm bạn bè thì thích hợp hơn.” Nhạc Tiếu Nhi ngẩng đầu nhìn anh, “Cha mẹ anh thật hy vọng anh vì Chu gia mà báo hiếu tổ tiên, tôi và anh tin tức truyềnđi, về sau vị trí của anh sẽ rất khó để tiến xa hơn, con người ta sống, đôi khi không hoàn toàn vì bản thân, mà là vì cha mẹ của mình. “
“Tôi sẽ thuyết phục mẹ tôi.”
“Đừng ngây thơ như vậy, cha mẹ anh coi anh là niềm tự hào ở quê nhà, trong lòng bọn họ, anh thăng chức là cái chắc. Nếu anh nhất định muốn ở bên cạnh tôi, chỉ làm cho mẹ anh oán hận tôi, dì ấy và mẹ tôi là hàng xóm là bạn bè mấy chục năm, đừng để đến cuối cùng làm bạn với nhau cũng không thể”.
Chu Minh Lễ nhìn vẻ mặt bình tĩnh của cô, trong lòng đột nhiên như bị đào một khúc thịt, trống rỗng, “Tiếu Nhi, em không phải chỉ lo lắng cho sự nghiệp của tôi và quan hệ giữa hai chúng ta, em thật sự là……Em chưa bao giờ thích tôi. “
“Có thể, kỳ thật những lời mẹ anh nói hôm nay nhắc nhở tôi không thể cùng anh, tôi liền an tâm hơn. Tôi muốn chữa khỏi càng sớm càng tốt, có thể cùng anh xác lập quan hệ, thế nhưng sau chuyện này. Tôi không muốn nữa. ”Nhạc Tiếu Nhi nói thật.
“Tại sao?” Chu Minh Lễ day day huyệt thái dương, cứng rắn nói, “Bởi vì Quý Tử Uyên cứu em, cho nên em phát hiện chính mình vẫn là…”
“Dù sao, sự thật là anh ấy làm vậy để cứu tôi. Dù tôi không có ý định với anh ấy, tôi vẫn không thể vô tư coi như chưa có chuyện gì xảy ra, trong lương tâm không thể coi chuyện này như chưa từng xảy ra.”
Nhạc Tiếu Nhi thở dài, “Sau này chắc tôi sẽ không yêu đương hay kết hôn đâu, tôi ở một mình thật ra cũng khá tốt.”
“Nói trắng ra, em muốn vì anh ta độc thân cả đời.” Chu Minh Lễ nghiến răng, khó có thể tiếp nhận sự thật này.
“Không phải, là tôi không muốn, mặc dù hiện tại tình trạng không khá hơn và tình cảm cũng lạnh nhạt, nhưng tôi có thể cảm nhận được… Tôi có lẽ không yêu anh.” Sau khi Nhạc Tiếu Nhi nói xong, cả người như thư giãn, “Trước đây làm bạn tốt với anh, thực ra tôi khá thoải mái, nhưng sau khi tình cảm của anh ngày càng rõ ràng, tôi càng cảm thấy áp lực, tôi xin lỗi.”
Chu Minh Lễ sững sờ.
Anh ấy im lặng một lúc lâu, và trái tim anh ấy đang đau nhói.
Thật ra có một số việc anh không để ý, nhưng anh chỉ cảm thấy chỉ cần cô không từ chối thì vẫn có cơ hội.
Chap 2829
“Tiếu Nhi, tôi nói có thể đợi….” Chu Minh Lễ yếu ớt giãy giụa.
“Minh Lễ, anh đôi khi suy nghĩ về cuộc sống quá đơn giản,” Nhạc Tiếu Nhi nghiêm túc nhìn anh, “Có lẽ có liên quan gì đó đến môi trường anh lớn lên, có thể gia đình anh không giàu có, nhưng cha mẹ anh rất yêu thương anh, anh cũng đã sống trong một môi trường lành mạnh, lớn lên, và sự khó khăn duy nhất mà anh từng chịu đựng chỉ là trên chiến trường. “
“Có vấn đề gì với điều đó?”
“Đúng, đương nhiên là có, nghĩ xem, nếu tôi nhất định muốn ở bên cạnh anh, liệu cha mẹ anh có thích tôi không, cho dù quan hệ của hai nhà đã từng thân thiết, bọn họ vẫn sẽ ghét bỏ tôi, nếu tôi không xuất hiện thì thật tuyệt, cũng sẽ không làm chậm trễ tương lai của anh. Anh chắc chắn sẽ cưới được một vị thiên kim tiểu thư nhà quan chức, người sẽ giúp ích cho tương lai của anh. Thời gian dài con dâu mẹ chồng bất hoà, anh cũng sẽ cãi nhau với bố mẹ. Bây giờ anh nghĩ không sao cả, đó là vì anh chưa đủ trưởng thành. “
Vừa nghĩ tới đây, Nhạc Tiếu Nhi thà cả đời không kết hôn, “Thực xin lỗi, tôi không muốn đối mặt với tất cả những chuyện này, nửa cuộc đời đầu tôi rất mệt mỏi, và trong nửa sau của cuộc đời, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống thảnh thơi. “
“Được rồi tôi hiểu rồi.”
