NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hoắc Tổng Truy Thê - Chương 127 Sao cô lại cho rằng anh thật lòng chứ

  1. Home
  2. Hoắc Tổng Truy Thê
  3. Chương 127 Sao cô lại cho rằng anh thật lòng chứ
Prev
Next

Cho tới bây giờ, ôn Noãn mới biết, khồng bị coi ra gì chỉ có chính mình.

Đúng, chỉ có cồ thôi!

A!

Lúc trước cô có bao nhiêu tự tin mới cảm thấy trong lòng Hoắc Minh, ôn Noãn quan trọng hơn Kiều An, ngẩm lại thật buồn cười!

Sao cô lại cho rằng, anh thật lòng với cô.

Sao cô lại cho rằng, anh muốn gặp bố mẹ cô.

Cũng chỉ là… do cô ảo tưởng mà thôi!

Môi Ôn Noãn run rẩy.

Cỏ không muốn nhìn cái òm triền miên của đôi người yêu cũ kia nữa, mồi một hình ảnh bọn họ ôm nhau, đối với ôn Noãn mà nói đều là máu chảy đầm đìa.

Khó chịu đến tột cùng

Ôn Noãn nắm chặt tay lái, lúc này mặc kệ thời tiết xấu đến mức nào, lái xe nguy hiểm đến ra sao, cô chỉ muốn rời khỏi lò mổ thuộc về mình này.

Nhưng Hoắc Minh thấy cô

Bọn họ nhìn nhau cách màn mưa.

Ôn Noẵn ngồi trong xe, còn anh đứng trong mưa ôm người trong mộng của mình, ôm nhau thắm thiết.

Thời gian dường như dừng lại.

Ánh mắt Ôn Noãn chua xót, cô không nhìn anh nữa, cụp mắt nhẹ nhàng nờ nụ cười.

Thật sự quá lúng túng!

Cỏ muốn láỉ xe đì, nhưng Hoắc Minh đã đẩy Kiều An ra chạy nhanh về phía này, anh kéo cửa xe.

Ôn Noãn khóa cửa lại.

Hoắc Mình vỗ cửa sổ xe, lớn tiếng gọỉ tên cô.

“Ôn Noãn!”

“Ôn Noãn, mớ cửa!”

Ồn Noãn cứng đờ quay đầu sang, nhìn thẳng anh, lúc này trong mắt cô toàn là nước mắt.

Cỏ biết như vậy rất khó coi, như vậy rất mất mặt…

Nhưng có không còn sức để che giấu

nữa.

Hoắc Minh nhìn vào mắt cỏ, có hơi khiếp sợ, anh lại dùng sức đập cửa xe: “ôn Noãn, mở cửa!”

Nước mưa thấm vào miệng anh, nuốt chửng ám lượng của anh.

Ồn Noãn hoảng hốt tự giêu, để một quý công tử như anh phải giải thích xin lỗi với mình, thật sự là quá làm khó anh rồi… Nhưng cò không muốn!

Ôn Noãn nhẹ nhàng đạp chân ga.

Chiếc BMW màu trắng, chậm rãi rời đi trong màn mưa.

Bánh xe khiển bọt nước trên mặt đất bắn tung tóe lên rồi rơi xuống, tạo thành từng vòng gợn sóng.

Hoắc Minh bị ép lùì về phía sau vài bước.

Anh đứng trong mưa không nhúc nhích.

Trong đầu anh, tất cả đều là ôn Noãn đỏ mắt khóc lóc…

Cô đã khóc bao lâu rồi?

Kiều An chạy tới.

Nhìn phương hướng chiếc xe màu trắng

rời đi, giọng nói nhẹ nhàng: “Hoắc Minh, em xin lỗỉ, làm cho bạn gái anh tức giận! Em không phải cố ý…Em chỉ là khổ sớ, em chỉ là muốn uống rượu, chỉ là hơi nghĩ không thông!*’

Hoắc Minh không nói gì.

Anh muốn hút thuốc, nhưng lấy điếu thuốc từ trong túi áo ra, điếu thuốc đã sớm ướt.

Anh hung hăng ném hộp thuốc lá xuống, chửi thề.

Kiều An ở bên cạnh anh, cẩn thận nóỉ: “Hoắc Minh, nếu không phải do em tùy tiện ném điện thoại của anh xuống nước, ôn Noãn sẽ không tức giận như vậy.”

Hoắc Minh vô cảm đi về phía chiếc Bentley.

Cả người anh đầy nước làm cho xe lộn xộn, nhưng anh không quan tâm.

Kiều An lên xe.

Cô ta còn muốn nói gì nữa…

Hoắc Minh lạnh lùng nói: “Kiều An, một lần cuối cùng! Sau này nghĩ quấn thì gọi 120”

Kiều An khóc rống lên.

Cô ta nức nớ nói: “Hoắc Minh, ngay cả anh cũng bỏ mặc em sao?… Hoắc Minh, ờ thành phố B em chỉ có một người thân là anh!”

Hoắc Minh nghiêng đầu nhìn cô.

Đêm nay Kiều cảnh Niên gọi điện thoại nhờ anh qua xem, anh vốn định dàn xếp ổn thỏa cho cô ta xong sẽ đi tìm ôn Noãn, nhưng Kiều An vừa uống rượu vừa uống thuốc, còn ném điện thoại di động của anh vào trong bể cá…

Hoắc Minh vô cảm nói: “Tôi đưa em về!”

Ôn Noãn không trở về chung cư.

