Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Khương Tuyết Nhu ( Truyện Full) - Chương nhóm kín 07.10
Đọc nhanh hơn ở nhóm kín TẠI ĐÂY
Đây là truyện được dịch bởi nhóm của web nhayhȯ. čom
Để đọc được nhiều hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào nhóm đọc đến khi chúng mình dịch hết nhé.
Nếu bạn thấy những dòng này ở web nào khác thì đó là bản copy chưa được sự cho phép từ chúng mình.
. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Chương 2863
Trần Lôi cũng không nhịn được.
Trước giờ trong mắt bà ấy, Quý Tử Uyên là người kiêu ngạo, hống hách, còn như bây giờ thì khoảng cách tiến gần hơn.
“Mà này, Nguyễn Nhan, còn quả táo vừa rồi con lấy đâu?” Trần Lôi đột nhiên nói.
Nhạc Tiếu Nhi liền nhớ tới cái hộp nhỏ mà Hoắc Anh Tuấn đưa cho cô, vội vàng tìm rồi đưa cho, “Hoắc Anh Tuấn nhờ tôi đưa táo cho anh.”
Quý Tử Uyên tự động bỏ qua hai chữ “Hoắc Anh Tuấn”, đem nó cẩn thận ôm vào trong lòng.
Năm mươi phút sau, Hoắc Anh Tuấn lái xe đón anh ấy.
Sau khi anh và Đường Giai đưa Quý Tử Uyên lên xe, anh lái xe trở về nhà gỗ.
Trên bãi cỏ ngoài chòi, Khương Tuyết Nhu và Lâm Minh Kiều nằm trên ghế phơi nắng, trong khi Tống Thanh Duệ chơi đùa với ba đứa trẻ một mình.
“Thanh Duệ, vất vả rồi.” Hoắc Anh Tuấn châm chọc, “Anh xem con anh thật ngoan, mau để Lâm Minh Kiều sinh cho anh một đứa con.”
Lâm Minh Kiều bĩu môi, “Tôi không muốn sinh.”
“Không thành vấn đề, anh có Nguyệt Nguyệt là đủ rồi.” Tống Thanh Duệ lẩm bẩm nhanh chóng nói.
Lâm Minh Kiều lập tức cảm động, vừa nghĩ tới lời nói vừa rồi, trong lòng đột nhiên cảm thấy áy náy, “Thanh Duệ, anh thật tốt bụng.”
“Sinh con đau lắm.” Tống Thanh Duệ xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, “Muốn sinh thêm đứa nhỏ là tùy ở em.”
“Đừng lo lắng, anh đối với em tốt như vậy, coi Nguyệt Nguyệt như của mình, sau này chúng ta kết hôn, em nhất định sẽ sinh thêm con.”
Lâm Minh Kiều ngẩng đầu nhìn anh, anh thật sự rất tốt với cô và đặt cô lên hàng đầu trong mọi việc.
Làm sao một người hết lòng yêu thương bạn bạn lại luôn bắt anh ấy phải hi sinh?
Hơn nữa, với thân phận của anh ấy, dù không bận tâm, vợ chồng tổng thống cũng sẽ không đồng ý việc sau này không sinh con đẻ cái.
Tống Thanh Duệ mờ mịt nhìn cô, nhưng không nói gì.
Một đống thức ăn cho chó vô hình chung lan tràn trong sân.
Chưa kể đến Quý Tử Uyên, một con chó độc thân ăn cơm chó bất thình lình, ngay cả Hoắc Anh Tuấn đã có gia đình cũng mắc bệnh gato.
Nói cái này, anh ấy so với Tống Thanh Duệ thật sự kém.
Lấy lui để tiến là gì.
Anh ấy thực sự áp dụng chiến thuật rất tốt.
Anh ấy không nhịn được liếc nhìn Quý Tử Uyên ngồi trên xe lăn, nói nhỏ: “Nhìn người khác đi, chỉ cần anh có EQ của anh ấy, anh sẽ không biến mình thành con ma như thế này.”
“Ừ, anh cũng nên có, nếu không đã không bị Nhạc Hạ Thu làm loạn kí ức.” Quý Tử Uyên lạnh nhạt nhắc nhở.
