NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Em dám chạy? - Chương 13

  1. Home
  2. Em dám chạy?
  3. Chương 13
Prev
Next

” Dì Trần, Tiểu Linh cô ta chưa về sao?” hắn vừa ăn vừa hỏi tỏ ra không quan tâm.

” Cậu chủ, cô ấy sốt nên nhập viện rồi. Chốc nữa tôi sẽ mang cháo đến cho cô ấy”.

“Ồ, gây chuyện rồi bị ốm sao, cô ta định lừa ai” hắn tức giận.

Dì Trần ban đầu định nói cho hắn biết tình hình bệnh của cô nhưng có vẻ hắn không quan tâm cô, nên bà chỉ im lặng mà không nói gì.

8 giờ tối sau khi dùng bữa xong hắn vào thư phòng giải quyết công việc.

Tại bệnh viện, viện trưởng Lý thấy cô đứng ở ban công một mình lại gần hỏi:

” Cháu không định phẫu thuật sao? Bệnh của cháu nếu như hôm trước không nhập viện sớm có thể đã không giữ được tính mạng rồi đó.”

” Chú Lý, chú giúp cháu giữ bí mật được không? Cháu không muốn ai biết hết.” cô trầm ngâm

Dì Trần lúc này đã đến từ bao giờ, nghe thấy hết cuộc trò chuyện của hai người nhưng bà chỉ giữ im lặng.

“Tiểu Linh à, dì đến muộn một chút, dì có nấu cháo gà con mau vào ăn đi cho nóng” bà ân cần đỡ cô trở về phòng, đồng thời gật đầu chào viện trưởng.

Cô ăn được mấy miếng bụng lại khó chịu, cô chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc.Dì Trần đứng một bên thương xót cho cô.

” Dì à, dì đừng nói với ai chuyện con bị bệnh nhé”. Cô bước ra ngoài nắm tay bà cầu xin.

Cô chỉ muốn sau khi bệnh chuyển biến tốt hơn một chút thì cô sẽ rời khỏi đây. Rời khỏi nơi thương đau này.

Dì Trần không nỡ nhưng cũng đành miễn cưỡng gật đầu. Đợi cô ăn xong bà trở về nhà đã 9 giờ.

” Bà già kia, mau dọn hết đống đồ đạc của cô ta ra khỏi đây cho tôi” Nhã Kỳ đứng trên lầu nói vọng xuống dưới.

Dì Trần mặc kệ cô ta đi thẳng về phòng.

” Bà điếc hay sao?” cô ta tức giận giậm chân tại chỗ.

Hắn từ thư phòng giải quyết công việc xong đi về phòng ngủ nằm trên giường trằn trọc không ngủ được. Hắn nhớ mùi oải hương dịu nhẹ trên người của cô.

Hắn bước sang phòng của cô, ôm gối của cô còn giữ lại mùi hương mà ngủ.

Tiểu Linh nằm trên giường bệnh khóc nức nở. Cô không biết vì sao hắn đối tốt với cô, gieo cho cô hy vọng rồi lại đẩy cô xuống vực sâu như vậy.

Trước đó, cô đã nghe được cuộc trò chuyện của hắn với tên bạn thân Trình Khiết. Hắn đã kể về sự xuất hiện của cô.

Hắn thấy cô khá giống Nhã Kỳ nên đem cô về làm của riêng. Nhưng bây giờ cô ấy đã về thì cô phải làm sao đây.

Thì ra hắn chỉ coi cô là vật thay thế.

3 giờ sáng, hắn lái xe đến bệnh viện, dò hỏi được chỗ cô nằm. Đứng ngoài cửa hắn nhìn bóng lưng của cô hướng ra ngoài, đôi vai có vẻ run rẩy.

Hắn bước vào thấy cô đang ngủ say, trên khoé mắt còn đọng lại nước mắt

“Tôi nên làm gì với em đây” hắn dịu dàng đưa tay lau đi giọt nước mắt cô.

Đợi hắn rời khỏi phòng,cô từ từ mở mắt ra. Có lẽ cô đã đoán đúng, người hắn yêu nhất cũng chỉ có Nhã Kỳ.

Qua 4 hôm sau, viện trưởng Lý tái khám lại cho cô. Cô đã khoẻ hơn và có thể xuất viện.

Cô viết mẩu giấy nhỏ đưa cho viện trưởng nhờ ông ấy nếu dì Trần có đến thì hãy đưa cho bà ấy.

Cô thay bộ quần áo khác rồi bước ra đường lớn. Có lẽ thành phố F này không còn bao dung với cô nữa rồi, nơi đây có quá nhiều đau thương cô không muốn tiếp tục ở đây nữa.

Thành phố này đã cướp đi cuộc sống mà cô hằng mong muốn như bao người khác, cô cũng muốn có bố mẹ yêu thương cô, muốn có một gia đình hạnh phúc.

Cuộc sống yên ổn đối với cô nó quá xa xỉ rồi.

Cô vô vọng bước sang đường mà không biết lúc này đèn đã chuyển tín hiệu. Một chiếc xe Mercedes màu trắng chạy với tốc độ rất nhanh đang lao thẳng về phía cô.

“Rầm…” cô bị chiếc xe tông trúng ngã văng ra mấy mét. Đầu cô chảy máu rất nhiều, mọi người lúc này đứng xúm lại cô nhưng có vẻ không ai muốn giúp cô cả.

Cô tuyệt vọng từ từ nhắm nghiền mắt lại, miệng nở một nụ cười thật tươi. Có lẽ chết đi cô sẽ không còn đau khổ nữa, cuộc sống này đối xử với cô thật bất công.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 13"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com