Đừng Đùa Với Nữ Phụ Độc Ác - Chương 6
15
“Ca phẫu thuật rất thành công, bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch.”
Lúc này bác sĩ mổ chính từ phòng phẫu thuật bước ra, tháo khẩu trang, cung kính báo cáo với Hạ Minh Dịch.
“Thật sao, cảm ơn bác sĩ.”
Lạc Uyển Uyển mừng đến rơi nước mắt, còn chưa kịp vào thăm mẹ một cái đã bị Hạ Minh Dịch cưỡng ép giữ eo dẫn đi.
Giang Cẩn Phong muốn đuổi theo,lại đột nhiên đau đớn gập người, ngã quỵ xuống đất.
Đứng ở góc khuất, tôi nhìn thấy rõ ràng Hạ Minh Dịch lấy từ trong túi ra chiếc vòng tay, dùng sức bóp mạnh nó.
Giang Cẩn Phong trực tiếp ngất đi.
Bác sĩ và y tá đi ngang qua thấy vậy vội vàng đưa hắn đi cấp cứu.
Sau khi tôi truyền dịch xong, tình trạng đau dạ dày đã đỡ hơn, định lấy túi về nhà thì tình cờ nghe thấy các y tá tụm lại nói chuyện phiếm: nói rằng chàng trai ngất xỉu ở hành lang hôm nay, trong lúc bác sĩ kiểm tra, đột nhiên “cái đó” không được nữa rồi, nói là do bụng dưới bị chèn ép quá mức, liệt dương rồi. Mà còn là loại không thể cứu vãn được nữa.
Trời ạ, thì ra Hạ Minh Dịch chơi mạnh tay đến vậy sao?
Tôi thấy những dòng bình luận trên không trung đang than thở: 【Xong rồi xong rồi, phen này Giang Cẩn Phong hoàn toàn mất đi hạnh phúc rồi.】
【Phen này Giang Cẩn Phong còn đấu với nam chính kiểu gì nữa?】
【Hắn đã là thái giám nửa vời rồi, chưa ra quân đã chết, hắn đã mất đi quyền ưu tiên lựa chọn bạn đời rồi.】
Nghe vậy, tôi đẩy cửa phòng bệnh ra, hỏi Giang Cẩn Phong đang co quắp trên giường bệnh đau đến không nói nên lời: “Có muốn hợp tác không?”
16
Buổi tối tôi về nhà, lần đầu tiên gõ cửa phòng Hạ Minh Dịch.
Cậu ta đang dùng kẹp gắp chiếc vòng tay từ trong ly rượu đang bốc cháy, sau đó quay người ném vào bể cá có ba con cá mập nhỏ.
Tôi nhìn mà cũng thấy đau thay cho Giang Cẩn Phong.
Hạ Minh Dịch nhìn chằm chằm ly sữa trong tay tôi: “Từ khi nào mà chị lại ở sau lưng người khác cũng diễn trò chị em tình thâm với tôi vậy?”
Tôi nở một nụ cười khách sáo: “Dù sao cũng là chị em ruột có cùng huyết thống, em sắp thay thế vị trí của chị để trở thành phó tổng giám đốc công ty rồi, sao chị có thể không mừng cho em được chứ?”
Mặt cậu ta lạnh tanh trong chốc lát.
Nhận lấy ly sữa rồi không chút do dự đổ hết vào bể cá mập.
“Chẳng qua chỉ là phó tổng thôi, sớm muộn gì tôi cũng sẽ kéo chị từ vị trí tổng giám đốc xuống.”
Tôi cười cười, nhìn cậu ta ngã phịch xuống đất bất tỉnh.
Tôi vớt chiếc vòng tay từ trong bể cá ra, sau đó ngồi xổm xuống vỗ vỗ vào mặt cậu ta nói: “Được thôi, tôi mong chờ ngày đó.”
