Truyện Hạnh phúc ở phía cuối con đường - Tiểu Thiên - Vũ Trạch (full) - Chương 36
Về chuyện tình bạn, chúng mình cũng bất đắc dĩ mới phải giấu cậu, chứ không phải nghi ngờ tình bạn của chúng mình.”
“Nói gì thì nói, với các cậu, mình vẩn chỉ là một người ngoài cuộc. Vì thế mình không đủ tư cách để biết chuyện này.” Thành cười tự giễu bản thân nhìn Tĩnh Vy bên cạnh rồi cất bước nhanh hơn.
Chớp mắt đã vượt qua Thiên và đoàn người chen lên xe.
Buổi cắm trại vì sự cố nên cũng kết thúc.
Mọi người đều chuẩn bị lên xe đế về
rồi.
“Thiên, lựa lời giải thích với Thành đi. Cậu ấy đang rất giận và thất vọng. Mình…”
Tĩnh Vy đi song song cạnh Thiên khuyên nhủ.
Muốn tháo chuông phải tìm người buộc chuông.
Chuyện này cô không giúp Thiên được.
Thiên trầm tư gật đầu.
Thanh Trì đi ngay bên cạnh cô thấy vẻ mặt cô như thế liền thấy khó chịu.
Trời mới biết vì sao anh khó chịu.
Anh cũng không biết vì sao!
Chỉ là sau tối hôm qua, hình như anh đế ý tới Thiên nhiều hơn rồi!
Đoàn xe cắm trại quay trở lại trường thì trời cũng vừa chuyển tối.
Đằng Đông trời vẫn còn vài vệt nầng rát vàng, gió nhè nhẹ thổi đem không khí trong lành xoay chuyến xung quanh trời đất.
Tạm biệt mọi người xong, một nhà ba người lên xe trợ lí của Thanh Trì đánh tới về nhà.
Trước khi lên xe, Thiên vẫn ngoái cố lại tìm bóng dáng Đông Thành.
Cô chỉ muốn đảm bảo rằng Thành sẽ không vì chuyện cô lừa dối anh mà vứt đi tình bạn mấy năm của bọn họ.
Mẹ, chúng ta về thôi.”
Tiểu Minh lôi kéo tay Thiên vào trong xe.
Cậu bé đã quên đi cái cảnh lạc bố mẹ hôm qua rồi.
Tâm trạng cũng vì thế mà trở lại bình thường, lại quấn quýt không rời.
Cái sự việc này cũng khiến Thiên đau đầu không dứt.
Vì cớ gì mà thằng nhóc này lại chỉ bám lấy cô mà bỏ rơi bố nó chứ?
Hại cô đến giờ vẫn còn nhận được ánh mắt ghen tuông của Thanh Trì khi có con mà lại chẳng được bế của anh.
Cô cũng bất lực…
Đợi xe của gia đình cô đi rồi, Đông Thành mới từ trong xe đi xuống.
Cậu chính là không muốn đối mặt với Thiên.
Cậu không nén giận được. Lại càng không cam lòng bị lừa dối.
Người con gái cậu thích bao năm liền không những không đáp lại tình cảm của cậu mà lại giấu cậu việc bản thân mình kết hôn.
Cậu đang nghi ngờ hai chữ “bạn thân” kia làm sao mà tồn tại???
Trợ lí dừng xe trước cổng đợi ba người xuống xe rồi liền lặng lẽ cúi chào ra về.
Trước khi đi vẩn không quên ngước mắt nhìn nữ chủ nhân của mình.
Có thế làm phu nhân tổng giám đốc đương nhiên có thế khiến người khác chú ý.
Chỉ là bộ dạng lôi thỏi nhếch nhác này của Thiên khiến nữ trợ lí kia tỏ ánh mẳt ghét bỏ nhưng lại che giấu rất nhanh.
“Về rồi đấy hả? Tại sao lại lôi thôi như này? Tỉểu Trì, con không thể ham vui mà để hai mẹ con nó bẩn thỉu như này chứ?”
Vừa thấy động tĩnh bên ngoài, bà đã chạy ra vui mừng nhưng không quên cằn nhằn việc con trai không chăm sóc tốt cho con dâu và cháu trai, để hai người họ lôi thôi như vậy.
Bị coi là bấn thỉu – Thiên khóe miệng co giật.