NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hoắc Tổng Truy Thê - Chương 132 cảm ơn luật sư Hoắc đã nâng đỡ

  1. Home
  2. Hoắc Tổng Truy Thê
  3. Chương 132 cảm ơn luật sư Hoắc đã nâng đỡ
Prev
Next

Chương 132: cảm ơn luật sư Hoắc đã nâng đỡ
Ôn Noãn tức đến điên rồi.
Cô cắn môi nhìn chằm chằm anh: “Hoắc Minh, anh thì tốt hơn tôi chỗ nào chứ? Từ trong ra ngoài anh toàn là mùi của Kiều An, thế có phải tôi nên giúp anh rửa sạch sẽ không, thuận tiện cũng móc nội tạng ra tấy luôn?”
“Chúng ta kẻ nửa cân người tám lạng nha!”
Cô ôm cổ anh, hơi thờ như hoa lan, làm tức chết người không đền mạng.
Hoắc Minh ôm lấy eo nhỏ của cô.
Anh giận cô nên thật ra chẳng muốn chạm vào cõ, nhưng lại không kiểm soát được cơ thể mình.
Anh cúi đầu, dáng vẻ như muốn như không.
“Cô giáo Ồn, gu nặng vậy à?”
“Tẩy rửa nội tạng cúa tôi?”
“Chi bằng… Tắm sạch sẽ bên ngoài tối trước đã, em thấy sao?”
Nói rồi anh ôm ngang người ôn Noãn lên, đi về phía nhà tắm.
Khoảng năm phút sau.
Trong phòng tắm vang lên tiếng động mờ ám của đô ì nam nữ.
Tiếng thở dốc xen lẫn với tiếng xỉn tha ngập hơi nước.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Minh quan hệ với Ôn Noãn sau khi xé bỏ vỏ bọc lịch lãm của mình, ôn Noãn cũng rất cời mở phối hợp cùng anh. Thế nhưng khi kết thúc, anh lại mất hứng.
Rõ ràng cơ thể anh đã trống trải nhiều ngày, rất cần được giải tỏa. Tuy nhiên sau khi làm xong, anh lại không còn hứng thú làm tiếp.
Không phải là không có cảm giác, mà cảm giác còn rất mãnh liệt.
Rất kích thích, nhung lại không giống trước đây…
Như thiếu gì đó!
Hoắc Minh mặc áo choàng tắm, tựa vào đầu giường.
ôn Noãn bước ra từ phòng tắm. Cô nhận
ra đêm nay anh không làm tiếp nữa nên bắt đầu mặc quần áo vào.
Hoắc Minh im lặng nhìn cỏ.
Mặt mày cô thả lỏng, trông rất dịu hiền, ngoan ngoãn, nhưng anh biết đó chỉ là vẻ bề ngoài.
Nội tâm của cô gai góc hơn thế nhiều!
Trước đây khi hẹn hò với cố Trường Khanh, cô chưa từng lớn tiếng với cố Trường Khanh. Nghĩ đến đây, Hoắc Minh có hơi ghen ghét.
Đàn ông mà, suy cho cùng vẳn rất hay để ý.
Anh châm một điếu thuốc lá, thờ ơ nói: “Còn muốn giận đến khi nào?”
Ôn Noãn không lên tiếng!
Hoắc Minh phẩy tàn thuốc.
“Không phải em cần nhà tài trợ à? Tôi sẽ đầu tư khoản tiền đó! Sau này em muốn kinh doanh hay chơi bời đều được. Tôi sẽ cho người làm đến nấu cơm tối cho em, như vậy em vừa thoải mái mà cũng không ảnh hường cuộc sống của chúng ta.”
Lúc anh nói, giọng điệu rất dịu dàng.
ôn Noãn hoảng hốt.
Lát sau, cô mới khẽ cười: “Hoắc Minh, tòi thật sự được yêu mà sợ đấy! Thật đấy, người như anh cần gì phải chịu thiệt như vậy, là tôi phải xuống nước làm hòa, ngoan ngoãn theo anh về nhà mới đúng!”
Thế nhưng… cỏ thích anh!
Bới vì thích, cho nên không thể nào làm con chim hoàng yến của anh nữa.
Nếu không cô sẽ tự khinh thường mình mất!
Có lẽ Hoắc Minh không nhận ra được, trong những lời anh nói, anh đã hứa sẽ cho cô đủ thứ tốt, thế nhưng lại chẳng hề nói một câu rằng: ôn Noãn, tỏi thích em! Tòi chí muốn ở bên em!
Không có!
Giữa bọn họ chỉ có tình cảm thế xác!
Ôn Noãn nhẹ nhàng hít mũi.
Cô cười tự giễu: “Tôi không đáng giá đến thế, đã bán một lần mà còn bán được lần hai hay sao?”
Sắc mặt Hoắc Minh tối sầm.
Anh nhìn cô chăm chú.
ôn Noãn hiểu anh đang nghĩ gì, chắc anh đã cho cô mặt mũi mà cô còn không biết xấu hố, không uống rượu mời, chỉ thích uống rượu phạt!
Cũng phải, sao anh có thể quan tâm tình cảm của người không quan trọng như cô chứ.
Cỏ chỉ cần ngoan ngoãn ngồi ớ nhà đợi anh đến yêu thương là đủ rồi.
Nhưng ôn Noãn không muốn vậy.
Cô đã nếm trải trái đắng tình yêu, dù hiện giờ đang mắc kẹt với Hoắc Minh thì cỏ vần tin bản thân sẽ gặp được người quý trọng mình vào một ngày nào đó.
Ồn Noãn cài chiếc cúc cuối cùng.
