Hào Quang Để Dành - Chương 3
6
Do vòng sơ tuyển là “blind audition” (thi mù), không công bố toàn bộ video, chỉ chiếu tóm tắt một số tiết mục nổi bật của các trường. Nhà sản xuất cố ý giữ bí ẩn, chỉ đưa lên bóng mờ của các thí sinh được chọn, chưa lộ diện hoàn toàn, nhưng đã khiến dân mạng bàn tán xôn xao.
Lúc đó, tôi đang ở lớp làm bài tập, Tần Tư dẫn vài đứa bạn lượn qua bàn tôi, cố tình nói to cho tôi nghe:
“Các cậu có xem video do chương trình tung ra không? Trường mình có 3 người qua vòng sơ tuyển đấy!”
“Đương nhiên xem rồi! Các trường khác nghe nói có khi không ai đậu!”
“Trường mình hẳn những 3 suất, mà chắc chắn Tần Tư đậu một vé rồi còn gì!”
“Chưa hết, tổ chương trình còn thông báo trường mình có một thí sinh cực kỳ xuất sắc, khiến toàn bộ giám khảo chấm điểm tối đa, tấm tắc khen ‘sinh ra để đứng trên sân khấu’, thậm chí cho thẳng vào vòng ghi hình trực tiếp, không cần qua vòng phụ! Rốt cuộc người ấy là ai?”
“Cần đoán nữa sao? Chắc chắn là hoa khôi Tần Tư! Nhan sắc, vóc dáng, tài năng – ai sánh nổi?”
Tần Tư giả vờ đưa tay che miệng, hất cằm đầy hãnh diện:
“Ôi, các cậu đừng đoán già đoán non. Mình ký thỏa thuận bảo mật rồi, không tiện công khai thứ hạng. Chờ chương trình chiếu thì biết ngay mà.”
Nghe xong, cả lớp gần như khẳng định thí sinh “cực kỳ xuất sắc” đó chính là Tần Tư. Tôi bất giác phì cười, có lẽ hơi to nên Tần Tư bắt gặp. Cô ta cau mày, nhưng vẫn cố nặn nụ cười, bước đến bên tôi:
“Này, Hứa Du Du, cô thế nào rồi? Thi được không? Chẳng thấy ai nhắc, chắc trượt rồi hả? Thôi cũng đừng buồn, yêu cầu chương trình này cao lắm, không phải lỗi tại cô đâu, không cần tự ti quá.”
Tôi chẳng buồn ngẩng lên:
“Mắt nào của cô nhìn thấy tôi tự ti?”
Tần Tư bị tôi bật lại, không còn giữ nổi vẻ “hiền thục”, bèn xáp tới, gay gắt:
“Đến nước này còn giả bộ? Tôi thành tâm an ủi cô, cô không biết điều, lại còn cắn ngược tôi một phát. Thôi, tôi không chấp người như cô. Tôi bận chuẩn bị vòng trong, không phí lời thêm.”
“Để xem lúc tôi chính thức tiến sâu, liệu cô còn hùng hổ được như bây giờ không.”
Tôi chỉ cười nhạt, không nói gì.
Buổi tự học hôm ấy, cô chủ nhiệm bước vào với vẻ mặt kì lạ:
“Mọi người trật tự. Vài hôm trước, lớp mình có bạn dự thi ‘Thanh Xuân Ký’, kết quả vòng sơ tuyển vừa được gửi về. Lớp chúng ta có một người điểm cao nhất, thậm chí là thí sinh duy nhất trong mười cụm thi đạt điểm tuyệt đối.”
Nghe đến đây, Tần Tư đã ung dung đứng dậy, làm như muốn ngăn cô giáo đừng “tiết lộ”. Thực chất là cô ta sẵn sàng cất lời cảm ơn. Nào ngờ, cô chủ nhiệm nhìn cô ta với vẻ lạ lùng, rồi chậm rãi nói tiếp:
“Thí sinh được điểm tuyệt đối và vào thẳng vòng sau ấy, là Hứa Du Du.”
7
“Cái… gì? Cô giáo đùa à?”
Khuôn mặt Tần Tư cứng đờ, ai nấy im bặt, khó tin. Chỉ riêng Lê Sơ ngẩng đầu nhìn tôi hai lần, ánh mắt đầy băn khoăn, rõ ràng cũng không tin nổi.
