Hoắc tổng, tôi muốn từ hôn - Chương 149
Bạch Lam thất vọng chuẩn bị đến chỗ khác xem thử, đột nhiên nhìn thấy trong góc của tiệm cà phẽ, có hai bóng người, một nam một nữ.
Cho dù ở góc độ của cô ta, chỉ có thế trông thấy gương mặt nhìn nghiêng của hai người, Bạch Lam vần nhận ra người đàn ông đó ngay lập tức, chính là Thấm Tuấn Ngôn mà cô ta yêu thích đã lâu.
Đảy là web lậu, vui lòng đọc ở app ReadMe đế
ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất.
Còn người phụ nữa kia…dường như hơi quen
mắt.
Bạch Lam nhìn kỹ lại, sững người, đó chẳng phải là Thư Tinh sao?
Nếu cô ta nhớ không lầm, Thư Tinh là vợ chưa cưới của Hoắc Vân Thành!
Mà từ trước đến nay, Từ Uyến Nhi vẫn luôn yêu Hoắc Vân Thành sâu đậm.
Lần trước ớ buổi tiệc sinh nhật của Từ lão gia tử, vì muốn khiến Thư Tnh xấu mặt trước mọi người, Từ Uyển Nhi cố ý gài bẫy, muốn vu khống Thư Tinh trộm nhẫn kim cương của cô ta, để Hoắc Vản Thành đuổi Thư Tinh đi, nhưng lại được Thư Tinh giải quyết một cách nhẹ nhàng.
Từ Uyển Nhi canh cánh trong lòng chuyện đó, vẫn luôn oán hận Thư Tinh, ba lần bốn lượt nói với họ, nhất định phải đuối kẻ đẻ tiện Thư Tinh kia đi.
Nếu cô ta nói cho Từ Uyến Nhi biết Thư Tinh hẹn hò với Thấm Tuấn Ngôn sau lưng Hoắc Vân Thành, Từ Uyển Nhỉ chầc chắn rất vui.
Cỏ điều, tại sao Thư Tinh lại à cạnh Thẩm Tuấn
Ngôn?
Hơn nữa Thẩm Tuấn Ngôn còn nắm tay Thư Tinh, tư thế của hai người vô cùng thân mật.
Lẽ nào giữa Thư Tinh và Thấm Tuấn Ngôn có quan hệ gì đó không thể nói cho người khác biết?
Nam thần cấp bậc ảnh đế như Thẩm Tuấn Ngỏn, sao có thế thích Thư Tinh được?
Nhất định là Thư Tình ỷ vào vài phần sắc đẹp của mình, không biết xấu hổ dụ dỗ Thầm Tuấn Ngôn!
Nhìn thấy dáng vẻ thảm tình của nam thần trong lòng mình dành cho Thư Tinh, ngọn lửa đố kỵ trong lòng Bạch Lam, bốc cháy hừng hực.
Cô ta lấy điện thoại ra, chụp một tấm ảnh, gửi cho Từ Uyển Nhi.
“Tôi sẽ gánh vác một mình.” Sắc mặt Thẩm Tuấn Ngôn kiên định: “Huống hồ, bây giờ tôi cho rằng trong nước càng thích hợp để tôi phát triển hơn. Cho nên tôi dự định sắp tới sẽ đặt trọng điếm của giải trí Tỉnh Thần ở trong nước.”
“Đây không phải chuyện do một mình anh quyết định.” Thư Tình cau mày: “Tại sao anh lại manh động như thế?”
“Tôi biết, nhưng tôi cũng không phải manh động nhất thời. Tỏi có đầy đủ lý do có thế thuyết phục được mọi người.” Ánh mắt của Thầm Tuấn Ngôn xẹt qua vẻ nhất định phải có cho bằng được: “Tôi đã làm bản kế hoạch chi tiết, mấy ngày nữa sẽ cho em xem, đến khi đó chắc chắn em sẽ đồng ý với ý kiến của tôi.”