Hoắc Anh Tuấn: “…”
Quý Tử Uyên đột nhiên nói: “Nói mới nhớ, nếu không phải vì anh tôi sẽ chọc phải một người phụ nữ hung ác như Nhạc Hạ Thu sao, tôi thật xui xẻo.”
Hoắc Anh Tuấn lại bị tố tội, “Tôi đưa anh trở lại bệnh viện bây giờ có được không?”
“Không.”
Quý Tử Uyên nói xong, nhẹ nhàng chào hỏi Khương Tuyết Nhu và Lâm Minh Kiều, “Tôi không quấy rầy hai người chứ.”
“Không, không có đâu.” Khương Tuyết Nhu châm chọc, “Tốt hơn hết anh nên tới đây, kẻo Hoắc Anh Tuấn lại chạy tới chỗ anh vào đêm Giáng sinh.”
“Có người ghen.” Hoắc Anh Tuấn ôm lấy vợ.
“Em không ghen, em sợ bọn trẻ sẽ nhớ anh.” Khương Tuyết Nhu nhẹ giọng nói.
Quý Tử Uyên lại nghẹn thức ăn cho chó.
Anh không khỏi liếc lại Nhạc Tiếu Nhi.
Nhạc Tiếu Nhi chú ý tới tầm mắt của anh, dường như cũng biết anh đang suy nghĩ gì, bình tĩnh nói: “Không phải chỉ là thức ăn cho chó thôi sao, ăn thì sẽ quen thôi.”
Trần Lôi thấy vậy nói: “Con muốn ăn loại thức ăn cho chó nào, nam nữ chưa kết hôn, không biết tự mình đi tìm nửa kia sao?”
Quý Tử Uyên trầm giọng nói: “Tôi không quan tâm, nhưng là Nguyễn Nhan có thể suy nghĩ một chút.”
“Có thể suy nghĩ gì, con bé chỉ muốn có con bằng cách thụ tinh nhân tạo”, Trần Lôi buột miệng.
Chương 2864
“Thụ tinh nhân tạo?”
Quý Tử Uyên, Hoắc Anh Tuấn, Tống Thanh Duệ ba người đàn ông nhìn Nhạc Tiếu Nhi giật mình, kinh ngạc.
Khương Tuyết Nhu và Lâm Minh Kiều khá bình tĩnh, dù sao cũng đã từng nghe Nhạc Tiếu Nhi nói qua.
“Thụ tinh nhân tạo thì sao?” Lâm Minh Kiều hét lên, “Thời nay có quá nhiều cặn bã, tốt hơn hết là bỏ người cha giữ lại đứa con, kẻo sau khi sinh con xong lại phải chăm sóc người đàn ông đó, chăm sóc đứa nhỏ là điều đương nhiên nhưng vì cớ gì phải chăm sóc cả người đàn ông đó, trời ạ, vừa tốn công mà không có kết quả.”
Khương Tuyết Nhu gật đầu đồng ý, “Mấy ngày trước tớ đọc được tin tức có một người phụ nữ nghỉ việc, gánh vác trách nhiệm chăm sóc gia đình con cái ở nhà, sau khi con cái trưởng thành, người chồng chán ghét vợ, đá vợ đi và nuôi nhân tình bên ngoài. Sau đó, anh ta đưa cho vợ cũ mấy chục nghìn tệ phí ly hôn, bây giờ tìm bảo mẫu bên ngoài dọn dẹp, mỗi tháng có thể tốn đến 3.000 tệ.”
Lâm Minh Kiều: “Bây giờ vợ phải làm ấm giường, làm ô sin, lại phải sinh con, chuyện này, tớ đã có kinh nghiệm.”
Tống Thanh Duệ cắn đầu nói: “Cục cưng, anh không phải loại người như vậy.”
“Ai biết được.” Lâm Minh Kiều khịt mũi, “Anh đối xử tốt với em hay không, chúng ta sẽ không biết, phải đến ngày em chết, khi quan tài được đậy nắp.”