Cô chủ nhiệm chẳng chút hào hứng, giọng mỉa mai:
“Tôi cũng mong là đùa, nhưng thông tin chính thức từ chương trình là vậy. Còn yêu cầu nhà trường cho Hứa Du Du nghỉ phép vài hôm, để tham gia vòng ghi hình.”
Cả lớp xôn xao, rồi ánh mắt đổ dồn vào Tần Tư. Cô ta tức đến nỗi tay nắm chặt sách, mặt lúc xanh lúc đỏ:
“Không thể nào! Cô ta mà xứng? Rõ ràng là có ô dù, Hứa Du Du, rốt cuộc cô mua chuộc thế nào? Một kẻ vô dụng như cô sao đủ trình đạt điểm tuyệt đối?”
Vừa nói, Tần Tư vừa xông lên, đòi tôi giải thích. Cuối cùng cô chủ nhiệm phải ngăn lại, vẻ mặt không vui:
“Thôi thôi, chương trình có cách chọn người riêng. Em cũng đừng quan tâm quá thứ hạng, em cũng qua vòng rồi đấy thôi. Hai đứa cùng lớp, có thể ghép tiết mục thi chung, không tốt hơn sao?”
Tần Tư trừng mắt nhìn tôi, nước mắt rưng rưng:
“Phối hợp với loại gian lận thế này, thà tôi bỏ thi còn hơn!”
Nói xong, cô ta chạy thẳng ra khỏi lớp. Cô chủ nhiệm cũng lạnh lùng quét ánh mắt sang tôi, không tỏ vẻ gì mừng rỡ khi có học sinh giành giải cao, chỉ bảo mọi người tiếp tục học.
Tôi xoa cằm, thầm cảm thán: Tâm lý Tần Tư tệ thật, cô ta an ủi người khác thì giỏi đấy, nhưng chính mình chịu chút đả kích lại chịu không nổi. Mấy bạn xung quanh cũng nghi hoặc, xì xào bảo chắc tôi có “chống lưng”.
Tối đó, chương trình công bố lịch phát sóng livestream, Tần Tư liền nghỉ học, không tới lớp. Nhưng rất nhanh tôi phát hiện có biến: trên Douyin (một nền tảng video ngắn) bất ngờ nổ ra một tin cực hot — một hot girl tung video bóc phốt rằng “Thanh Xuân Ký” dàn xếp kết quả, tuyển chọn “bẩn”.
Đúng lúc “Thanh Xuân Ký” đang đẩy mạnh truyền thông, nên video lan cực nhanh, vô số kênh lớn chia sẻ. Bài đăng ám chỉ chương trình này chỉ cần nộp tiền là được chọn, ai cũng có thể “đi cửa sau”. Thí sinh “một không tài, hai không đức” cũng có thể được nâng đỡ. Chủ tài khoản đó còn lớn tiếng đe dọa, nếu không xử lý trường hợp “đi cửa sau” kia, cô ta sẽ rút lui ngay.
Mà cái tài khoản đăng video bóc phốt này, không ai khác chính là Tần Tư. Trong video, người bị cô ta ám chỉ là kẻ gian lận, hiển nhiên là tôi.
8
Trước đó, Tần Tư nhờ thường xuyên đăng video nên đã thu hút hơn mười mấy vạn người theo dõi. Dựa vào “fan cứng” sẵn có, video “bóc phốt” của cô ta lập tức bùng nổ. Đồng thời, đoạn ghi hình vòng sơ tuyển của Tần Tư cũng nổi theo. Trong clip ấy, cô ta chỉ nhảy và hát, nhảy khá ổn, nhưng giọng hát thì hơi thường. Tuy nhiên, vì gương mặt quá nổi bật, khán giả xem qua liền bỏ qua khuyết điểm đó.
Một khi dư luận bùng lên, hệt như dòng nước lũ. Cộng đồng mạng bị cuốn theo, kéo nhau vào tài khoản chính thức của “Thanh Xuân Ký” để săm soi. Tần Tư sợ người khác vẫn chưa tin, bèn đăng kèm hình chụp lén của tôi ở trường. Trong ảnh, tôi đeo kính gọng đen, tóc ngắn chạm tai, trông “kém sắc” nhất có thể.
