Hoắc tổng, tôi muốn từ hôn - Chương 219
Thẩm Tuấn Ngôn đi cùng cô đến sở cảnh sát, sao bây giờ lại không thấy đâu nữa.
Thư Tinh lại nhìn xung quanh, cuối cùng trỏng
■3
thấy, Thấm Tuấn Ngôn đang gọi điện trong một góc ở sảnh lớn.
Cô cất bước qua đó: “Thấm Tuấn Ngôn, tôi lấy lời khai xong rồi, chúng ta đi thôi.”
Thẩm Tuấn Ngôn nghe điện thoại xong, đã nhìn thấy Thư Tình đứng trước mặt anh ta, thắng người lại cong môi mỉm cười, dịu dàng lên tiếng: “Được.”
Thấy tình cảm Thẩm Tuấn Ngôn dành cho Thư Tinh không chút che giấu, sẵc mặt Hoắc Vân Thành đen như than: ‘Thư Tinh, em dám đi thử xem?”
‘Tại sao tôi lại không dám?” Trong ánh mắt lạnh lẽo như đóng băng ngàn năm cúa Hoắc Vân Thành, Thư Tinh và Thẩm Tuấn Ngôn sóng vai rời đi.
Hoắc Vân Thành và Từ Uyển Nhỉ phong lưu một đêm, anh dựa vào đâu quản cô?
“Anh họ, chúng ta về thôi!”
“Vân Thành, chúng ta về nhé!”
Hoắc Thiến và Từ Uyến Nhi đồng thời lên tiếng.
Mà tầm mắt Hoắc Vân Thành lạnh lùng nhìn Lâm Nham Phong, môi mỏng khẽ nhếch: ‘Vê công ty!”
Bj ánh mắt lạnh lẽo cúa tổng giám đốc nhà mình liếc nhìn, Lâm Nham Phong không khỏi rùng
mình, vội vàng gật đầu đáp: “Vâng, tống giám đốc
Hoắc”
Nhìn bóng lưng lạnh nhạt của Hoâc Vân Thành đi xa, Từ Uyến Nhi cực kì không cam lòng.
Tại sao Hoắc Vân Thành lại tuyệt tình với cô ta như vậy, rõ ràng cô ta yẻu anh đến thế, nhưng tại sao anh thà đối xứ tốt với Thư Tinh, cũng không muốn nhìn cô ta thêm một lần? Rốt cuộc cô ta có chỗ nào không bằng ké quê mùa Thư Tinh kia?
Mà Thư Tình, vậy mà còn chưa chết!
Chẳng những chưa chết, còn không xáy ra chuyên gì cả, vần yên ổn ra khỏi sờ cảnh sát.
ĐỒ ngốc Hạ Tinh Tinh kia, có chút chuyện này cũng làm không xong!
Hai tay rú bên người Từ Uyến Nhi siết chặt thành nắm đấm, Thư Tình, kẻ đê tiện như cô, tôi sẽ không đế cô sống yên!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe đế úng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ra khói cửa lởn sớ cánh sát, Hoắc Vân Thành
ngồi vào xe cúa Lảm Nham Phong.
Lâm Nham Phong nổ máy, lái về phía công ty.
Gương mặt điến trai cúa Hoẳc Vân Thành phủ đầy sương lạnh, đôi mắt lạnh lẽo, nhìn châm châm chiếc xe phía trước.
Là xe cúa Thấm Tuấn Ngôn.
Mà lúc này Thư Tình đang ngồi ớ ghế lái phụ.
“Đi theo họ.” Hoẩc Vân Thành trầm giọng lên tiếng.
Lâm Nham Phong sửng sốt, nhắc nhở Hoâc Vân Thành với vé cấn thận: “Tống giám đốc Hoắc, chầng phải chúng ta cần về công ty sao? Buổi tối còn một cuộc họp cấp cao.”
Hoắc Vân Thành lạnh lùng liếc anh ta: “Giúp tôi hủy bỏ cuộc họp.”
“Vâng.” Trông thấy gương mặt núi tuyết lạnh lẽo như trời đông giá rét cúa tống giám đốc nhà mình, Lâm Nham Phong gật đầu, vội vã đi theo xe của Thấm Tuấn Ngôn.
Thấm Tuấn Ngôn đưa ThưTình đến nhà hàng tây cao cấp.
Trước khi đến đây, anh ta đã bảo trợ lý đặt hết nhà hàng tây này.
Người hâm mộ trong nước, nhất là mấy cô gái, quá điên cuồng.
ở cạnh Thư Tình, Thấm Tuấn Ngôn không muốn bị ai quấy rầy.