Hãy Gọi Ta Là Quỷ Sai Đại Nhân - Chương 25 Ty Quân là vua chăm chỉ tàn ác vô nhân đạo
- Home
- Hãy Gọi Ta Là Quỷ Sai Đại Nhân
- Chương 25 Ty Quân là vua chăm chỉ tàn ác vô nhân đạo
Chương 25: Ty Quân là vua chăm chỉ tàn ác vô nhân đạo
Trong đại điện của ty mười chín, Tô Doãn Sâm đột nhiên ném danh sách quỷ sai lên bàn, phần đông quỷ sai đều thay đổi sắc mặt, vội vàng cúi đầu.
Bọn họ không biết, vì sao vị Ty Quân mới tới này lại nổi giận.
“Ty Quân, cái này… Ngài…” Hồn thể của Dương Khoan run rẩy, không rõ bản thân làm sai ở chỗ nào. Hai ngày qua bản thân liên tục câu hồn, gần như đã câu được số lượng của nửa tháng. Chính là bởi vì muốn biểu hiện tốt một chút, xem có thế thăng chức thành Ty Quân hay không, nhưng không ngờ, lại có một Ty Quân bất ngờ xuất hiện.
Trong lòng hắn ta cũng thấy rất khó chịu, nào ngờ Ty Quân vừa mới nhậm chức tân Ty Quân đã ra oai với hắn ta.
“Dương Khoan, số lượng câu hồn mồi ngày tối đa của ty mười chín là năm vong hồn?”
‘Vâng!”
“Nhưng mồi ngày ốêu lên dương gian?”
“Không phải!”
“Không phải sao?” Đôi mắt Tô Doãn Sâm co rút lại, nhìn về phía chúng quỷ sai, nói: “Trước tiên các ngươi nói cho ta nghe quy luật lên dương gian của ty mười chín.”
‘Ty Quân, là như thế này, Ty Quân tiền nhiệm lập
ra quy củ, ty mười chín của chúng ta cứ một lần lên dương gian câu hồn thì sẽ được nghỉ ngơi một ngày. Nói cách khác, là làm một nghỉ một.”
Nghe vậy, Tô Doãn Sâm giận dữ, các ngươi dều nghỉ ngơi thì ai kiếm điểm tiến hóa cho ta?
“Không được, quy tắc này tuyệt đối không được, đúng là khiến người ta phần nộ. Dương gian có rất nhiều vong hồn chưa có câu về Địa phủ, bất cứ lúc nào cũng mang nguy hiểm sẽ hóa thành ác quỷ. Hành vi này của các người, chính là không làm tròn trách nhiệm!”
“Ty Quân, không chỉ có ty mười chín của chúng ta mà, rất nhiều ty điện của ty câu hồn đều làm như vậy!”
“Các ty điện khác thì ta không quản được, nhưng ty mười chín của ta, ngày sau tuyệt đối khồng thể như thế.”
Chúng quỷ sai dều thay đổi sắc mặt, nhìn vẻ mặt u ám của Tô Doãn Sâm, cũng không dám mở miệng.
“Từ giờ trở đi, mỗi người lên dương gian đều phải câu được ít nhất năm quỷ hồn. Lên dương gian sáu ngày, nghỉ ngơi một ngày, tính theo giờ của dương gian. Bắt đầu từ giờ Hợi mỗi đêm, đến giờ Tỵ ngày hôm sau mà các ngươi lên dương gian, không câu đủ năm vong hồn, vô cớ trở về Địa phủ trước thời hạn sẽ bị khấu trừ công đức.”
Lời này vừa nói ra, chúng quỷ đều kinh hãi, sắc mặt trong nháy mắt đã thay đổi.
Dựa theo lời Ty Quân nói, chẳng phải mồi ngày phải câu hồn sáu canh giờ, câu hồn sáu ngày nghỉ một ngày sao?
Đây là việc quỷ có thể làm ư?
“Ty Quân, như vậy không ổn đâu, lượng công việc có phải hơi lớn không?” Lúc này, một vị quỷ sai lên tiếng.
“Lượng công việc lớn sao? Trương Lão cửu, Trần Khang, La Thanh, ba người các ngươi làm tấm gương cho bọn họ, nếu các ngươi có thể hoàn thành, bọn họ cũng có thế hoàn thành.”
“Vâng!” Trương Lão cửu và Trần Khang đồng thanh nói.
Hai mắt La Thanh xoay chuyến, cũng nhanh chóng gật đầu. Trời ạ, thánh chăm chỉ có được quyền lợi, thật sự khiến người ta chết mất, làm chúng ta cũng phải chăm chỉ theo.
