NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Em Chồng Anh Đừng Qua Đây - Khả Hân - Truyện full tác giả: Kình Lạc Ngạn - Chương 228

  1. Home
  2. Em Chồng Anh Đừng Qua Đây - Khả Hân - Truyện full tác giả: Kình Lạc Ngạn
  3. Chương 228
Prev
Next

“Không làm gì cả.” – David lắc đầu, tự rót cho mình một ly rượu – “Chỉ muốn xác định lại một chuyện thôi.”

“Chuyện gì?”

David không vội trả lời, anh ngồi xuống, nhấp một ngụm Chivas, khi cổ họng hơi cay mới bắt đầu nói:

“Tôi rung động trước Khả Hân nhưng nó không phải yêu. từ trước đây này đều không phải yêu.”
Henry im lặng chờ đợi David nói tiếp, đối với những chuyện yêu đương trước giờ Henry đều như người ngoài cuộc. Có lẽ đã chứng kiến quá nhiều người đi trước nhận lấy kết cục thảm hại, ngay cả David đang ngồi bên cạnh cũng chưa chắc sẽ tốt hơn là bao.

“Xuất phát điểm là vì Anju, tôi thương con bé, cảm thấy có mối liên kết với con bé vậy nên tôi cũng không cầm lòng được quan tâm săn sóc cả Khả Hân. Tôi muốn giữ Anju bên cạnh mình, muốn có một gia đình thuộc về mình nên mới ngộ nhận tình cảm dành cho Khả Hân.”

Henry nghe David nói xong liền bày ra vẻ mặt bây giờ anh mới nhận ra thì hơi muộn đó.

“Giờ anh tính sao? Định để bọn họ toại nguyện thật à?”

“Cậu không muốn sao?” – David đặt lại câu hỏi cho Henry.

“Tôi không có thù hận sâu nặng với Lâm Vĩ Phong, cũng chưa từng đối đầu trực diện, tôi chỉ làm theo lệnh của ngài ấy mà thôi nên không có muốn hay không”

“Thật sự không thì sao?” – David cười nhạt – “Tuyết Dung vẫn còn chưa rõ sống chết.”

Bàn tay cầm ly rượu của Henry hơi siết chặt, cậu nâng ly lên uống cạn rồi

nói:

“Anh tự xử lý đi, thời gian tới tôi có việc rồi, chắc anh không thấy tôi một thời gian đâu.”

“Sinh nhật của Anju sắp tới rồi, cậu không giúp tôi chuẩn bị sao?”

Henry nheo mắt nhìn David, không mặn không nhạt hỏi:

“Anh thật sự muốn tôi giúp hả? Cho tôi xin đi, anh định làm gì lòng anh tự rõ, tôi không muốn can dự vào.”

Henry nói xong thì rời đi để một mình David ở lại đó. David vươn tay cầm lấy chai rượu định rót cho mình một ly nữa thì bên tai đã nghe thấy tiếng ho không hài lòng của Anna.

“Chưa cắt chỉ mà dám uống rượu mạnh, anh là người đầu tiên tôi thấy.”

“Không uống nữa.” – David ngoan ngoãn đặt chai rượu xuống.

Anna đi đến cầm chai rượu và cả hai rượu trên bàn đưa cho người làm mang cất đi.

“Tôi không có ý nghe lén nhưng việc tổ chức sinh nhật cho Anju là sao vậy? Anh định bày trò gì nữa?”

“Sao tôi làm gì cô cứ vẫn nghĩ là tôi làm chuyện xấu vậy?”

“Anh đã từng làm chuyện tốt à?” – Anna nhướn mày hỏi.

David gật đầu, chịu thua, đúng là loại người như anh ta dù có cố làm chuyện tốt đến như nào cũng không che lắp được mấy chuyện xấu.

“Khi nào sắp xếp xong tôi sẽ nói với cô, là sự kiện có thể giải thoát tất cả chúng ta.”

“Được rồi, ngủ sớm đi, sáng mai tôi giúp anh thay băng”

Anna nói xong thì xoay người rời đi đột nhiên David ở phía sau trầm giọng nói:

“Tôi không yêu Khả Hân, cô nói đúng, tôi không yêu cô ấy.”

