NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Em có tâm thần thì tôi vẫn yêu em - Chương 3

  1. Home
  2. Em có tâm thần thì tôi vẫn yêu em
  3. Chương 3
Prev
Next

Hai chúng tôi cứ như vậy mà đối diện nhau.

Một hồi lâu sau, hắn cười lạnh nói: “Tôi muốn đứng ở đỉnh kim tự tháp ở Hoa Thành, sau đó xem thử xem em có hối hận hay không.”

“Ồ.” Cuối cùng tôi cũng trả lời anh ta.

Đôi mắt hoa đào xinh đẹp mê người của hắn nhẹ nhàng híp lại: “Em đã nghe rõ chưa?”

Tôi không phụ sự kỳ vọng của hắn…Lắc đầu!

“Đương nhiên là không hiểu rồi! Tên của ta không phải là Lâm Thanh Thanh, ta là Bạch Liên tiên tử! Cái đồ ngốc nhà ngươi!”

Khuôn mặt đẹp trai của Giang Yển nhanh chóng tái mét!

Nhưng có lẽ hắn nghĩ đến tình trạng hiện tại của tôi nên mọi cơn tức rất nhanh tiêu tan.

Thậm chí ánh mắt của hắn còn xuất hiện một tia hối hận.

“Tôi cũng không biết những năm này em đã trải qua những gì mới khiến em thành như hiện tại, nhưng tôi lại nghĩ, nếu năm đó chúng ta không ly hôn, tôi với em đều không phải đến cái nơi này?”

Tôi bình tĩnh nheo mắt.

Đương nhiên đấy chỉ là trong một giây phút ngắn ngủi, rất nhanh tôi đã lập tức cúi đầu đếm kiến làm như không có chuyện gì xảy ra.

Việc tôi đến bệnh viện tâm thần không hề liên quan gì đến việc ban đầu chúng tôi ly hôn cả! Nhưng theo lời của Giang Yển, việc hắn đến bệnh viện tâm thần có liên quan gì đến việc chúng tôi ly hôn ư?

Thật vui khi tôi chỉ thất tình trong 33 ngày, còn hắn thất tình tận 7 năm, cung phản xạ thất tình có thể dài đến thế à?

Tôi không nhịn được liếc hắn thêm lần nữa.

Không đúng!

Thân phận địa vị và cái vẻ ngoài hiện tại của hắn không hề giống như bị bệnh tâm thần!

Vậy thì vì sao hắn lại đến đây? Còn nghiêm trọng đến mức phải nhập viện?

Khi tôi đang nghĩ thì đột nhiên Giang Yển giơ tay đặt lên đầu tôi.

Mọi người có biết cái nhìn thương hại dành cho kẻ ngu ngốc không?

Ừ đấy, hắn đang nhìn tôi với ánh mắt đấy.

Vì không đoán được suy nghĩ của hắn nên tôi chọn cách im lặng, ngay cả biểu cảm cũng có chút đờ đẫn.

Thế giới nội tâm của bệnh nhân tâm thần thường khác với người bình thường, thế nên ngay cả khi tôi im lặng nhìn hắn, hắn cũng tự mặc định tôi là một đứa nhỏ ngu ngơ.

“Nhưng mà thấy em sống không được tốt, tôi cũng không vui vẻ như trong dự đoán…” Ánh mắt hắn vẫn ánh lên vẻ hoài niệm khoảng thời gian vài năm ngắn ngủi nhưng ngọt ngào khi chúng tôi còn yêu nhau.

Tôi thở dài.

Suy cho cùng, hắn cũng chỉ là một ông chủ lớn với vẻ ngoài hung dữ!

Năm ngoái còn có tin đồn rằng Giang tổng hành động tàn nhẫn quả quyết. Tôi cũng từng cảm thấy xa cách nhiều năm như thế, là người bình thường cũng phải thay đổi rất nhiều…

Nhưng hiện tại tôi lại cảm thấy rằng hắn vẫn là cậu thiếu niên tốt bụng và trong sáng như ngày nào.

Giang tổng mới nổi của giới kinh tế, người đã nhiều lần xuất hiện trên các tờ báo tài chính, đâu ai biết rằng hắn

đã có người trong lòng? Thậm chí trên ngón áp út của hắn vẫn luôn đeo chiếc nhẫn cưới bằng đá quý màu đen

sáng bóng.

9

Tôi nhớ lại thời điểm chúng tôi nhận giấy kết hôn vào năm cuối, khi ấy chúng tôi chỉ đủ khả năng mua những

chiếc nhẫn bạc trơn không có hoa văn hay đính một viên đá nào.

Hắn nói, sau này khi nào có tiền, hắn sẽ mua cho tôi một chiếc nhẫn kim cương bồ câu to thật to.

Hắn rất thích đá quý màu đen, hắn đã luôn muốn đeo nhẫn cưới đính đá quý màu đen.