Lúc này, Khương Tuyết Nhu cười nửa miệng nói: “Tớ cũng ở đây, cậu xem, một mình tớ nuôi hai đứa nhỏ đến khi chúng ba tuổi, khi tớ trở lại, có người sẽ tranh giành với tớ quyền nuôi con. Con mọn là vất vả nhất, ba năm liền, có mấy người sinh được hai đứa bé, biết đi, biết nhảy, biết mặc quần áo và đi vệ sinh….”
Lâm Minh Kiều liếc ngang Hoắc Anh Tuấn một cái, “Tớ cũng chăm sóc Lãnh Lãnh và Tiểu Khê, mỗi đêm không ngủ ngon.”
Hoắc Anh Tuấn da đầu ngứa ran.
Anh không hiểu tại sao chủ đề lại quanh co như vậy và cuối cùng nó đã trở thành hội nghị phê bình anh ấy.
Để giữ vững lập trường của mình, Tống Thanh Duệ cũng đứng lên chỉ trích ngay thẳng: “Anh Hoắc, đây là anh không phải, Khương tiểu thư, nếu lúc đó tôi biết cô, cô là bạn của Minh Kiều tôi sẽ không bao giờ để anh ấy bắt nạt cô như vậy.”
Lâm Minh Kiều nhìn anh một cái “coi như anh thức thời”.
Hoắc Anh Tuấn trợn to hai mắt, người đàn ông này tối hôm qua uống rượu cùng anh, trong nháy mắt phản bội anh, anh ấy còn là người sao?
Anh phải nhìn những người còn lại, cầu mong ai đó có thể nói một vài lời cho anh.
Khi ánh mắt rơi vào Quý Tử Uyên, Quý Tử Uyên im lặng cúi đầu, giảm bớt cảm giác tồn tại.
Anh lúc đó cũng giống như Hoắc Anh Tuấn, giúp Nhạc Hạ Thu một cách mù quáng, làm rất nhiều chuyện xấu xa.
Hoắc Anh Tuấn hít sâu một hơi, cắn đầu nói: “Tuyết Nhu, không phải chúng ta đã nói là không nhắc chuyện cũ sao?”
“Em không nhắc lại chuyện cũ.” Khương Tuyết Nhu ngây ngô ngẩng đầu lên, “Em chỉ nói cho anh biết tại sao phụ nữ bây giờ lại muốn đi thụ tinh nhân tạo, phụ nữ có thể tự kiếm tiền, thuê bảo mẫu, cho nên không cần đàn ông làm điều đó.”
“Điều em nói có vẻ có lý.” Hoắc Anh Tuấn gật đầu ngay lập tức, “Vậy anh ủng hộ Nguyễn tiểu thư làm thụ tinh ống nghiệm, nhưng nếu ở Nguyệt Hàn không kết hôn, pháp luật hình như không cho phép, nhưng có thể làm ở nước ngoài, và tôi có vài người bạn ở nước ngoài. Nguyễn tiểu thư có cần thì tôi sẽ giúp đỡ.”
Mọi người lập tức chuyển sự chú ý về phía Nhạc Tiếu Nhi.
Hoắc Anh Tuấn lúc này biến thành nhân viên bán hàng, “Còn bạn tôi điều hành ngân hàng tinh trùng lớn nhất thế giới, cho dù đó là tinh trùng của một học giả hay một thiên tài kinh doanh, hay tinh trùng của một nhà khoa học, tinh trùng của một vận động viên hàng đầu, có tất cả mọi thứ.”
Nhạc Tiếu Nhi ngẩn ra.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng chủ đề sẽ bị lệch như vậy.
Chương 2865
Nhưng chủ đề này khiến cô có chút cảm động, chuyện gì đang xảy ra vậy?
“À…tôi… có thể sinh đôi không?”
“Sinh đôi, sinh ba đều được.” Thấy anh đổi chủ đề thành công, Hoắc Anh Tuấn lấy điện thoại di động ra khá là hợp tác, “Tôi giới thiệu Wechat của bạn tôi cho cô, cô có thể hỏi anh ấy bất cứ câu nào mà không hiểu, biết đâu ngày này năm sau sẽ được đón hai Bảo Bảo của mình thì sao.”