Tôi quay trở lại bệnh viện, đưa chiếc vòng tay trong túi niêm phong cho Giang Cẩn Phong: “Đây chính là thành ý hợp tác của tôi.”
Hắn vội vàng nhận lấy kiểm tra lại.
Sau khi xác định đúng là chiếc vòng tay cộng hưởng cảm xúc mới từ từ thu lại vẻ cảnh giác trong mắt.
Tôi khoanh tay nói với hắn: “Đến lượt cậu thể hiện thành ý rồi đấy.”
17
Giang Cẩn Phong quả nhiên không làm tôi thất vọng.
Tôi chỉ đưa cho hắn một đội ngũ 30 người và hai triệu vốn khởi nghiệp, hắn đã thành công giành được đơn hàng lớn năm trăm triệu từ tay em trai tôi.
Giúp tôi vững vàng ngồi ở vị trí tổng giám đốc công ty.
Giang Cẩn Phong còn để trả thù Hạ Minh Dịch vì mối hận cướp vợ mà đã lợi dụng ký ức kiếp trước cố ý khiến các dự án khác trong tay cậu ta xảy ra sai sót nghiêm trọng.
Bố tôi sau khi biết chuyện đã mắng Hạ Minh Dịch một trận tơi bời rồi tước bỏ chức vị phó tổng của cậu ta.
Khi tôi đang mở tiệc ăn mừng ở nhà hàng, Lạc Uyển Uyển, người đã lâu không xuất hiện lại chủ động tìm đến Giang Cẩn Phong.
Cô ta có mái tóc dài thẳng đen nhánh, mặc chiếc váy trắng trông rất trong sáng.
Cô ta đứng ngay cửa, dùng đôi mắt ướt át đó nhìn Giang Cẩn Phong một cách buồn bã.
Giang Cẩn Phong lập tức mềm lòng.
Nhưng vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng bước ra cửa, nói với cô ta một cách mỉa mai:
“Bạn gái của phó tổng Hạ tìm tôi có việc gì?”
Lạc Uyển Uyển đỏ hoe mắt, cô ta vội vàng níu lấy tay áo Giang Cẩn Phong nói:
“Anh Giang, em chỉ làm phiền anh vài phút thôi, cầu xin anh nghe em nói vài câu được không?”
Giang Cẩn Phong quay đầu nhìn tôi một cái rồi vẫn cùng Lạc Uyển Uyển đi đến góc khuất.
Tôi lập tức thông báo cho quản lý khách sạn trích xuất camera giám sát.
Tôi nhìn thấy Lạc Uyển Uyển trong camera ôm lấy Giang Cẩn Phong khóc lóc như mưa:
“Xin lỗi anh Giang, đều là lỗi của em. Lúc đó em thật sự không còn đường nào khác, vì muốn mẹ được phẫu thuật thành công nên mới bất đắc dĩ đồng ý làm bạn gái của Hạ Minh Dịch.”
“Anh Giang, anh tin em đi, thật ra người em yêu sâu đậm trong lòng vẫn luôn là anh.”
Giang Cẩn Phong đỏ mắt không nói gì, nhưng tôi nhìn ra hắn đã tin hơn nửa rồi.
Lạc Uyển Uyển tiếp tục rót mật vào tai hắn: “Anh Giang, anh giúp em thoát khỏi Hạ Minh Dịch được không?”
“Em muốn quay về bên cạnh anh.”
“Chỉ cần tháng sau anh động tay động chân một chút vào dự án của Hạ Hàm, để Hạ Minh Dịch thành công ngồi lên ghế tổng giám đốc, anh ta sẽ đồng ý buông tha em, em sẽ có thể quay lại bên cạnh anh.”
Bàn tay Giang Cẩn Phong vốn định an ủi cô ta đột nhiên dừng lại giữa không trung.
Dường như đang cân nhắc tính xác thực trong lời nói của Lạc Uyển Uyển.
