NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hoắc Tổng Truy Thê - Chương 176 Ôn Noãn đã buông bỏ nhưng anh lại không thể

  1. Home
  2. Hoắc Tổng Truy Thê
  3. Chương 176 Ôn Noãn đã buông bỏ nhưng anh lại không thể
Prev
Next

Chương 176: Ôn Noãn đã buông bỏ nhưng anh lại không thể!
Ngày hôm sau, ôn Noãn đến căn hộ.
Cô gọi thợ đến thay rèm cửa sổ lại như cũ, những bình hoa, đồ trang trí cô mua tất cả đều bỏ vào thùng rác!
Quần áo trang sức cô mặc và không mặc, tất cả đều đóng gói, gửi đến nhà đấu giá.
Tất cả những thứ liên quan đến ôn Noãn đều được dọn sạch sẽ.
Bao gồm cả Morning Dew!
Chỉ trong một ngày, căn hộ này đã không còn dấu vết gì của ôn Noãn, giống như cô chưa từng xuất hiện ở đây…
Cuối cùng, ôn Noãn nhìn Tiểu Bạch.
Tiếu Bạch là chó hoang dưới lầu, lúc trước vì lấy lòng cô nên Hoắc Minh mới nhặt về, mấy ngày cô không có ở đây, Tiểu Bạch bữa đói bữa no!
Ôn Noãn đưa Tiếu Bạch đi…
Cô và Hoắc Minh ở bên nhau hơn nửa năm, chỉ để lại con chó kia.
Còn năm mươi triệu, trang sức, quần áo và chiếc Morning Dew mà anh cho, cô đối chúng thành tiền, quyên góp cho một quỹ từ thiện.
Sau khi làm xong hết thảy, chân ôn Noãn đau râm ran, nó nhắc nhở cô rằng tình yêu này thật nhảm nhí đến cỡ nào.
Hai ngày sau, Hoắc Minh làm việc ở văn phòng luật, anh mới thắng một vụ kiện chấn động quốc tế.
Đúng ngay lúc đời người đang nở rộ.
Thư ký Trương gõ cửa đi vào.
Cô ấy đưa cho Hoắc Minh một lá thư rồi khẽ nói: “Hôm qua cô ôn tới, bảo tôi chuyển cái này cho luật sư Hoắc.”
Hoắc Minh nhận lá thư, lấy ra một chiếc chìa khóa từ bên trong.
Là chìa khóa căn hộ của anh.
Anh lẳng lặng nhìn chìa khóa rồi hỏi: “Cô đã ghé qua đó chưa? Cô ấy có mang theo quân áo hay trang sức gì không? Nếu không mang đi, hôm nào cô gửi qua cho cô ấy, một người đàn ông như tôi cũng không cần những thứ đó.”
Vẻ mặt thư ký Trương bối rối.
Hoắc Minh ngước mắt nhìn cô: “Sao vậy?”
Thư ký Trương thấy khó mở lời nên chỉ úp mở: “Buổi tối ngài trở về sẽ biết, tóm lại, cô ôn đã dọn đi rồi!”
Mặc dù Hoắc Minh cảm thấy hơi lạ, nhưng cũng không đế trong lòng.
Anh bận rộn đến mười giờ đêm mới lái xe về.
Anh nghĩ đến căn hộ tối om, không có ai chờ anh về, cũng không có ai nấu cơm cho anh nên anh không muốn đi lên.
Anh ngồi trong xe hút một điếu thuốc rồi mới lên lầu.
Khi Hoắc Minh vào nhà, mở đèn lên, nhìn mọi thứ trước mắt, da đầu anh tê dại, lỗ chân lông khắp người dường như đều mở ra một cách kỳ lạ!
Anh đã sớm quen với căn nhà mà ôn Noãn từng trang trí!
Nhưng bây giờ, nơi này đã trở về như cũ! Như căn phòng mẫu, lạnh lẽo lại rất phù hợp với gu của anh, nhưng không có một chút hơi người nào.
Hoắc Minh bỏ áo khoác xuống, anh bắt đầu tìm kiếm.
Phòng ngủ, nhà bếp, phòng khách… thậm chí cả phòng tắm.
Anh đã tìm khắp mọi nơi, không có thứ gì thuộc về Ôn Noãn, cũng không có thứ gì cô từng sử dụng, cô lau sạch mọi dấu vết của mình ở đây!
Hoắc Minh đứng trước cửa sổ sát đất.