Anna xem như đã nghe thấy nhưng cô không muốn bình luận gì thêm, bước tiếp về phòng của mình.

David khẽ thở ra một hơi, anh ta sớm biết Anna sẽ không đáp lại gì nhưng anh ta chỉ muốn nói ra thôi. Dù sao không còn lấn cấn chuyện của Khả Hân nữa, anh ta thấy lòng cũng dễ chịu hơn.
Mặc dù Thiệu Huy trở về với một trái tim tan nát nhưng cậu cũng không quen nói Lâm Vĩ Phong chuyện David muốn hẹn gặp. Vĩ Phong nhìn thấy bộ dạng như xác không hồn của Thiệu Huy cũng không biết nên hỏi từ đầu nên đành thôi. Chuyện tình cảm là chuyện mà người ngoài có nói trăm ngàn lời cũng không bằng người trong cuộc tự nghĩ thông.

Lâm Vĩ Phong và David hẹn nhau ở ngoại ô thành phố, bán kính mấy kilomet xung quanh không có một bóng người. Đương nhiên cả hai đều sẽ không mang vũ khí theo, cả hai cũng thừa biết vào thời điểm này đối phương không có lý do gì phải dùng kiểu vũ lực ngu ngốc đó.

2

David đến trước, anh ta đang tựa vào cửa xe hút thuốc. Lâm Vĩ Phong đậu xe bên cạnh, bước xuống đến trước mặt David, gió cuồn cuộn từng cơn thổi tung áo khoác hai người.

“Một điếu không?” – David hỏi.

Lâm Vĩ Phong lắc đầu, Khả Hân khó chịu với mùi thuốc nên anh đã bỏ thuốc lâu rồi. Khoảng thời gian cô không ở bên cạnh có lúc anh cũng hút để giữ cho mình tỉnh táo nhưng nghĩ đến ngày Khả Hân quay lại thì anh không hút nữa.

“Tôi cũng chỉ có thể tranh thủ hút ở ngoài này, nhà có trẻ con, không hút được.”

– David cố tình nhấn mạnh chữ “trẻ con” để khiêu khích Vĩ Phong.

“Anh có thể nghĩ cho con gái tôi như vậy, tôi rất vui.”

Bọn họ nhìn vào mắt nhau, không ai chịu thua ai, từ lần đầu tiên nghe đến tên nhau, giống như bọ đã xác định là đối thủ một mất một còn vậy. Đấu trí mấy lần, ai cũng mất mác, ai cũng từng thẳng từng thua, chỉ là không ngờ bây giờ bọn họ lại thành cha ruột và cha nuôi của Anju.

“Anju sắp một tuổi rồi, anh biết không?”

Lâm Vĩ Phong nghiến răng không nói, anh tất nhiên không biết, đến con gái sinh ngày nào anh cũng không được biết.

“Tôi định tổ chức sinh nhất cho con bé, con gái tôi mà, tất nhiên là phải làm thật hoành tráng. Người có tiếng tăm ở cả thành phố này đều phải đến dự, để Anju chính thức được đến dưới tên của người cha là tôi.”

Miệng của David trước nay luôn ngậm dao, mỗi lời nói ra là từng nhát một cắt xuống. Lâm Vĩ Phong xiết chặt hai tay thành nắm đấm, anh tức nhận nhưng anh biết chuyện nhỏ không nhịn không thành việc lớn.

“Tôi sẽ mời anh, anh đến dự không?”

“Anh không hẹn tôi ra đây chỉ nói mấy lời vô bổ này chứ?”

David nhún vai, lắc đầu nói:

“Tôi muốn xem anh tức giận nhưng anh kiềm chế tốt quá. Những chuyện tôi vừa nói với anh không phải vô bổ đâu, đều là chuyện quan trọng đấy. Bữa tiệc đó sẽ được tổ chức ở tòa tháp cao nhất của thành phố.”.

Hai mắt Lâm Vĩ Phong ngay lập tức sáng lên, ý của David chính là vào ngày hôm đó cả Khả Hân và Anju sẽ rời khỏi biệt thự, xuất hiện công khai ở nơi có nhiều người và an ninh không được kiểm soát tối ưu.

“David, anh lại muốn giở trò gì?”