“Cảm ơn,” Nhạc Tiếu Nhi nhận được danh thiếp giới thiệu từ anh, nhanh chóng bấm qua.
Khi Quý Tử Uyên bên cạnh nhìn thấy, trong đáy mắt lóe lên một tia sáng đen.
Mãi đến khi giả vờ vào nhà uống nước, anh mới đẩy Hoắc Anh Tuấn sang một bên trong cơn thịnh nộ, “Mẹ kiếp, ai nhờ anh khuyên cô ấy làm thụ tinh nhân tạo làm gì, anh có biết con gái mà tiến hành thụ tinh nhân tạo rất đau không.”
“Chậc chậc, anh đau lòng vì người khác đau khổ hay anh đau lòng vì cô ấy mang thai đứa con của người khác.” Hoắc Anh Tuấn trêu chọc.
Quý Tử Uyên tức giận trừng mắt nhìn anh, “Đương nhiên rồi, sao anh lại giới thiệu nhiệt tình như vậy, chẳng lẽ bạn anh trả phí giới thiệu.”
“Vừa rồi ai bảo anh không nói giúp tôi.” Hoắc Anh Tuấn cười đắc ý, “Anh không biết vừa rồi tôi thất vọng như thế nào sao?”
“Tôi làm sao có thể cùng anh nói, Tiếu Nhi cô ấy… Nguyễn Nhan cô ấy……”
Sau khi Quý Tử Uyên vội vàng thốt lên, anh chợt nhận ra mình đã nhầm và nhanh chóng đổi tên, nhưng Hoắc Anh Tuấn đã kịp nhận ra.
“Chờ đã, Tiếu Nhi, anh vừa mới nói cái gì.”
“Anh nghe lầm rồi.” Quý Tử Uyên nhanh chóng phủ nhận, sắc mặt tối sầm.
“Không phải, tôi không nghe lầm.” Đầu óc Hoắc Anh Tuấn quay nhanh, anh vốn tưởng rằng tình cảm của Quý Tử Uyên dành cho Nguyễn Nhan rất kỳ lạ, hơn nữa vợ anh dường như biết chuyện gì đó nhưng lại không chịu nói cho anh biết, nên anh cũng rất tò mò. “Anh nói Nhạc Tiếu Nhi là Tiếu Nhi, tại sao vừa nói Nguyễn Nhan là Tiếu Nhi.”
“Tôi đang nói những suy nghĩ.” Quý Tử Uyên không chịu thừa nhận.
“Không phải, anh đang nói về Tiếu Nhi.” Hoắc Anh Tuấn nhướng mày, “Tôi luôn cho rằng anh đang giấu tôi điều gì đó, nếu anh không nói thật thì tôi sẽ đi tìm Nguyễn Nhan nói là Quý Tử Uyên một lòng một dạ, bây giờ còn cố ý tỏ vẻ đáng thương, bảo tôi hợp tác diễn kịch.”
“Hoắc Anh Tuấn, anh có còn là anh em tốt của tôi không.” Quý Tử Uyên tức giận nắm chặt tay vịn xe lăn.
“Tôi chỉ là tò mò, tôi sẽ không làm tổn thương anh.” Hoắc Anh Tuấn nói, “Nghiêm túc mà nói, vợ tôi và Nguyễn Nhan có quan hệ rất tốt, nhất là gần đây, tôi rất bực mình. Tuyết Nhu đã ở Kinh Đô bấy lâu nay, cô ấy chỉ quan tâm đến một Nguyễn Nhan, có thể móc tim phổi vì cô ấy, đôi khi trong lòng cô ấy thì tôi dường như không quan trọng hơn một Nguyễn Nhan, nhưng tôi không biết rõ điều gì về Nguyễn Nhan cả.”
“Cô ấy nên móc tim phổi vì Nguyễn Nhan, các người nợ cô ấy tất cả.” Quý Tử Uyên không khỏi thì thào nói.
