NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Em dám chạy? - Chương 21

  1. Home
  2. Em dám chạy?
  3. Chương 21
Prev
Next

Hắn nhìn cô rồi trực tiếp cởi chiếc áo bệnh nhân ra, mắt hắn dán vào bộ ng*c tròn đầy của cô sau lớp áo bra. Phụ nữ khi mang thai thì phần bầu ngực sẽ to hơn bình thường.

Chiếc bụng nhô to ra. Hắn nhìn cô mà nuốt nước miếng, cô mang thai mà còn đẹp hơn cả trước. Hắn không tự chủ được mà đưa tay ra bóp lên đôi gò bồng ấy.

“Umm…m” cô đang hôn mê nhưng vẫn có cảm giác ai đó đang sờ lên người mình vậy, cô cố tỉnh lại nhưng không tỉnh được.

Hắn thấy cô khẽ kêu liền ghé sát tai cô mà nói:

” Có phải rất kích thích không?”

Hắn đưa tay ra sau lưng tháo gài áo bra ra ném sang một bên. Một tay nhào nặn, một bên bị hắn ngậm cắn mút. Hắn dùng lực càng mạnh dần.

Cô như ý thức được gì đó khẽ kêu:

” Um…m,đau..đau” cô khẽ nức nở, nhưng vẫn nhắm mắt.

Hắn thấy khoé mắt cô có giọt nước mắt bèn dừng lại, thấy mình hơi thô bạo liền ngồi thẳng dậy.

Chuyển tay xuống phía dưới kéo quần cô xuống. Cô mặc nguyên bộ đồ lót đen có ren càng làm nổi bật màu da trắng ngần của mình.

Nhất Ngôn khẽ nuốt nước bọt, phía dưới của hắn đã căng cứng từ lúc nào.

” Chú em đợi mấy ngày nữa nhé” hắn vô lại nói.

Hắn tìm chiếc váy xuông trắng điểm chút hoa hồng đen ở phần cổ mặc vào cho cô.

“Hai mẹ con ngủ ngon nhé” hắn leo lên giường bệnh khẽ xoa xoa bụng cô thì thầm.

Đứa bé như cảm nhận được khẽ đạp bụng cô làm nó biến dạng, hắn nhìn một màn thích thú xoa xoa

” Bé con, ngủ đi đừng nghịch ngợm nữa?” rồi hắn đặt cô nằm lên tay hắn còn tay còn lại ôm cô vào lòng mà ngủ.

Vẫn mùi hương quen thuộc ấy làm hắn phải hít hà nhớ lại.

12 giờ đêm, ngoài trời chợt giông gió, những cơn gió mạnh cuốn bụi bay mù mịt. Cây cối cũng phải ngả nghiêng theo gió. Trời bất chợt đổ cơn mưa rào.

Cô đang ngủ nghe thấy tiếng sấm thì rúc đầu vào ngực hắn và ôm chặt hơn.

Hắn cảm giác cô ôm chặt mình lại. Mở mắt ra nhìn thấy cô như cún con cuộn người trong lòng hắn vậy. Hắn mỉm cười vỗ vỗ lưng cô.

Ngoài trời mưa như trút, ngày cô dần tiếp xúc với hắn cũng là ngày mưa, ngày tái ngộ cũng là giông gió. Không ai biết họ sẽ đi được đến đâu và liệun họ có được ở bên nhau hay không?

8 giờ sáng, cô đang ngủ say thì có cảm giác ai đó đang sờ ngực mình.

“ư…mm” cô vặn vẹo nhưng vẫn chưa mở mắt được.

Nhất Ngôn đã thức dậy từ lâu, nhìn cô ngủ thật bình yên. Thế nhưng cô lại nằm ngửa người ra làm cho chiếc váy bị tốc lên lộ hết cảnh…

Vì đêm qua hắn vứt chiếc áo bra của cô ra nên qua lớp váy mỏng nhìn rõ nhụy hoa. Bản tính của hắn không thể từ bỏ được cơ hội này.

Hắn đưa tay xoa bóp gò bồng, kẹp chặt lấy nhụy hoa làm nó căng cứng dựng đứng lên. Qua lớp vải mỏng làm cho bầu ngực đỏ ửng lên.

Hắn tốc hẳn váy của cô lên cao. Bên ngực còn lại ngậm lấy vào miệng ra sức m*t. Nước bọt đầy trên bầu ngực cô.

Hắn đưa tay xuống phía dưới, chiếc quần lót ren màu đen đã ướt đẫm từ bao giờ.

“Chưa làm gì mà em đã ra nhiều nước như vậy ư?” hắn nhếch mép cười.

Nhất Ngôn đưa tay kéo chiếc quần con xuống, cảnh xuân hiện ra trước mắt. Hắn vuốt ve nơi đó của cô làm cô rùng mình co người lại.

Đúng lúc này có tiếng gõ cửa bên ngoài, hắn vội vàng chỉnh lại váy cho cô rồi bước ra ngoài mở cửa.

“Tôi đã kiểm tra toàn bộ cho cô ấy rồi. Có thể cô ấy sẽ rất sớm hồi phục lại trí nhớ, sức khỏe đã ổn định. Và hôm nay gia đình có thể xuất viện cho cô ấy rồi.” nói xong bác sĩ rời khỏi.

Nhất Ngôn chửi thầm tên bác sĩ chết tiệt đã phá hỏng chuyện tốt của hắn.

Đóng cửa lại, hắn đưa mắt nhìn lên giường thấy cô đang ngồi cuộn khoanh trên đó.

“Sao anh còn ở đây? dì Trần đâu rồi? Anh mau cút khỏi phòng tôi ngay?” tay cô ôm cái đầu đang đau nhức tức giận nói.

“Anh…em đang bệnh, đừng kích động sẽ làm ảnh hưởng tới con đó” hắn ân cần tiến lại đỡ cô nằm xuống.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 21"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com