Cô bình tĩnh nói: “Luật sư Hoắc, tôi đi trước!”
Hoắc Minh nhìn cô, hỏi: “Là vì Khương Duệ à? Em thích cậu ta?”
“Không phải!”
Hoắc Minh nhìn cò thật kỹ, đáy mắt nghiền ngẩm hồi lâu rồi mới lạnh nhạt nói: “Sáng mai rồi hẵng đi, bên ngoài đang mưa.”
Lồng ngực ôn Noãn mềm nhũn, cô nghiêng đầu.
Bên ngoài cửa số sát đất màu nâu, những hạt mưa tí tách đang đua nhau rơi rớt như giọt nước mắt của cô tình nhân.
Ôn Noãn không khỏi nhớ đến đêm đó.
Anh nói sẽ tham gia tiệc khai trương của cô, nói sẽ gặp gỡ bố mẹ cô, khiến cho cô hôm ấy vui đến nhường nào! Kết quả anh không đến, gọi điện cũng chẳng nghe. Cô còn lo anh gặp nguy hiểm, thế nhưng anh lạỉ đang ôm lấy người yêu cũ dưới màn mưa…
Nếu Kiều An muốn hôn anh, cô nghĩ chắc anh sẽ không từ chối.
Mà từ chối cũng chẳng được!
Trái tim vừa mới mềm mại của ôn Noãn lập tức trớ nên cứng rắn hơn.
“Tôi bắt xe về, rất tiện.”
Nói rồi Ôn Noãn mớ cửa ra ngoài.
Bên ngoài trời mưa rất lớn, vừa ướt vừa lạnh…
Ôn Noãn khẽ ôm lấy chính mình, giơ tay bắt một chiếc taxi, vừa ngồi vào xe thì đòi mắt ửng đỏ cuối cùng cũng rơi nước mắt.
Dù cô có kiên cường thế nào thì cũng không chịu nổi quan hệ như bây giờ với Hoắc
Minh.
Cồ đã từng thích anh đến vậy.
Cô đã từng ngóng trông một mối tình đến thế.
Hoắc Minh không định qua đêm ở khách sạn.
Anh chậm rãi mặc quần áo, nhung khi kéo khóa quần, anh chợt phát hiện một bỏng tai ngọc trai nhỏ ở cuối giường.
Anh vẫn nhớ cảnh tượng lúc nãy.
Ôn Noãn bị anh đè xuống cuối giường, mái tóc dài màu trà tán loạn trên khăn trải giường trắng tuyết, đẹp đến mức nghẹt thờ.
Hoắc Minh đưa mắt nhìn một lúc.
Anh nhặt bông tai kia lên, bỏ vào túi áo…
Trả phòng rồi lên xe, anh còn chưa biết nên đi đâu thì bà Hoắc gọi đến.
“Minh, thím Chu mới làm một mé chè quế hoa, con dần ôn Noãn qua ăn đi.”
Hoắc Minh giơ tay khẽ vuốt tay lái, đối phó với mẹ mình.
“Muộn rồi, ồn Noãn chắc đang ngủ.”
Bà Hoắc nhạy bén, lập tức hỏi: “Con với Ôn Noãn không ngủ chung à?”
Hoắc Minh hiếu thắng như vậy, sao có thể nóỉ mình khiến cồ chạy mất, chỉ có thể miền cưỡng đáp: “Khỏng phải! Cô ấy… Cô ấy mệt quá, chắc không dậy nổi.”
Bà Hoắc đỏ mặt.
Bà nhẹ giọng trách mắng con trai: “Con cũng nên tiết chế lại, còn muốn có con nữa không? Còn tré mà chơi bời nhiều quá thì sau này cơ thể sẽ có vấn đề, có muốn sinh con cũng không sinh được. Đến lúc đó con đừng có đồ lồi lên đầu của con bé.”
Bà dừng lại một lúc.
“Mẹ nói chứ, còn trẻ thì tranh thủ sinh con đi.”
“Có con rồi thì sẽ cảm thấy trân quý gia đình.”
Hoắc Minh khẽ thớ dài: “Mẹ, con về ăn khuya đây.”
Lúc này bà Hoắc mới tha cho anh.
Hoắc Minh lái xe trớ về nhà họ Hoắc.
Nhà họ Hoắc đèn đuốc sáng trưng,
trong sảnh chính rất náo nhiệt rõ ràng đang có khách.
Đến khỉ anh bước vào thì mới phát hiện đó là Cố Trường Khanh đang ôm lấy em gái anh.
Hoắc Minh Châu bị chọc ghẹo đến đỏ mặt.
CỐ Trường Khanh thấy Hoắc Minh về thì khẽ buông vị hòn thê ra, giở giọng khiêu khích: “Mùi trên người anh cả giống mùi sữa tắm ở khách sạn quá.”
Hoắc Minh Châu đấy đẩy anh ta.
“Sao anh ấy lại đến khách sạn được? Anh ấy giữ mình trong sạch lắm đây.”
Cố Trường Khanh bật cười: “Đúng không đấy?”
Vậy mà Hoắc Minh lại chẳng phủ nhận. Anh ngồi xuống đối diện bọn họ, thờ ơ nói: ‘Anh mới từ khách sạn về…”
Hoắc Minh Châu trợn tròn mắt.
Anh đến khách sạn thật ư?
Bên cạnh anh có người phụ nữ khác?
Hoắc Minh móc ra một cái bông tai ngọc trai nhỏ từ túi áo, nói: “Chơi dữ quá, đến
nổi Ôn Noãn làm rớt một cái bông tai ngọc trai nhỏ trên giường cũng không biết…”
Nói rồi anh nhẹ nhàng đảo mắt nhìn sang cố Trường Khanh.
Nụ cười nhạt trên mặt cố Trường Khanh lâptức biến mất…

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 132 cảm ơn luật sư Hoắc đã nâng đỡ"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com