“Đến đây, anh phải nói rõ cho tôi biết.” Hoắc Anh Tuấn nhìn xung quanh, đẩy Quý Tử Uyên vào một bên trong phòng, “Tại sao Tuyết Nhu phải móc tim phổi vì Nguyễn Nhan, Tuyết Nhu nợ Nguyễn Nhan cái gì, sao lại nói Nguyễn Nhan là Tiếu Nhi, không lẽ…”
Ngay lúc đó, một ý nghĩ ma thuật chợt lóe lên trong đầu Hoắc Anh Tuấn, nhưng anh cảm thấy nó quá khó tin.
Quý Tử Uyên nhìn vẻ mặt của anh ấy liền biết Hoắc Anh Tuấn quá thông minh, “Được rồi, tôi sẽ nói cho anh biết, nhưng anh không được tiết lộ, nếu như anh dám tiết lộ thì cho dù là anh em, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho anh.”
Chương 2866
“Cảm ơn anh, nếu tôi tiết lộ ra ngoài, có lẽ vợ tôi sẽ ly hôn với tôi.” Hoắc Anh Tuấn rất tự giác nói, “Anh nói cho tôi biết, Nguyễn Nhan có phải là Nhạc Tiếu Nhi không?”
Cái gì vậy!
Quý Tử Uyên nghiến răng, anh biết tên khốn kia đoán được.
“Có đúng không?” Hoắc Anh Tuấn kinh ngạc nhìn anh ấy mà ngừng nói, kinh ngạc.
“Không phải Nhạc Tiếu Nhi chết dưới biển sao?” Hoắc Anh Tuấn cảm thấy có chút kỳ lạ, “Ồ, chẳng lẽ cô ấy không chết sao hay lại thay đổi diện mạo trở thành Nguyễn Nhan hiện tại? Không phải, Nguyễn Nhan thực sự đi đâu rồi?”
Quý Tử Uyên không còn cách nào khác là nói về chuyện tái sinh của Nhạc Tiếu Nhi, nhưng thấy Hoắc Anh Tuấn đoán được như vậy, anh ấy chỉ nói đơn giản: “Đúng là Nguyễn Nhan và Bùi Mạc Thần có hẹn hò, sau đó tự tử, Nhạc Tiếu Nhi đã giả mạo cô ấy. Cho nên khi Nguyễn Nhan bước vào làng giải trí, kỹ năng diễn xuất của cô ấy tầm thường nhưng sau khi Nhạc Tiếu Nhi thay thế cô ấy thì kỹ năng diễn xuất của cô ấy đã hoàn toàn thay đổi.”
Những gì anh ấy nói thật không phải là nói dối, bây giờ Nhạc Tiếu Nhi không phải đang sống thay cho Nguyễn Nhan sao?
Hoắc Anh Tuấn còn tưởng rằng rất kỳ lạ, “Sau đó Nhạc Tiếu Nhi làm sao chạy thoát, nghe nói cô ấy vô tình rơi xuống biển.”
“Cô ấy không phải bị cá ăn thịt khi rơi xuống biển, cô ấy được cứu bởi một người đánh cá đi ngang qua. Sau đó, cô ấy ẩn danh và tìm thấy Nguyễn Nhan, người mà cô ấy đã biết từ khi còn nhỏ.”
Quý Tử Uyên buồn bực vì lời nói dối của chính mình, cuối cùng lời nói thật sự rất khó chịu: “Hoắc Anh Tuấn, Khương Tuyết Nhu đối với cô ấy tốt như vậy, không chỉ bởi vì Nhạc Tiếu Nhi từng là bạn tốt của cô ấy, mà còn bởi vì anh nợ Nhạc Tiếu Nhi, hiểu không?”
Hoắc Anh Tuấn không nói nên lời.
Trên thực tế, sau khi anh và Khương Tuyết Nhu trở lại với nhau lâu như vậy, Nhạc Tiếu Nhi vẫn luôn là hai chữ không thể nhắc tới giữa hai người, bây giờ nghe nói Nhạc Tiếu Nhi chưa chết thì anh mới yên tâm.
“Vì Nhạc Tiếu Nhi không còn là kẻ chạy trốn, ân oán của cô ấy đã được thanh minh, vậy tại sao lại không tiết lộ thân phận của cô ấy.” Hoắc Anh Tuấn vẫn chưa hiểu rõ, “Sống với thân phận người khác không phải là chuyện tốt.”
