Hoắc tổng, tôi muốn từ hôn - Chương 166
Nhưng Hoắc Vân Thành vẫn lạnh nhạt xa cách với cô ta như xưa, khiến Từ Uyển Nhi vô cùng đau lòng.
Từ Uyển Nhi bày ra đủ loại thủ đoạn, nhưng Hoắc Vân Thành còn không thèm nhìn cô ta lấy một chút.
Bây giờ cô ta khó khăn lắm mới tìm thấy Hoắc Vân Thành, đương nhiên muốn đi vào.
Huống hồ con tiện nhân Thư Tinh còn đang ở bên trong.
Nhất định là con tiện nhân đó đang giở trò, nếu không thì sao Hoắc Vân Thành lại có thể vứt phương án hợp tác xuống, đột ngột chạy tới studio xem quay chụp quảng cáo chứ?
“Tôi tới đây tìm Hoắc Vân Thành, mấy người cho tôi vào.” – Từ Uyển Nhỉ tức giận lườm nhân viên công tác đang ngăn cô lại: “Anh không biết tôi sao? Tôi là đại tiểu thư Từ gia.”
Nhân viên công tác đương nhiên biết Từ Uyến Nhỉ, anh ta thoáng do dự: “Vậy tôi đi hòi tổng tài đã.”
Nhân viên công tác tới trước mặt Hoắc Vân Thành, cung kính nói: “Hoắc tống, bên này có một vị Từ tiểu thư nói rằng muốn tìm ngài, cô ấy muốn vào đây, có được không?”
Hoắc Vân Thành khẽ hé môi, lạnh lùng nói:
“Bảo cô ta ra ngoài.”
“Thật xin lỗi, Từ tiếu thư, chúng tôi đang quay chụp quảng cáo, không phải nhân viên công tác không được vào trong.” – Nhân viên công tác làm tròn bổn phận ngăn Từ Uyển Nhi lại.
“Vậy tôi đứng ở đây đợi là được chứ gì.” – Từ Uyển Nhi vẫn không từ bỏ ý định.
Thấy gương mặt đầy sự kìm nén của Từ Uyển Nhi, Thư Tinh bất giác cảm thấy rất vui vẻ. Cô rời tầm mắt đi, chăm chú nhìn Annie và Thấm Tuấn Ngôn quay quảng cáo.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên
app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tạl app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Thẩm Tuấn Ngôn không hố là ảnh đế, phát huy gần như hoàn mỹ.
Nhưng Annie lại chí ở mức tạm được.
“Dừng một chút.” – Thư Tinh day ấn đường nói, làm gián đoạn cảnh quay.
“Sao vậy?” – Thẩm Tuấn Ngôn thấy Thư Tinh đi về phía họ, ân cần hỏi.
Ánh mắt của Thư Tinh lại rơi lên người Annie, cô thản nhiên nói: “Annie, đoạn khi nãy, cô biếu hiện không đúng lắm.”
Annie khựng lại, ánh mắt nhìn sang Thư Tinh hơi khó chịu: “Chỗ nào không đúng?”
“Chủ đề “Băng và lửa” là phải làm nối bật hai phương diện cao quý tao nhã và nhiệt tình như lửa của phụ nữ, Phần diễn lúc nãy của cô chỉ có “lửa”, thiếu mất “băng”.” – Thư Tình nhàn nhạt giải thích.
“Tôi không nghĩ như vậy.” – Annie nhăn mặt, rõ ràng rất bất mãn với Thư Tình: “Thư tiểu thư cô có hiểu về quay quáng cáo không? Không hiểu thì đừng
Thư Tinh thế mà lại phê bình cô trước mặt nhiều người như vậy?
Thư Tinh chẳng qua chỉ là một thư ký quèn mà thỏi, còn cô lại là bạn gái của Bruce.
Thấy dáng vẻ kiêu ngạo không tiếp thu ý kiến của Annie, Thư Tinh cười nhạt, nói: “Tôi chỉ biết rằng, là một người đại diện, bắt buộc phải thế hiện rõ được chủ chỉ của sản phấm, nếu Annie tiểu thư không làm được, vậy tôi chỉ đành đổi người khác quay vậy.”
“Cô!” – Annie biến sắc, không ngờ Thư Tinh lại không thèm cho cô chút mặt mũi nào.
Annie đưa ánh mắt vừa tủi thân vừa kiêu ngạo hướng về phía Bruce: “Honey, người ta quay đâu có kém đến thế?”
Bruce đứng dậy, đi về phía Annie, đôi mắt xanh nhìn về phía cô: “Thư tiếu thư nói có lý, em cứ làm theo lời cô ấy, quay lại một lần.”
Gì cơ?
Annỉe đực mặt ra, cô vốn cho rằng Bruce sẽ ra mặt giúp cô, giáo huấn Thư Tinh một tràng, nhưng tại sao anh lại nói giúp Thư Tinh chứ?
Tiếng chuông cảnh báo trong đầu Annie vang lên, nhưng trước mặt Bruce, cô vẫn phải miễn cưỡng nuốt cục tức này xuống, cười giả lả: “Vậy được thôi, chúng ta quay lại lần nữa.”
Nhưng bất kế Annie có quay thế nào, Thư Tinh đều không nhìn ra được kiểu khí chất cao quý tao nhã trên người cô.
“Không được!” – Thư Tinh hết lần này đến lần khác hô dừng, không ngần ngại chỉ điếm Annie.
Nhưng Annie càng ngày càng không phối hợp, hiệu quả của việc quay chụp càng ngày càng kém đi.