Lạc Uyển Uyển đột nhiên nhón chân hôn hắn một cái.
Thôi xong, Giang Cẩn Phong hoàn toàn chìm đắm rồi.
18
Thử thách cuối cùng của bố được đặt vào tháng sau.
Tôi và em trai, ai có thể đưa ra phương án khiến tập đoàn Vương thị hài lòng trước, người đó sẽ nhận được 51% cổ phần công ty, tiếp quản toàn bộ công ty.
Hạ Minh Dịch nhìn tôi đầy khiêu khích nói:
“Chị à, lần này tôi sẽ không để chị thắng nữa đâu.”
Tôi gật đầu mỉm cười, sau đó vỗ vai Giang Cẩn Phong bên cạnh: “Đừng vênh váo, tôi đây có pháp bảo trong tay đấy.”
Hạ Minh Dịch nhìn Giang Cẩn Phong với vẻ chế nhạo, khóe miệng cong lên một đường cong đầy ẩn ý.
Lạc Uyển Uyển, người đã sớm trở thành thư ký của nam chính, liếc nhìn Giang Cẩn Phong với ánh mắt cầu xin rồi vội vàng chạy theo ra ngoài.
Trong mắt Giang Cẩn Phong thoáng qua một tia cảm xúc phức tạp, cũng vừa lúc bị tôi bắt gặp.
Tháng tiếp theo, dự án vẫn đang tiến triển ổn định.
Cộng thêm sự hiểu biết của nam phụ trùng sinh về các tập đoàn.
Rất nhanh chúng tôi đã thông qua nội bộ tập đoàn Vương thị để có được thông tin trực tiếp.
Ngược lại, phía Hạ Minh Dịch không có chút tiến triển nào, hoàn toàn không có manh mối.
Xem ra vị trí người nắm quyền thực sự của công ty không ai khác ngoài tôi.
Rất nhanh đã đến ngày trình bày thành quả.
Bố, các thành viên hội đồng quản trị và người phụ trách của tập đoàn Vương thị đã sớm có mặt.
Hạ Minh Dịch cầm một phương án không có gì nổi bật để trình bày.
Nhàm chán và tẻ nhạt.
Lông mày của bố càng đợi càng nhíu chặt.
Đến lượt tôi, Hạ Minh Dịch dùng ánh mắt khiêu khích tôi, như thể muốn nói với tôi rằng, lần này tôi thua chắc rồi.
Nhưng tôi đột nhiên giữ tay Giang Cẩn Phong, người đang muốn lên sân khấu trình bày phương án.
Ánh mắt ra hiệu cho một thực tập sinh khác bên cạnh tôi lên thuyết trình.
Lần này không chỉ Giang Cẩn Phong ngớ người, mà Hạ Minh Dịch cũng ngớ người.
Bài thuyết trình mười phút diễn ra rất suôn sẻ.
Người phụ trách của tập đoàn Vương thị rất hài lòng, ngay tại chỗ ký đơn hàng mười ba tỷ.
Bố cũng rất vui, ngay tại chỗ tuyên bố 51% cổ phần công ty đều chuyển giao cho tôi.
Tôi đứng bên cạnh bố, nở một nụ cười lịch thiệp, tận hưởng những tràng pháo tay như sấm.
Hạ Minh Dịch tức điên lên, không tiện nổi đóa trước mặt mọi người, cậu ta tức giận bỏ đi.
Lạc Uyển Uyển đứng ở góc thì mặt mày tái mét, vội vàng đuổi theo.
Sau đó, Giang Cẩn Phong hiếm khi nổi giận: “Cô có ý gì?”
“Không tin tôi sao?”
Tôi cười nói: “Đúng vậy, vì tôi biết cậu đã phản bội tôi.”
“Nhưng để cảm ơn cậu đã cung cấp phương án và ý tưởng cho đội ngũ, tôi định tặng cậu một bất ngờ.”