“Không có, tôi là cha nuôi của Anju, tôi sẽ không làm tổn hại con bé.”

David ném điếu thuốc xuống đất, dậm dậm mấy cái rồi mở cửa xe chuẩn bị rời đi. Anh ta đột nhiên hạ kính xe xuống, nghiêng đầu ra nói với Lâm Vĩ Phong đứng ở bên ngoài.

“Tên khai sinh của Anju là Khả Vĩ”
Không biết xe của David đã rời đi bao lâu, Lâm Vĩ Phong vẫn đứng đó, gió rít rào bên tai nhưng sao anh chỉ nghe văng vẳng câu nói tên khai sinh của Anju là Khả Vĩ, Khả Vĩ, chắc là được ghép từ tên của cô và anh, Khả Hân và Vĩ Phong. Cái tên của bé con là muốn nói cho anh biết, dù có chuyện gì xảy ra liên kết cha con mạnh mẽ của hai người không ai có thể thay thế được.

Cái tên này chắc chắn là do Khả Hân đặt, dù anh đã làm nhiều chuyện hổ thẹn với cô và cả đứa con anh còn chưa được gặp gỡ một lần kia nhưng Khả Hân vẫn luôn bao dung với anh. Lâm Vĩ Phong ngẫm lại, bản thân rốt cuộc đã làm chuyện gì tích đức mà gặp được cô.

Dù sao cũng là sinh nhật của Anju, David cũng thông qua ý kiến của Khả Hân ở một số chuyện. Hai người còn để Anju chọn màu con bé thích để trang trí hội trường ngày hôm đó, không biết con bé có hiểu gì không nhưng Anju chỉ cái gì thì bạn cứ quyết chọn cái đó.

“Tôi đã nói với Lâm Vĩ Phong rồi, hôm đó anh ta chắc chắn sẽ tới.”

“Sẽ không nguy hiểm chứ?” – Khả Hân vẫn luôn lo lắng cho sự an toàn của Vĩ Phong.

“Không có chuyện gì đâu, đó là ngày vui mà” – David ẩn ý nói.

Khả Hân cau mày suy nghĩ, nãy giờ David nhấn mạnh mấy lần chuyện hôm tổ chức sinh nhật cho Anju sẽ rất đặc biệt, không giống chỉ đơn thuần đó là sinh nhật của con bé.

“David, hôm nay là sinh nhật của Vĩ Phong, anh có thể để tôi gọi một cuộc điện thoại cho anh ấy không?”

Khóe môi David giật giật, giống như không ngờ được điều khả Hân vừa nói.

“Cô thật sự nghĩ tôi là thánh nhân sao? Tôi tốt đến mức giúp cô gọi điện tâm tình với kẻ thù của mình?”

“Anh nghĩ tôi muốn nhờ anh sao?” – Khả Hân bất đắc dĩ nói – “Không lẽ anh muốn tôi nhờ Anna tìm Thiệu Huy, cũng do anh không cho tôi sử dụng bất kỳ đồ điện tử nào mới thành ra thế này.”

“Nói thế nào cô cũng là con tin ở đây, cô nghĩ mình đang đi nghỉ dưỡng à?” – David lắc đầu bất lực.

“Giúp tôi đi mà, chỉ một cuộc điện thoại thôi” – Khả Hân còn bế cả Anju lên nói – “Tôi muốn để Vĩ Phong được nhìn thấy con bé”

David thầm nói trong đầu, không phải chỉ kiếp trước anh ta mắc nợ hai mẹ con Khả Hân mà phải tận kiếp trước trước nữa vẫn mắc nợ nên bây giờ mới phải như này. Cuối cùng David vẫn để cho Khả Hân gọi điện cho Lâm Vĩ Phong.

Đã lâu rồi Lâm Vĩ Phong không còn nhớ ngày sinh nhật của mình, hằng năm Vĩ Thành hay Dương Trạch Thiệu Huy đều chúc mừng anh nhưng anh chẳng để tâm mấy. Sáng nay Thiệu Huy cũng hỏi anh có muốn mừng sinh nhật không, anh lắc đầu, bây giờ trong đầu đều mong chờ đến buổi sinh nhật của Anju, sinh của chính mình có đáng là gì.

