Truyện Hạnh phúc ở phía cuối con đường - Tiểu Thiên - Vũ Trạch (full) - Chương 54
Thiên cúi xuống đỏ mặt liền chạy vù ra khỏi nhà tắm lên tầng thay đồ.
“Thằng biến thái chết tiệt!” Vùa chạy đi còn không quên quay lại mắng Vũ một câu.
“Con…còn không mau lấy chối lau nhà đi!”
Bà Lâm nén cười mắng Vũ.
Vũ thấy vậy liền lè lưỡi rồi đi cầm chổi lau đi vết nước kéo dài từ nhà tắm lẽn tới tầng.
“Mẹ, con đi đón Tiếu Minh về ạ!”
Nói rồi với lấy chìa khóa xe máy cúa Thanh Trì tung tăng chạy ra lấy xe.
“Chị dâu, em đi nữa! Em lái ô tô nè!”
Vũ nghe thấy Thiên muốn đi đón Tiểu Minh liền phi từ trên tầng xuống đòi đi cùng.
Ok!!!
Thế rồi cô đem cái chìa khóa trong tay quăng lại kệ tủ, theo Vũ lên xe đi đón Tiếu Minh.
“Chị dâu, chị yêu anh Thanh Trì chứ?”
Vũ vừa lái xe, vừa hỏi chuyện hôn nhân của cô và Thanh Trì.
“Sao cậu hỏi vậy?”
Thiẻn đang nghịch điện thoại liền dừng lại ngước lẻn nhìn Vũ, ngây thơ hỏi.
“Tò mò thôi chị! Lúc mà vợ trước cúa anh ấy mất, anh ấy đã nói sẽ chẳng tái hôn nữa. Em nghe nói là anh ấy sẽ đi tìm lại mối tình đầu của mình. Nhưng mà em hỏi tình đầu của anh ấy là ai thì anh ấy lại bảo không biết. Chị nói xem như vậy thì làm sao lại kết hôn với chị?”
Lâm Tư Vũ trầm tư kệ lại chuyện
cũ.
Cậu ta đương nhiên hiếu tính cách của anh họ mình. Đã nói không thì chẳc chắn không có ngoại lệ.
Thế nhưng lần này CƯ nhiên cậu trở về liền đã kết hôn. Cậu lại hoàn toàn không được biết.
Có lẽ nào Thiên lại là….
“TỎI lấy anh ta vì Tiếu Minh mà. Yêu hay không quản làm gì!”
Thiên cụp mắt lặng lẽ nói.
Vũ nhíu mày bất ngờ.
“Chị dâu, Tiếu Minh ra rồi, chị xuống đón thắng bé đi!”
Vũ dừng xe bên đường ngước nhìn cổng trường tìm bóng dáng cháu trai.
“Đừng gọi tồi là chị dâu!”
Cô nói rồi đẩy của xe đi xuống đón Tiểu Minh.
Vũ nhìn theo bóng lưng của Thiên mà tâm không ngừng sao động.
Chiếc xe dần lăn bánh cuối cùng dừng ở một quán kem không cách nhà bao xa.
Ba người cùng nhau đi vào gọi luôn ba cốc kem ăn cho mát.
“Dừng lại!”
Thanh Trì đang ngồi trong xe xem tài liệu, vô tình đưa mắt nhìn ra thì thấy Thiên cùng con trai và một người nữa đang ngồi trong quán liền nhíu mày.
Người đối diện cô và con trai anh tuyệt đối không phải là anh trai của cô….vậy là ai?
Nói sao nhỉ???
Hình như anh thấy khó chịu khi cô cười tươi như vậy.
Đóng sấp tài liệu quẳng sang một bên ghế, sau đó xuống xe lệnh cho tài xế lái về trước, còn bản thân thì tiêu soái bước vào quán kem đi thắng tới chổ ba người kia.
Khách trong quán đột nhiên thấy có soái ca bước vào liền ồn ào không ngớt.
“Lâm Tư Vũ, em về mà khống nói với anh một tiếng, vậy mà lại dám lôi vợ con anh đi ăn kem thế này…”
Vừa tới gần Thanh Trì đã nhận ra đó là em họ minh, thế nhưng trong lòng vằn thấy khó chịu, chỉ là giọng nói vẩn thờ ơ lạnh lùng như vậy.
“Anh/Ba…”
Ba người đồng thanh thốt lên nhìn Thanh Trì vẻ mặt ngạc nhiên.