Lời hứa ngày ấy sau này sẽ có một người nào đó cùng hắn thực hiện mà thôi.

Tôi cúi đầu, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng tôi phải thừa nhận rằng: [Aiz ch.ết tiệt! Tôi vẫn còn đau trong tim đây nè!]

Phì……

Giang Yển đột nhiên bật cười.

Tôi không nhìn được hỏi, “Ngươi cười cái “bíp” à?”

Hắn nói: “Cười em đó, cười em sau bảy năm không gặp em lại tự biến mình thành một con chim thế này ư?”

“Lâm Thanh Thanh, tôi đã nói rồi, một ngày nào đó, em nhất định sẽ hối hận vì đã bỏ rơi tôi!”

Tôi hừ lạnh.

Anh Giang này, đừng tự tin thái quá thế chứ.

Chờ thêm hai ngày nữa nhé, anh nhất định phải kinh ngạc gọi tôi một tiếng Lâm đội đấy nhé!

Nhưng bây giờ, trước sự sỉ nhục của chồng cũ, tôi chỉ có thể tiếp tục nín nhịn.

Giang Yển cúi xuống, tiến lại gần tôi : “Hối hận rồi phải không? Đồ bệnh tâm thần…”

Đi châm biếm hẳn một bệnh nhân là tôi đây.

Sau đó, thừa dịp không có ai xung quanh, hắn nghiêng đầu, lén lút hôn tôi: “Không sao đâu. Dù em có bệnh, tôi

cũng vẫn yêu em.”

“…”

Tôi như bị tát một cái lại được cho một chiếc kẹo, trở nên mất cảnh giác trước nụ hôn bất ngờ của hắn!

“Bốp…” Tôi cũng…nhân tiện mất cảnh giác…thưởng cho hắn một cái bạt tay vào mặt.

Cái tên Giang Yển này đang định làm cái gì vậy hả?

Giang Yển che mặt nhìn tôi, nghi ngờ hỏi: “Sao em lại đánh tôi?”

Tôi hỏi ngược lại: “Vậy sao ngươi lại hôn ta?”

“Tôi. . . ” Hai mắt Giang Yển sâu thăm thẳm, sau đó tức giận bật cười: “Lâm Thanh Thanh, có lẽ kiếp trước tôi gây ra tội lớn nên kiếp này mới yêu phải cô!”

Vậy thì kiếp trước tôi cũng đã phạm tội lớn tày trời để bây giờ khiến một người đàn ông đã có gia đình mãi không thể quên được tôi?

“Nhưng mà ta không yêu ngươi!” Tôi đột nhiên đứng lên, ném cây gậy chọc kiến trong tay, tức giận nói: “Ngưu Ma Vương, ngươi nghe cho rõ đây! Ta đã sớm quên đoạn tình cảm từ tận 700 năm trước rồi kia kìa, hơn nữa, ta là kẻ tu Vô Tình Đạo, mong ngươi giữ chút tự trọng cuối cùng mà tránh xa ta ra!”

Chú thích: Vô tình đạo: tu luyện chiêu thức lấy không cảm tình, hỉ nộ ái ố làm cơ sở.

Mấy năm không gặp, hắn còn học được cách lưu luyến rồi ư?

Xì. Đồ cặn bã!

Tôi đã mong rằng Giang cặn bã sẽ không còn mặt mũi nào đến gặp tôi nữa… Nhưng không! Da mặt hắn như làm từ kính chống đạn vậy!

Ngay khi tôi vừa ra khỏi phòng tắm, hắn đã cùng các y tá và nhân viên bảo vệ đến gõ cửa phòng tôi.

Phòng của bệnh nhân tâm thần thường dùng cái loại ổ khóa giả ấy.

Giải thích: Ý là cái ổ khoá bên trong của phòng thực chất là khoá giả để đánh lừa bệnh nhân tâm thần thôi.

Bất kể bạn khóa nó như thế nào thì bên ngoài cũng có thể trực tiếp mở được.

Tuy nhiên, nếu tác động từ bên thứ ba thì khác.

Tôi đẩy giường, bàn ghế ra để chặn cửa lại.

“Giang tổng, cô ấy không chịu mở cửa.”

“Phá đi!” Giang cặn bã ra lệnh, đồng thời cũng tự mình động chân động tay.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 3"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Ly Hôn Rồi Bắt Đầu Yêu
Ly Hôn Rồi Bắt Đầu Yêu
Tháng 6 16, 2022
Sủng Tình Sự Giam Cầm Cả Đời
Sủng Tình: Sự Giam Cầm Cả Đời
Tháng 5 8, 2022
Tổng tài cưng chiều mẹ đơn thân
Tổng tài cưng chiều mẹ đơn thân
Tháng 2 23, 2022
tong-tai-sung-vo-dien-cuong-to-phuong-dung-tan-le-phong
Tổng Tài Sủng Vợ Điên Cuồng – Tô Phương Dung, Tần Lệ Phong
Tháng 10 24, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com