NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hoắc tổng, tôi muốn từ hôn - Chương 277

  1. Home
  2. Hoắc tổng, tôi muốn từ hôn
  3. Chương 277
Prev
Next

“Hoắc Vận Thành, anh không sao chứ?” Thư Tình vội vàng đứng lên, quan tâm Hoắc Vận Thành.

Nhưng Hoắc Vân Thành không trả lời cô.

Anh hôn mê nằm lặng im trên giường bệnh, khuôn mặt tuấn tú lúc này vô cùng tái nhợt, hai mắt nhắm chặt, băng gạc quấn quanh đầu và dưới đùi, máu thấm qua từng lớp băng rỉ ra.

Nhìn bộ dạng Hoắc Vân Thành như thế này, trái tim Thư Tình đau xót, nước mắt chực trào.

Cô sụt sịt tự nhủ mình phải bình tĩnh, lúc này cô không được hoảng sợ.

“Bác sĩ, anh ấy không sao chứ?” Thư Tình quay người hỏi bác sĩ, giọng nói run rẩy bất an.

lê sợ sẽ nghe thấy những điều cô không muốn nghe .

Bác sĩ trầm giọng nói : Hoắc tổng bị tấm thép đập vào đầu và chân . Việt thương trên đầu rất nghiêm trọng . Mặc dù chúng tôi đã tiến hành cấp cứu cho anh ấy nhưng tình hình vẫn không mấy khả quan

Không khả quan . ‘’Vậy nghĩa là sao?’’

Thư Tình đau đớn đến cùng tận tựa như có một con dao sắc làm xẻ xuyên qua trái tim cô.

Tại sao Hoắc Vận Thành lại ngốc như vậy, vì cứu cô, anh thậm chí còn không màng đến cả tính mạng của chính mình.

“Vậy khi nào anh ấy sẽ tỉnh lại?” Thư Tình sốt ruột cắn môi, vội vàng truy vấn.

Bác sĩ khẽ thở dài: “Khó mà nói được. Có thể ngày mai sẽ tỉnh lại, cũng có thể…”

Bác sĩ không nói nữa, nhưng ý tứ của ông ai nấy đều ngầm hiểu.

Sốt ruột, lo lắng, đau đớn,…đủ loại cảm xúc phức tạp quay cuồng trong lòng Thư Tình, cô cúi đầu nhìn Hoắc Vân Thành đang hôn mê, kiên định nói: “Không, Hoắc Vân Thành nhất định sẽ không sao!”

Bruce vỗ về bả vai Thư Tình: “Đúng vậy, Hoắc nhất định sẽ ổn thôi, Thư tiểu thư cũng bị thương, cô mau trở về nghỉ ngơi đi, bên này chúng tôi sẽ sắp xếp người chăm sóc cho Hoắc.”

“Tôi không sao, tôi muốn ở cạnh Hoắc Vân Thành.” Thư Tình lắc đầu.

Bác sĩ đẩy Hoắc Vân Thành vào phòng VIP. Thư Tình ngồi bên cạnh giường bệnh, cô đau thương nhìn ngắm khuôn mặt tuấn tú nhưng lại tái nhợt của anh, áy náy nói: “Xin lỗi Hoắc Vân Thành, bởi vì tôi mà anh mới ra nông nỗi này, nếu tôi không kiên quyết một mực muốn đi Pháp thì chuyện này cũng sẽ không xảy ra.”

Trầm lại một lúc, Thư Tình nắm chặt bàn tay Hoắc Vân Thành: “Hoắc Vân Thành, anh phải tỉnh lại, anh nhất định phải tỉnh lại đó!”

Ngay lúc này lại truyền đến tiếng gõ cửa khẽ khàng.

Thư Tình rón rén đi ra mở cửa, là Jones.

“Jones, có chuyện gì sao?” Thư Tình nhỏ giọng hỏi.

Jones nhìn về phía giường bệnh: “Hoắc tổng…không sao chứ?”

Thư Tình mím môi: “Vẫn còn hôn mê.”

Jones thở dài: “Tôi thực sự không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, Hoắc tổng người lành sẽ được phù hộ, anh ấy nhất định sẽ không sao đâu.”

Thư Tình nói với Jones: “Chúng tôi vừa đến Pháp thì nhà kho liền phát nổ, thật quá trùng hợp. Jones, anh có tra được cái gì không?”

“Mọi việc diễn ra hết sức đột ngột.” Ánh mắt Jones u ám: “Tại hiện trường vụ nổ, nhân viên cứu hỏa phát hiện được hai thi thể.”