Chu Minh Lễ ảm đạm kéo môi.
Khuôn mặt tuấn tú cô đơn vô cùng.
“Tiếu Nhi, tôi rất thích em, nhưng nếu ở bên nhau khiến em căng thẳng và không vui, thì tôi sẽ không làm khó em.”
Lúc Trần Lôi bưng bát đĩa ra, Chu Minh Lễ đã rời đi.
” Minh Lễ đâu, sao lại bỏ đi không ăn?”
“Con nói rõ với anh ấy, để anh ấy bình tĩnh lại, con nghĩ anh ấy ở lại cũng không có tâm tình ăn cơm.” Nhạc Tiếu Nhi ngồi xuống, bưng đầy một bát canh.
Trần Lôi nhìn dáng vẻ bình tĩnh của cô, không khỏi thở dài: “Minh Lễ thật ra là một cậu bé tốt, nhưng đáng tiếc là các con không có duyên phận, không sao cả, dù sao hai đứa đều còn trẻ, tương lai….. “
“Có lẽ sau này con sẽ không kết hôn.” Nhạc Tiếu Nhi nói thật, “Mẹ, con có thể đi thụ tinh nhân tạo sinh con, nhưng con không muốn kết hôn.”
Trần Lôi sửng sốt hồi lâu, “Cái kia… Nguyễn Nguyễn, mẹ của con hôn nhân không hạnh phúc ảnh hưởng, làm cho con……”
“Mẹ ơi, bây giờ mẹ ở một mình không tốt sao? Con đã yêu cầu mẹ tái hôn nhưng mẹ không muốn, nói rằng mẹ thích tự do hơn, nếu mẹ kết hôn, mẹ có thể sẽ phải phục vụ người khác. Quan trọng trong việc tìm kiếm một người đàn ông là dựa vào vận may. Một số người cư xử rất tốt trước khi kết hôn, nhưng sau khi kết hôn họ lại ích kỷ, không quan tâm đến gia đình và con cái. Khi con có con, họ thậm chí có thể chê bai sự biến dạng của thân hình con. Khi con đi làm , họ sẽ nói rằng con không quan tâm đến đứa bé. ”
“Mà nói…”
“Sau này khi thụ tinh nhân tạo và có một đứa con của riêng mình, con sẽ không còn cô đơn khi về già”.
“Ừ.” Trần Lôi bị thuyết phục, “Vậy thì tuỳ con vậy.”
Như con gái đã nói, nếu gặp phải một kẻ cặn bã, thà sống một mình còn hơn.
…
Sau bữa tối, một cuộc gọi lạ đến di động của Nhạc Tiếu Nhi.
“Nguyễn tiểu thư, tôi là Trình Tử Phong. Nghe nói cô xuất viện, tôi không biết cô ở đâu. Tôi mua một ít thuốc bổ, muốn tới thăm cô.” Người đàn ông cười nói: ” Lẽ ra tôi phải đến bệnh viện thăm cô, nhưng tôi mới xuất ngoại cách đây vài ngày ”.
Nhạc Tiếu Nhi lập tức nhớ tới, Trình Tử Phong là con trai của Trình Đổng cổ đông của tập đoàn Quý thị, trong lúc Quý Tử Uyên bị giam cầm, Trình gia vội nhảy dựng lên, “Không phải là ra nước ngoài không thăm được, mà là bởi vì Quý Tử Uyên cũng ở trong bệnh viện, sợ bị anh ta nhìn thấy. “
“Nguyễn tiểu thư thật thông minh.” Trình Tử Phong cười nói, “Nghe nói Quý thị định ngày mốt tổ chức họp hội đồng quản trị.”
“Nhưng tôi chỉ là một cổ đông, không có trong hội đồng quản trị.”
Trình Tử Phong ngạc nhiên nói: “Cô còn chưa biết, Quý Tử Uyên trước khi xảy ra chuyện đã thông qua quyết định cho cô vào hội đồng quản trị rồi.”
Chap 2830
Nhạc Tiếu Nhi sửng sốt một hồi.
Cô đã nghe nói Trình Đổng muốn kéo cô vào ban giám đốc, nhưng không có tiếp tục theo dõi.
Không ngờ cứ như vậy, cô ấy đã trở thành thành viên của ban giám đốc.