“Cô ấy không muốn làm Trần Lôi buồn,” Quý Tử Uyên nhìn anh chằm chằm, cảnh cáo, “Đừng nói lung tung, Trần Lôi chỉ có một mình, một người phụ nữ như vậy, nếu biết con gái mình tự sát vì một người đàn ông thì bà ấy rất buồn. Nhạc Tiếu Nhi biết ơn Nguyễn Nhan, Nguyễn Nhan đã cứu mạng cô ấy, cô ấy sẽ tiếp tục sống như Nguyễn Nhan và chăm sóc cho Trần Lôi.”
Ngừng một chút, anh trầm giọng nói: “Hơn nữa Nhạc gia mọi người đều chết, mình cô ấy còn sống sót, là Nhạc Tiếu Nhi hay là Nguyễn Nhan, còn ý nghĩa sao?”
“Nó thực sự không có khác biệt gì cả.”
Hoắc Anh Tuấn đáy mắt hiện lên vẻ tự trách, “Tôi nợ Nhạc gia, sẽ không bao giờ trả hết được, nếu như lúc trước tôi đủ tỉnh táo đứng về phía Tuyết Nhu và Nhạc Tiếu Nhi, tôi không kết tội Tiêu Tiêu là kẻ sát nhân, vậy thì vợ chồng Nhạc gia sẽ không chết.”
“Anh sai, tôi cũng chẳng khác gì.” Quý Tử Uyên tự giễu cười, “Là tôi thuê luật sư tống người yêu vào tù.”
“Thảo nào….” Hoắc Anh Tuấn vỗ vỗ vai anh, “Thảo nào anh đột nhiên liều mạng cứu cô ấy, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ như vậy. Tử Uyên, đừng nhận hết lỗi về riêng mình, thực ra người gây ra lỗi lớn nhất là tôi.”
“Nói lời này thật vô nghĩa.” Quý Tử Uyên quay đầu nhìn dãy núi tuyết phủ bên ngoài, “Tôi đã từng muốn từ bỏ, nhưng tôi không thể buông bỏ. Ba chữ Nhạc Tiếu Nhi đã trở thành chướng ngại vật, tôi không thể vượt qua trong cuộc sống của mình. Chỉ cần cô ấy tha thứ cho tôi thì cho dù là dị tật, một chân cũng không là gì, cho dù mất đi hai chân, tôi cũng phải bò đến bên cô ấy mỗi ngày, chỉ cần được chăm sóc cô ấy.”
Hoắc Anh Tuấn sửng sốt, bản thân cũng từng trải qua cảm giác đó, hiểu rất rõ mùi vị.
Chương 2867
Quý Tử Uyên quay lại nói: “Vậy tôi không muốn cô ấy tiến hành thụ tinh trong ống nghiệm, cho dù trong bụng cô ấy là con của một người đàn ông xa lạ chính cô ấy cũng không biết nhưng tôi không thể chịu đựng được, tôi sẽ phát điên mất.”
Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, “Nhưng cho dù tôi không giúp, nếu Nhạc Tiếu Nhi có suy nghĩ này thì với những mối liên hệ của cô ấy, cô ấy có thể nhờ người khác giúp.”
Quý Tử Uyên nghẹn lời.
Thật đáng tiếc khi hiện tại anh đang trong tình trạng như vậy thậm chí còn không thể xuất viện, nếu không anh nhất định sẽ cố gắng hết sức để giành lấy trái tim của người phụ nữ đó.
“Thật ra để bạn tôi làm thụ tinh ống nghiệm cho Nhạc Tiếu Nhi thì tôi nghĩ cũng sẽ tốt cho anh.”
Hoắc Anh Tuấn bình tĩnh liếc anh một cái, hạ giọng nói: “Nguồn tinh trùng được giữ kín, có thể bí mật lấy của anh.”
Tim Quý Tử Uyên đập dữ dội, anh rõ ràng đang ngồi trên xe lăn, nhưng lại nắm lấy Hoắc Anh Tuấn trước mặt, “Chuyện này không tốt.”