Điện thoại đột nhiên có cuộc gọi điện, là của David, ánh mắt của Vĩ Phong chợt trở nên căng thẳng. Màn hình dần được kết nối, bên kia màn hình là Khả Hân, không chỉ có cô mà còn có một bé gái mặc chiếc đầm đỏ xinh xắn.

“Khả Hân.”

“Vĩ Phong, đây là Khả Vĩ, con gái của chúng ta” – Khả Hân chỉ vào màn hình, dịu dàng nói với con gái trong lòng – “Đây là cha của con, con gọi cha được không?”

“Papa?” – Khả Vĩ nghiêng đầu hỏi lại, ánh mắt trong veo không hiểu.

Papa là David dạy con bé gọi anh ta, con bé biết papa và cha có nghĩa giống nhau. Vậy nên khi Khả Hân chỉ Vĩ Phong nói là cha, Khả Vĩmới không hiểu sao papa và cha lại không giống nhau.
“Papa là papa, cha là cha, cha rất nhớ con, rất thương con. Con gọi cha Có được không?”

“Em đừng ép con bé, với con bé anh là người lạ mà, được nhìn thấy con là anh vui lắm rồi.” – Hai mắt anh hơi ửng đỏ, anh không biết sao khi được nhìn thấy Khả Vĩ thế này anh rất xúc động.

“Dù con bé không quen thì cũng phải để con bé biết anh là cha của nó.” – Khả Hân vẫn luôn lo sợ Khả Vĩ sẽ xa cách với Vĩ Phong, vậy nên khi có cơ hội cô luôn muốn hai người bọn họ có thể vun đắp tình cảm.

“Không sao đâu, thời gian còn nhiều, đợi đến lúc anh có thể ở bên con bé mọi ngày, anh sẽ từ từ dạy nó gọi cha.”

Lâm Vĩ Phong của trước đây chưa từng có ý định sẽ có con, nhưng tổn thương ở tuổi thơ khiến anh mất niềm tin vào gia đình và đặc biệt là tình thương giữa cha và con. Anh không dám chắc mình có thể trở thành một người cha tốt hay không, có lẽ anh sợ mình sẽ giống cha mình trước đây. Nhưng Khả Vĩ ở trước mặt anh giống như ánh dương ấm áp chiếu rọi phần ký ức u tối đó. Con bé khiến anh tin và khao khát được trở thành một người cha tốt.

“Em và con chúc anh sinh nhật vui vẻ.”

“Sao em biết hôm nay là sinh nhật?” – Vĩ Phong ngây người, anh nhớ mình chưa từng nhắc Với cô.

“Em từng thấy ngày sinh của anh ở trên giấy đăng ký kết hôn của chúng ta” – Khả Hân cười đáp.

Nhắc đến tờ giấy kết hôn đó Vĩ Phong lại thấy có lỗi, nếu anh sớm để có được biết đến nó thì bọn họ sẽ tiết kiệm được một khoảng thời gian dày vò vô nghĩa.

“David để em gọi cho anh như này sao?”

“Anh ta dạo này thật sự đổi tính rồi, đúng không khả Vĩ, cha nuôi dạo này trở nên rất tốt.”

Con bé không hiểu câu nói của mẹ nhưng vẫn nhoẻn miệng cười, còn vỗ vẫy tay với Vĩ Phong trong màn hình. Thiên thần bé nhỏ giúp bọn họ gỡ bỏ từng nút thắt một, xoa dịu cả những niềm đau bên trong họ.

“Khả Hân, em đang ở ngoài vườn sao? Em và con mau vào nhà đi, nhiệt độ bên ngoài vẫn còn thấp lắm”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 228"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu-full-lanh-bang-co-mo-dung-phong-truyen-ngon-tinh
Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu (Full) – Lãnh Băng Cơ – Mộ Dung Phong – Truyện Ngôn Tình
Tháng 10 25, 2021
ăn mày tu tiên
Ăn mày tu tiên
Tháng 4 17, 2024
Mê Tình Loạn Ý
Mê Tình Loạn Ý
Tháng 12 6, 2021
minh hôn với quỷ
Minh Hôn Với Quỷ
Tháng 1 10, 2024
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com