“Vậy anh muốn tìm tôi đối phó Quý gia cùng anh sao?” Nhạc Tiếu Nhi nhanh chóng đoán được ý đồ, “Trình thiếu, không phải tôi không muốn giúp anh, Quý Tử Uyên ba tháng trước bị đi tù, lúc ra liền đá anh rớt đài, anh có chắc mình có khả năng không? “
“Không, lần này thật sự rất khác.” Trình Tử Phong bật cười, “Quý Tử Uyên hiện tại đang nằm điều trị ở bệnh viện Quý Thị, tuy rằng anh ta đã cố gắng hết sức che giấu, nhưng tôi vẫn phát hiện ra một điều, tai nạn của anh ấy không chỉ tổn thương một cái chân, mà não anh ta cũng bị chấn động mạnh, không thể bình phục trong một hai năm được.
Nhạc Tiếu Nhi cố ý nói: “Tôi ngày hôm qua nhìn thấy anh ta, cũng không tệ như anh nói.”
“Đó chỉ là bề ngoài. Hoắc Anh Tuấn sợ Quý thị gây phiền phức. Trên thực tế, nhiều việc xung quanh Quý Tử Uyên đều do Hoắc Anh Tuấn xử lý. Trong một ngày, Quý Tử Uyên ngủ mười bảy, mười tám giờ.”
Nhạc Tiếu Nhi ánh mắt dần dần trở nên ngưng trọng, “Trình thiếu gia, anh biết tình hình Quý Tử Uyên rõ như vậy, hẳn anh cũng hiểu rõ anh ta trở nên như vậy là vì cứu tôi, tôi làm sao có thể giúp anh đối phó anh ấy, Quý Tử Uyên bây giờ là ân nhân cứu mạng của tôi.”
“Sau khi xong chuyện, tôi cho cô hai tỷ.” Trình Tử Phong đưa ra điều kiện mê hoặc, “Còn cho cô làm Phó chủ tịch tập đoàn, cô thấy thế nào?”
“Thật hấp dẫn.” Nhạc Tiếu Nhi dựa sát vào sô pha.
Khi đã trở thành phó giám đốc, bạn sẽ nắm trong tay một số quyền lực thực sự.
Bằng cách này, ngoài cổ tức của công ty, còn có thể nhận lại nhiều lợi ích khách quan hơn.
“Nguyễn tiểu thư, cô không thể vì Quý Tử Uyên cứu cô mà quên việc anh ta từng tổn thương cô, trên đời này chỉ có tiền là sẽ không phản bội chúng ta, đương nhiên cô có thể lựa chọn không giúp tôi, chỉ cần cô không đứng về phía nào là được.” Trình Tử Phong dỗ dành,” Cô trung lập, trong cuộc họp hội đồng quản trị không đưa ra ý kiến gì liền lấy được hai tỷ, cũng không lỗ. “
Nhạc Tiếu Nhi trầm ngâm nói: “Để tôi suy nghĩ.”
“Tự mình nghĩ đi, Quý Tử Uyên dự kiến phải ở bệnh viện ba tháng, sau đó có lẽ sẽ phải ra nước ngoài chữa trị, có thể là vài năm, nếu không cái chân của anh ta có thể phải cưa bỏ. “
“Cảm ơn vì đã nhắc.”
Cúp điện thoại xong, Nhạc Tiếu Nhi ngồi trên sô pha thật lâu không lên tiếng.
…
Ngày hôm sau, cô lái xe đến bệnh viện.
Khi họ đến cửa phòng Quý Tử Uyên, vệ sĩ lập tức thông báo cho Đường Giai sau khi nhìn thấy cô.
Đường Giai ngẩn ra, có chút kinh ngạc, “Nguyễn tiểu thư, không ngờ cô lại tới.”
“Tôi muốn cùng Quý Tử Uyên tán gẫu.” Nhạc Tiếu Nhi nhìn về phía sau, “Hiện tại có tiện không?
“Có lẽ… hơi bất tiện.” Đường Giai nói, “Bác sĩ đang thay băng và tiêm thuốc.”
Nhạc Tiếu Nhi gật đầu, “Vậy tôi sẽ đợi ở cửa.”
Cô đứng đó, giọng nói tuyệt vọng và đau đớn của người đàn ông bất chợt phát ra từ phòng bệnh.
Nhạc Tiếu Nhi nhìn Đường Giai, ngón tay co quắp vào nhau, “Thay băng, tiêm sẽ đau như vậy sao?”
“Khi sát trùng phải bóp liên tục vào vết thương sưng tấy, rất đau, về phần tiêm thì sau này sẽ biết kim dày cỡ nào.” Đường Giai nhìn cô một cái không hài lòng.
Nhạc Tiếu Nhi không nói nữa.
Cho đến khi cánh cửa mở ra và ba bác sĩ bước ra, Nhạc Tiếu Nhi sững sờ hai giây khi nhìn thấy dụng cụ và cây kim khổng lồ.
“Loại này ngày nào cũng phải tiêm.” Đường Giai thì thào nói, “Trong khoảng thời gian này, Quý Thiếu mỗi ngày đều phải chịu đựng đau đớn vô cùng.”
[/datpass]