Thư Tình mí mắt nhảy lên: “Hai thi thể? Bọn họ là ai?”

“Nghi ngờ ban đầu là quản lý kho hàng, cần xét nghiệm ADN để xác nhận thêm.” Jones trầm giọng nói: “Nguyên vật liệu có vấn đề cũng có thể là do hai người này động tay động chân.”

Thư Tình trầm ngâm gật đầu: “Phiền anh đi xác nhận xem có phải chính bọn họ đã làm không, với cả kiểm tra bọn họ có liên quan gì đến vụ cháy này hay không nữa.”

“Vâng, Thư tiểu thư.” Jones tán đồng.

Cập ŋhật truyện full nhanh nhất tại w*eb лhayho.cом

Sau khi Jones rời đi, Thư Tình trở lại giường bệnh, nhìn Hoắc Vân Thành nằm trên giường bệnh trong lòng không khỏi xót xa.

Cô cẩn thận giúp anh đắp chăn bông, Thư Tình nắm chặt bàn tay Hoắc Vân Thành, trong lòng thầm cầu nguyện, Hoắc Vận Thành, anh sẽ không sao đâu.

Đồng hồ tích tắc, từng nốt nhạc như đập vào trái tim Thư Tình một cơn đau âm ỉ.

Mỗi một giây trôi qua, Thư Tình đều cảm thấy dài như một thế kỷ.

Màn đêm dần dần chìm xuống, Thư Tình vẫn ngồi ở đầu giường, không hề có chút buồn ngủ.

Sự lo lắng và hồi hộp chưa từng có lan tỏa khắp từng tế bào bên trong Thư Tình.

Nửa đêm, Thư Tình đột nhiên nghe thấy từng đợt tiếng gõ cửa.

Cô cứ tưởng là bác sĩ đến kiểm tra, nhưng khi mở cửa ra thì người đứng bên ngoài lại là Lâm Nham Phong.

Bên người Lâm Nham Phong có thêm một vài vệ sĩ đứng canh giữ ở cửa phòng bệnh.

“Lâm trợ lý, sao anh lại đến đây?” Nhìn thấy Lâm Nham Phong, Thư Tình có chút kinh ngạc.

Lúc này anh ta không phải đang ở trong nước sao?

Lâm Nham Phong bước vào phòng bệnh, nhìn thoáng qua Hoắc Vân Thành trên giường, nói: “Tôi nghe tin liền sang đây.”

“Hoắc tổng sao rồi?” Lâm Nham Phong lo lắng hỏi.

Ánh mắt Thư Tình ảm đạm: “Vẫn còn hôn mê.”

“Cô đừng quá lo lắng.” Lâm Ngôn Phong an ủi Thư Tình.

Thư Tình gật đầu, trong lòng chợt nhớ tới điều gì: “Phải rồi, tình huống công ty hiện giờ thế nào?”

Lâm Nham Phong đích thân chạy đến đây, tình hình chắc là không mấy khả quan.

Có điều cô luôn lo lắng thương thế của Hoắc Vân Thành, không còn tâm trí suy nghĩ mấy việc này.

Giọng điệu của Lâm Nham Phong mang chút lạnh lùng: “Cho đến sau cuộc họp báo, sự việc lần này đã có khởi sắc, giá cổ phiếu công ty cũng bắt đầu tăng trở lại. Nhưng vụ nổ lúc này đây khiến cho dư luận trên mạng có nhiều ý kiến trái chiều, giá cổ phiếu đã giảm xuống.”

Quả nhiên là vậy.

Thư Tình tiếp nhận thông tin gật đầu: “Tình hình hiện giờ vô cùng bất lợi đối với chúng ta phải không?”

“Vâng.” Lâm Nham Phong nghiêm nghị nói.

Sau khi cân nhắc một lúc, Thư Tình nói: “Điều đầu tiên chúng ta cần làm bây giờ là tìm ra chân tướng sự thật. Chỉ có cách truy bắt được thủ phạm càng sớm càng tốt và công khai sự thật, chúng ta mới có thể khôi phục lại danh tiếng của công ty.”

“Tôi sẽ cố gắng hết sức.” Lâm Nham Phong kiên định nói.

Cập ŋhật truyện full nhanh nhất tại w*eb лhayho.cом

“Thư tiểu thư, cô về trước đi, có tôi ở đây là được rồi.” Lâm Nham Phong nhìn gương mặt đầy vẻ mệt mỏi của Thư Tình, đề nghị.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 277"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com