Thế là làn sóng dư luận càng bất lợi cho tôi. Lần lượt nhiều bạn học cũng lên video “tố” tôi suốt ngày âm thầm, chưa từng tham gia tiết mục tài năng nào. Thậm chí phóng viên còn chạy đến trường phỏng vấn cô chủ nhiệm. Vốn dĩ cô ấy không vừa mắt tôi, nên cố tình giả bộ nửa úp nửa mở:
“Em Tần Tư trước giờ rất giỏi, thường xuyên tham gia hoạt động tập thể, nhiều lần đạt giải trong các cuộc thi của trường. So với em ấy, Hứa Du Du khá mờ nhạt, thành tích học tập chỉ ở mức trung bình, tính cách cũng không có gì nổi trội.”
Đoạn phỏng vấn cô chủ nhiệm vừa tung ra, cư dân mạng càng tin chắc tôi đã “mua vé” vào vòng trong. Khu bình luận nổ tung:
Bình luận A: Không thể nào? “Thanh Xuân Ký” trước giờ vẫn khoe chân thực, chọn người mới cơ mà? Giờ lại dính phốt chạy cửa sau à?
Bình luận B: Ngay cả cô chủ nhiệm còn ám chỉ thế rồi, chắc chắn là có “ô dù”!
Bình luận C: Gọi hồn nhà sản xuất “Thanh Xuân Ký” ra nói chuyện. Nếu không công khai video thi sơ tuyển của đám này, chúng tôi tẩy chay hết!
Chương trình “Thanh Xuân Ký” không lên tiếng, rõ ràng họ cũng muốn mượn độ hot này để gây chú ý. Mãi đến khi có vài “thám tử mạng” truy lùng được thân thế gia đình tôi:
Netizen A: Anh em biết gì chưa? Cô bé Hứa Du Du này không tầm thường đâu! Các người biết hậu thuẫn nhà nó thế nào không?
Netizen B: Hậu thuẫn gì? Chắc kiểu phú nhị đại (con nhà giàu) thôi, bỏ tiền mua suất debut làm minh tinh ấy.
Netizen C: Đúng, cô ta giàu thật. Nhưng sốc hơn là mẹ cô ta mới “khủng”! Bà ấy là nhà đầu tư chính của “Thanh Xuân Ký”, ba mùa liên tục đều do công ty mẹ cô ta rót vốn!
Netizen D: Má ơi, thế là em gái này được tư bản nâng đỡ chứ còn gì! Chương trình dần mất chất thật, xem thường khán giả quá rồi.
Khi đọc tin, tôi cũng chẳng ngờ sự việc lại ầm ĩ đến thế. Ban đầu tôi cứ tưởng chỉ là màn cãi cọ nhỏ giữa tôi và Tần Tư, ai dè toang mất rồi.
Tôi về nhà, mẹ – người bận trăm công nghìn việc – đang ngồi chờ trên ghế sofa. Bà mặc bộ vest trắng, tóc ngắn gọn gàng, thấy tin trên di động, bình thản nhìn tôi:
“Sao nào? Giấu mẹ làm chuyện lớn thế đấy.”
Tôi gãi đầu ngượng ngập:
“Mẹ ơi, để con giải thích. Nó cùng lớp con vốn chèn ép con đủ đường. Con mới nghĩ lật kèo một vố để cho bõ tức…”
Mặt mẹ vẫn không chút cảm xúc. Một lúc lâu, bà mới khẽ chớp mắt:
“Thế lật được chưa?”
Tôi lắc đầu:
“Ai ngờ cô ta ra tay nhanh quá, con còn chưa quyết đi thi vòng kế tiếp. Nói thật, diễn show nhà mình cũng ngại…”
Mẹ liếc tôi một cái:
“Bây giờ dư luận nóng rẫy, con rút lui tức là chột dạ. Mẹ là người hiểu con nhất, con có hay không ‘cửa sau’, không ai rõ hơn mẹ. Giờ phải tìm cách lật ngược tình thế.”
Tôi rụt rè hỏi:
“Vậy… con nên lên video đính chính? Hay bảo ‘mẹ không phải mẹ con’?”
Nghe thế, mẹ tôi lập tức bình tĩnh trở lại:
“Vô ích. Dân mạng chỉ tin thứ họ thấy và nghe. Mẹ đã dạy con chừng ấy năm, chính là để khi người khác nghi ngờ, con có thể dùng thực lực mà ‘vả mặt’ họ. Mẹ sẽ liên hệ ban tổ chức, sắp xếp cho con một vòng PK đặc biệt.”
Trước thế lực của mẹ, tôi không dám phản đối.