“Mặt khác, nếu ai không muốn nghỉ ngơi trong ngày thứ bảy, có thế tiếp tục câu hồn, có thể tính là tăng ca. Đến lúc đó, ta sẽ có khen thưởng cồng đức.”
“Mẹ nó, tên này chắc chắn là thánh làm ăn, khi ta còn sống nếu có được đầu óc biết chèn ép người làm như hắn thì đã sớm phát tài rồi.” La Thanh thầm nghĩtrong lòng.
Trong đại điện, đông đảo quỷ sai đều mang sắc mặc rất khó coi. Có câu quan mới đến đốt ba đống lửa, nhưng Ty Quân mới nhậm chức này đốt lửa hơi mạnh thì phải?
Khiến quỷ sai của toàn bộ ty mười chín đều hừng hực lửa giận ở trong lòng, nhưng giờ này khắc này trong lòng bọn họ mặc dù có tức giận, cũng không dám có chút oán hận.
Trong biên chế Địa phủ, cấp trên có quyền đưa tiếu quỷ dưới trướng vào luân hồi. Nếu ai dám làm càn, chỉ với một tờ văn thư của Ty Quân, đã có thế đưa bọn họ vào súc sinh đạo.
“Mẹ nó, Ty Quân này đúng là chẳng ra gì.”
“Áp bức chúng ta như thế, thật sự nên xuống địa ngục.”
“Tên chó chết này mẹ nó đúng là cực kỳ tàn ác.”
Tất cả quỷ sai dều oán thầm trong lòng, mắng chửi Tô Doãn Sâm.
“Cũng có thế là vừa mới nhậm chức, muốn tạo chút thành tích cho hai vị chưởng ty xem, qua một thời gian ngắn sẽ khôi phục thái độ bình thường thôi.”
“Không phải Ty Quân trước đây cũng như vậy sao? Vừa nhậm chức thì lúc nào cũng cấn thận tỉ mỉ, chưa đến hai tháng đã lộ mặt, quen rồi sẽ ổn thôi.”
Cũng có người giữ thái độ lạc quan, cho rằng Tô Doãn Sâm cố ý làm ra vẻ, quy tắc này chưa cần đến mấy ngày đã khồng đánh tự thua rồi.
Chẳng qua, bọn hắn không biết được quyết tâm của Tô Doãn Sâm. Nếu là quỷ sai dưới câu (Tược hồn mà bản thân không có được thưởng điếm tiến hóa thì khồng nói gì, có lẽ Tồ Doãn Sâm sẽ không yêu cầu nghiêm khắc như vậy.
Nhưng hiện tại khi hắn biết Câu hồn quỷ sai dưới trướng mà câu được hồn thì mình cũng có điểm tiến hóa, vậy còn nói gì nữa?
Nghỉ ngơi?
Các ngươi đều nghỉ ngơi thì ai kiếm điểm tiến hóa cho ta? Các thuộc tính của ta không tăng lên nữa sao?
Cho đến giờ phút này, Tô Doãn Sâm mới hiểu được tâm trạng của những nhà tư bản ở kiếp trước, nhân viên nghỉ một ngày, chính là tổn thất của ta, tại sao ta lại để cho ngươi nghỉ chứ?
Con mẹ nó, đúng là quá ác!
Tô Doãn Sâm cười ha ha, nhưng lại thật đã. Hắn muốn câu hồn thì câu, không muốn câu hồn thì cả ngày uống rượu nghe nhạc, vẫn có tiểu quỷ giúp mình kiếm điểm tiến hóa, vậy tại sao không áp bức chú?
Nhưng những câu hồn quỷ sai này thật sự quá lười biếng, khiến lễ nghi của Địa phủ sắp sụp đổ, ở tam giới khồng có chút địa vị nào.
“Đều giải tán đi!” Lúc này, Tô Doãn Sâm vung tay lên, chúng quỷ sai rời đi với vẻ mặt u ám.
“Tô Doãn Sâm, ngươi đúng là thứ không ra gì.”
“Đồ chó má, sớm muộn gì cũng có ngày ngươi sẽ xuống địa ngục.”
“Tô Doãn Sâm, ta muốn hỏi thăm sức khỏe tám đời tổ tông nhà ngươi!”
“Tô Doãn Sâm, lương tâm của ngươi thật bị chó
tha rồi, khi còn sống chắc cũng thứ tạp chủng.”
Sau khi rời khỏi ty điện của ty mười chín, rất nhiều quỷ sai không khỏi chửi ầm lên.
“Nhỏ tiếng một chút, nếu bị Ty Quân nghe được, chỉ sợ sẽ gây khó dề cho chúng ta đây.”
Nghe vậy, đông đảo quỷ sai thay đổi sắc mặt, cẩn thận nhìn chung quanh, nhanh chóng câm miệng.
