Truyện Hạnh phúc ở phía cuối con đường - Tiểu Thiên - Vũ Trạch (full) - Chương 56
– Có tính mới: chưa bị bộc lộ cống khai dưới mọi hình thức ở trong nước hoặc ở nước ngoài trước ngày nộp đơn đăng ký sáng chế hoặc trước ngày ưu tiên (trong trường hợp đơn đăng ký sáng chế được hướng quyền ưu tiên).
– Có trình độ sáng tạo: căn cứ vào các giải pháp kỹ thuật đã được bộc lộ công khai các hình thức ở trong nước hay ớ nước ngoài trước ngày nộp đơn hoặc trước ngày ưu tiên cúa đơn đăng ký sáng chế ( nếu đơn đăng ký sáng chế được hưởng quyền ưu tiên), sáng chế đó là một bước tiến sáng tạo và không thế được tạo ra một cách dễ dàng đối với người có hiểu biết trung bình về lĩnh vực kỹ thuật tương ứng.
– Có khả năng áp dụng công nghiệp: có thể thực hiện được vào việc chế tạo, sản xuất hàng loạt sản phấm hay áp dụng lặp đi lặp lại quy trình là nội dung của sáng chế và đem đến kết quả ổn định.”
Không sợ hãi, cô liền phun ra một loạt điều kiện được nêu trong luật pháp, từng câu từng chữ không sót một điếm nào.
Bản quyền sáng chế gì đó với cô không phải chuyện khó. Liên quan đến luật pháp càng không khó.
Tư Vũ kinh ngạc nhìn cô. Cậu phải dùng con mắt khác đế nhìn chị dâu này rồi.
“Chị, thế chị nghĩ sao về luật hôn nhân?”
Không chịu buông tha, Tư Vũ liên đem vấn đề hôn nhân tới hỏi cô!”
“1. Hôn nhân tự nguyện, tiến bộ, một vợ một chồng, vợ chồng bình đẳng.”
“2. Hòn nhân giữa công dân Việt Nam thuộc các dân tộc, tôn giáo, giữa người theo tôn giáo với người không theo tôn giáo, giữa người có tín ngưỡng với người không có tín ngưỡng, giữa công dân Việt Nam với người nước ngoài được tôn trọng và được pháp luật bảo vệ.”
“3. Xây dựng gia đình ấm no, tiến bộ, hạnh phúc; các thành viên gia đình có nghĩa vụ tôn trọng, quan tâm, chăm sóc, giúp đỡ nhau; không phân biệt đối xứ giữa các con.”
“4. Nhà nước, xã hội và gia đình có trách nhiệm bảo vệ, hỗ trợ trẻ em, người cao tuổi, người khuyết tật thực hiện các quyền về hôn nhân và gia đình; giúp đỡ các bà mẹ thực hiện tốt chức năng cao quý của người mẹ; thực hiện kế hoạch hóa gia đình.”
“5. Kế thừa, phát huy truyền thống văn hóa, đạo đức tốt đẹp của dân tộc Việt Nam về hôn nhân và gia đình.”
không khó khăn, cô tiếp tục trả lời.
Đầu óc của tên Lảm Tư Vũ này bị úng nước hay sao?
Trịnh Thiên cô rõ ràng là sinh viên xuất sác nhất khoa Luật vậy mà cư nhiên lại hói cô mấy câu mà sinh viên tầm thường cũng trả lời được.
Quá coi thường cô đi!
“Chị dâu, thế nhưng sao em cảm thấy chị với anh hai đâu có giống mấy điều mà chị vừa nêu đâu?”
Vũ chống cằm suy tư. Từ lúc cậu về tới giờ rõ ràng thấy quan hệ của cô với anh chẳng khác nào như nước với lửa.
‘Đó là vì…”
“Lâm Tư Vũ, em hói hơi nhiều rồi đấy! Chuyện của vợ chồng anh chị em làm sao hiểu được.”
Thanh Trì đặt chân vào phòng cắt ngang câu chuyện của hai người.
“Anh, em cũng chí là…”
“Bớt xem vào chuyện của vợ chồng anh chị đi! Anh chị chính là đang cãi nhau, cảm ơn em đã đứng ra giúp anh chị làm hòa.”
Thanh Trì túm tay cô kéo dậy. Trước khi đi còn không kìm được căn dặn một câu.
Anh ghét kiểu tiếp cận thân mật cúa Vũ với Thiên.
(Chính xác thì ghen đi!)
AuthoriUltr…Thanh Trì biết ghen rùi… Tiếu Trì: Ai nói tôi ghen?
Tiếu Vũ: Em ghen nha!
Tiểu Thiên: Tôi cần các người ghen chác. Vũ Trạch ơi…em tới đây…!!!
“Buông tôi ra! Lâm thanh Trì anh mau buông tôi ra!”
Thiên nhỏ giọng kêu anh nhưng chấng được gì, ngược lại càng làm cho anh nầm chặt tay cô hơn.
Hai người giằng co không ai chịu ai.
Giận dữ trước hành động và thái độ phách lối của anh, cô hét lên đấy anh ra bằng được.
Rầm!