Mưa quá lớn, hon nữa cô không muốn về nơì đó nữa

Cò dừng xe trước cửa một khách sạn.

Lúc xuống xe, toàn thân cô ướt đẳm, khuôn mặt trắng bệch, răng run lập cập.

Nhân viên lễ tân nhanh chóng làm thủ tục, đưa thẻ phòng và khăn giấy cho cô.

“Thưa cô, phòng 1804.”

Ôn Noãn lau nước trên người, nhỏ giọng nói cảm ơn.

Đến phòng.

ôn Noãn mớ nước tắm.

Bộ váy xinh đẹp kia bị cô ném vào thùng rác, quần áo bị ngâm nước dính vào nhau, giống như cô, chật vật không chịu nổi.

Ôn Noãn ngâm mình trong bồn tắm.

Tâm trạng của cô thật sự không tốt, nhịn không được muốn uống chút rượu.

Uống nửa ly, cồ tựa vào mép bồn tắm nhẹ nhàng cười… Cô không muốn, nhưng vừa nhắm mắt lạỉ trong đầu cõ đều là dáng vẻ Hoắc Minh ôm Kiều An.

Cô nhớ rõ anh nóỉ: “Sau này tôi khỏng gặp cô ta nữa, chúng ta vẫn giống như trước kia!”

Anh còn tặng cò tiêu bản xinh đẹp như vậy, lấy lòng cò, làm cho cô cám động đến nỗi làm cùng anh hơn nửa đêm, hầu hạ anh thoải mái…

Lúc này chỉ mới mấy ngày?

Anh lại ôm Kiều An với vẻ mặt thành thắm thiết.

Ôn Noãn cười ra nước mắt.

Đáng đời!

Ai bảo cô tin tường anh, ai bảo cồ nhịn

không được thích anh? Cô lại cho rằng người đàn õng như Hoắc Minh sẽ động lòng với mình!

Ôn Noãn ngâm nửa giờ, toàn thân đều mềm nhũn không có sức lực.

Chuông cửa reo.

Ồn Noãn tường là phục vụ phòng, chống người ngồi dậy bọc áo tắm.

Nhưng cửa mở ra, bên ngoài là Hoắc Minh đang đứng.

Anh cũng khỏng khá hơn cỏ chỗ nào, toàn thân đều ướt sũng.

Ôn Noãn chặn ở cửa.

Ánh mắt Hoắc Minh sâu thẳm, giọng nói càng khàn: “ồn Noãn, để tôi vào.”

Ôn Noãn nghiêng người cho anh đi vào.

Bọn họ quả thật cần nói chuyện, tình hình bây giờ, có một số việc vằn nên nói rõ ràng thì tốt hơn.

Hoắc Minh cầm khăn lau mặt.

Lau xong, anh vươn tay về phía ôn Noãn.

Động tác này tương đối dịu dàng, nhưng Ồn Noãn thờ ơ, cô hờ hững nói: “Có chuyện gì anh cứ nói thẳng đi! Chuyện này… không cần

thiết.’

Hoắc Minh biết cô tức giận.

Anh đã sống chung với cô đã được một khoảng thời gian, từ trước đến giờ biết tính cô nóng nảy, bình thường không ảnh hường lớn nên chỉ cần ầm ĩ một chút sẽ hết, nhưng hôm nay xảy ra chuyện như vậy, nếu anh không giải thích không dỗ dành, có lẽ cô sẽ tức giận rất lâu.

Anh đi tới trước mặt cô, nhỏ giọng nói: “Tôi không muốn gặp cô ta, là chú Kiều nhờ tôi qua xem, chú ấy nói tình trạng của Kiều An rất tệ.”

Ôn Noãn đờđẳn nghe.

Hoắc Minh nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô: “Em tức giận cũng đúng, Kiều An ném điện thoại di động của anh xuống nước, nên mới không gọi điện cho em.”

Ôn Noãn rũ mắt xuống, nhẹ nhàng nờ nụ cười.

Cô ngẩng đầu lên nhìn anh: “Hoắc Minh, bây giờ anh đang giải thích hay đang lừa quyT

Hoắc Minh khẽ nhíu mày.

Một người đàn ông có thân phận như

anh, sẽ không giải thích cho phụ nữ cái gì, chứ đừng nói chi là hạ mình năn nỉ.

Ôn Noãn lại cười.

“Thật sự không gọì điện được sao?”

“Chẳng qua là anh không đủ quan tâm thôi!”

“Hoắc Minh… Kiều An và anh trớ mặt nhau, giữa haì người còn có giao tình của bậc cha chú, hai người còn có hồi ức thuở bé, ôn Noãn tỏi cáì gì đều khỏng có! Cũng đúng, tôỉ chỉ là người phụ nữ ngủ cùng anh mà thôi.”

Ôn Noãn nói xong hai mắt lập tức đỏ lên, nhưng cô nhất quyết không khóc.

Vì một người như vậy, không đáng!

“Không phải vậy!”

Hoắc Minh cau mày, anh muốn chạm vào cô.

Ôn Noãn không cho anh chạm vào, cô lùi về phía sau một bước đối diện với anh.

Giọng nói cô nhẹ nhàng nhưng kiên định: “Anh nói đúng, tôi không phải! Hoắc Minh, anh đã gặp qua người phụ nữ nào đã lên giường lại còn muốn nấu cơm thắt cà vạt

cho anh, giúp anh giặt quần áo, còn muốn quét dọn vệ sinh, mở nước cho anh tắm rửa chưa?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 127 Sao cô lại cho rằng anh thật lòng chứ"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com