Tuy rằng bọn họ hận không thể xé xác Tô Doãn Sâm ra mà ăn, nhưng chẳng phải vần cần kiếm sống dưới trướng của hắn sao?
“Haiz, tầng lớp quỷ sai ở dưới đáy như chúng ta, thật sự là không có quỷ quyền mà, cho dù bị bóc lột, cũng không có chỗ để giải oan.” Có quỷ sai than thở.
“Đúng vậy, biết làm sao dược? Không làm ư? Trong mộ của ta còn có hai quỷ nhỏ đang chờ nuồi nữa.”
“Ta thường xuyên dạy tiểu quỷ của ta, nhất định phải học tập luật âm cho tốt, ngày sau đến làm tiểu phán quan của ty xét xử, mồi ngày cũng không cần phải mạo hiếm quỷ mạng lên dương gian như chúng ta. Mỗi ngày mệt chết mệt sống, cũng kiếm không được mấy công d”ức.”
“Đúng vậy, ty xét xử vẫn thoải mái hơn, nếu không được thì ty trị ác cũng được nữa. Tuy rằng hơi bấn, nhưng không có nguy hiểm đến tính mạng.”
“Ai mà chẳng nghĩ thế, ta sẽ cho con ta đến ty địa ngục, trấn thủ ty địa ngục. Có điều, quỷ bình thường không có chịu nổi luồng sát khí của ty địa
ngục.”
Dưới một loạt cảm xúc bất đắc dĩ, uất ức, tức giận, mắng chửi, thở hổn hến của chúng quỷ, cuối cùng lắc đầu đi về phía quỷ môn quan.
Ty Quân đã quyết định như vậy rồi, bọn họ chỉ có thể chấp hành, ngoài việc đến chồ chưởng ty tố cáo, nhưng có ai dám chứ?
“Ty Quân, ty chức là Nguyên Xuyên, là thị quan của ngài, trước tiên để ty chức dần ngài đi xem hành cung của ngài.”
“Hành cung?”
“Đúng vậy, bây giờ ngài là Ty Quân, không cần ở trong cái nghĩa dỊa nhỏ kia nữa.”
Nói xong, đã đưa Tô Doãn Sâm đến một khu nghĩa địa lớn của âm phủ.
Rất nhanh, bọn họ đã đến một nghĩa trang, nơi chứa những ngôi mộ nguy nga, vồ cùng uy nghiêm. Mỗi một ngôi mộ đều cao tầm ba mươi trượng, hơn nữa đất đai vô cùng rộng lớn.
Thậm chí, Tô Doãn Sâm còn nhìn thấy có quỷ nữ ở trong nghĩa trang này. Mỗi người bọn họ đều mặc quần áo hở hang, bộ ngực to lớn, vóc dáng có lồi có lõm, da trắng nõn nà. Nếu khồng phải trên người có những sợi quỷ khí, hắn còn cho rằng họ là nữ tử gánh hát ở dương gian.
“Những quỷ nữ này làm gì vậy?” Tô Doãn Sâm nhìn vào trong nghĩa trang.
“Là thế này âm phủ có rất nhiều âm linh cấp thấp, khi nương nương chưa có diễn hóa luân hồi thì khắp u Minh toàn là âm linh. Bọn họ do cõi âm thai nghén ra, đều có âm thọ, lúc âm thọ chưa hao hết thì không thể vào luân hồi.”
“Có một số âm linh thành quỷ sai Địa phủ, mà một số không được may mắn như vậy, vì kế sinh nhai, không ít quỷ nữ đã thành nữ tử phong trần.”
“Vậy bọn họ tới đây…”
“Đa số Ty Quân đều cần sĩ diện, không muốn đến quỷ kỹ viện nên bảo họ đến nhà mua vui, nếu ngài Ty Quân muốn…”
“Hừ! Ta nào phải loại người đó?” Tô Doãn Sâm giận dữ, liếc mắt đánh giá đám quỷ nữ này một phen, lặng lẽ phán xét, trong lòng đã bắt đầu suy nghĩ.
Sau đó, dưới sự dần dắt của thị quan, hắn tiến vào ngôi mộ lớn thuộc về ty mười chín.
Vừa đi tới cửa mộ đã thấy có mấy nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, dáng người kiêu ngạo, bộ ngực to lớn hành lễ.
“Thiếp thân bái kiến Ty Quân!”
“Thiếp thân?” Tô Doãn Sâm sửng sốt, nhìn Nguyên Xuyên bên cạnh.
“Ty Quân, là thế này, nơi đây chính là chồ ở của Ty Quân đời trước. Hiện tại ngài trở thành Ty Quân mới, dựa theo quy định, ngài có thể thừa kế tất cả của hắn ta.”