“Anh nói không tốt, nhưng tay anh nắm chặt đến mức quần áo như muốn xé nát, mắt anh cũng sắp muốn bật ra rồi.” Hoắc Anh Tuấn thầm nhắc nhở.
Quý Tử Uyên tim đập nhanh.
Nếu dùng tinh trùng của mình và trứng của Nhạc Tiếu Nhi để thụ tinh ống nghiệm, thì đó sẽ là con của anh ấy và Tiếu Nhi.
Quý Tử Uyên chưa bao giờ thấy phấn khích hơn khi nghĩ đến việc hai người có một đứa con.
Trước giờ anh không thích trẻ con chút nào, nhưng nếu với Nhạc Tiếu Nhi mà nói, đó chính là cọng rơm cứu mạng của anh, xem ra anh đã nhìn thấy hy vọng trong cuộc sống của mình.
“Nhưng… nếu Tiếu Nhi phát hiện, cô ấy sẽ rất tức giận.” Đôi môi mỏng của Quý Tử Uyên khẽ run lên, “Cô ấy nhất định sẽ cho rằng tôi rất đê tiện.”
Hoắc Anh Tuấn khóe miệng giật giật, “Xin lỗi, anh khi nào mà không đê tiện.”
Hoắc Anh Tuấn hất tay anh ra, “Được rồi, nếu sợ thì thôi đi, tôi cứ nhắc anh một câu, Nhạc Tiếu Nhi thật sự muốn quyết định thụ tinh trong ống nghiệm thì tôi hy vọng anh có thể bình tĩnh chấp nhận.”
“Tôi không thể chấp nhận.”
Quý Tử Uyên thở hổn hển hai bên thái dương, “Dù sao cũng làm bằng tinh trùng, sao lại không dùng của tôi, tôi giỏi y thuật, nhạy bén trong kinh doanh, học vấn cao, lại ưa nhìn, tinh trùng của tôi là đỉnh nhất, tôi mang nó đến ngân hàng tinh trùng thì những người đàn ông khác có thể so sánh với tôi sao?”
Hoắc Anh Tuấn nhướng mày, “Xem ra anh đã hạ quyết tâm rồi, không sợ Nhạc Tiếu Nhi sẽ không vui sao?”
Quý Tử Uyên gật đầu, hạ quyết tâm, “Sau này cho dù cô ấy không tha thứ cho tôi, nhưng giữa chúng tôi có một đứa con, tôi cũng không đòi hỏi cưới cô ấy, lên giường sinh con, chỉ cần thỉnh thoảng đi cùng cô ấy, quan tâm cô ấy, ở bên nhau, cùng nhau già đi là mãn nguyện rồi.”
Trên mặt Hoắc Anh Tuấn thoáng chút cảm xúc.
Quý Tử Uyên luôn coi trọng nhu cầu của thân thể hơn, nay có được suy nghĩ và nhận thức này, có thể thấy được tình yêu thâm căn cố đế.
“Tôi tin anh sẽ làm được.” Hoắc Anh Tuấn vỗ vỗ vai anh, “Tôi không nghĩ Nhạc Tiếu Nhi không có tình cảm với anh, ít nhất trong lòng cô ấy thì anh không giống như những người bình thường khác. Nếu không sau bao năm cô ấy không nói về mối quan hệ của hai người, thà tiến hành thụ tinh trong ống nghiệm còn hơn yêu rồi kết hôn, dù anh làm tổn thương cô ấy thì chắc chắn anh có một vị trí không thể thay thế trong trái tim cô ấy.”
“Thật sao?” Quý Tử Uyên run lên, trong mắt hiện lên tia hy vọng, “Khương Tuyết Nhu nói cho anh biết sao?”
“Tôi cũng đã nghĩ nhiều, tôi tự mình đoán ra.”
Quý Tử Uyên: “…”
“dong dong”
Có tiếng gõ cửa bên ngoài.
Giọng của Khương Tuyết Nhu vọng vào, “Hai người các anh đang nói thầm cái gì, các anh sẽ không trốn ở trong này rồi bày ra âm mưu gì đó chứ.”
[/datpass]