Trống trơn, Morning Dew kia cũng bị dọn đi!
Hoắc Minh chợt hiếu ý của ôn Noãn, cô chẳng những muốn quên anh, mà còn muốn anh cũng quên cô.
Anh nhớ tới ngày đó lúc rời đi, câu nói kia của cô không hẹn ngày gặp lại!
Đột nhiên, trời đất quay cuồng!
Trái tim đau đớn!
Anh lấy điện thoại ra gọi cho ốn Noãn, muốn hỏi cô một chút, nhưng điện thoại vang lên tiếng máy móc nhân tạo.
[Thật xin lỗi, sổ bạn vừa gọi không thể kết nổi!]
Hoắc Minh nhìn bổn phía, cảm giác khó thở ập đến.
Anh bổng ném điện thoại vào tường!
Điện thoại vỡtan tành!
Sau đó, tất cả những thứ trong căn hộ này đều bị anh đập nát, anh cũng không biết tại sao mình lại muốn đập những thứ này, như thể chỉ cần đập hết chúng thì có thế tìm lại những hồi ức trong quá khứ, có thể quay ngược thời gian!
Đêm khuya, Hoắc Minh đứng trong đống đổ nát.
Anh lấy từ trong túi áo ra một chiếc nhẫn kim
cương, là chiếc nhẫn lúc trước anh tặng ôn Noãn.
Đây có lẽ là thứ duy nhất ôn Noãn để lại!
Hoắc Minh nhìn chiếc nhẫn, không khỏi nhớ tới dáng vẻ vui sướng ngày hôm đó, cùng với vẻ đau lòng của cô sau khi biết sự thật… Cô nói cô không cần!
Ánh mắt của anh hơi đỏ.
Một loại cảm xúc xa lạ, càn quét mọi thứ rồi ập đến… khiến anh không biết làm sao!
Hoắc Minh cảm thấy, anh có thế quên ôn Noãn.
Anh cũng làm như vậy!
Ngày đó sau khi nổi điên, anh bảo thư ký Trương gọi người đến dọn dẹp căn hộ, sau đó anh điên cuồng làm việc, thỉnh thoảng cũng ra ngoài dự tiệc đi chơi với bọn cảnh Sâm, anh không gọi điện thoại cho ôn Noãn nữa, cũng không cố ý hỏi thăm tin tức của cô.
Không ai nhắc tới ôn Noãn trước mặt anh!
Dường như đối với anh, ôn Noãn đã trở thành điều cấm kỵ!
Anh tự giễu, dường như anh cũng không quá quan tâm đến việc tại sao bọn cảnh Sâm không nhắc đến cô nữa…
Nửa tháng sau.
Thư ký Trương đi vào phòng làm việc của anh, thông báo cho anh một tin tức.
“Luật sư Hoắc, buổi đấu giá của Christiếs ở Hong Kong vào tuần trước… có liên quan đến ngài!”
Tay Hoắc Minh đang ký giấy tờ bỗng dừng lại.
Anh hỏi: “Sao vậy?”
Giọng nói của thư ký Trương nhẹ nhàng vang lên: “Bọn họ bán đấu giá một sổ châu báu và váy áo đính hôn, những thứ này… đều là thứ ngài đã tặng cho cô ôn! Ngoài ra, cây đàn dương cầm kia cũng đã được bán đi với giá sáu mươi triệu.”
Hoắc Minh nhìn tài liệu.
Anh có vẻ thờ ơ hỏi: “ôn Noãn cần nhiều tiền như vậy đế làm gì?”
Thư ký Trương trả lời: “Sổ tiền này, cô ôn đều quyên góp cho một quỹ từ thiện!”
Cây bút trong tay Hoắc Minh bị gãy thành làm đòi.
Anh lạnh lùng nói: “Cô ấy ở với tôi hơn nửa năm, vậy mà chỉ cần một con chó thôi ư?”
Thư ký Trương khẽ thở dài.
Cô ấy lại đặt lên bàn một bì thư lớn: “Hai ngày nay tôi đến căn hộ lấy được trong hòm thư, là ghi chép chi phí trước đây của cô ôn, người ta gửi tới hóa đơn biên nhận, sau khi luật sư Hoắc xem xong thì sẽ hiếu.”
Hoắc Minh siết chặt tay.
Thật lâu sau, anh vẫn mở ra xem.
Quả thực là một ít hóa đơn liên quan đến việc trang trí lễ tình nhân, bên trong còn kèm theo vài bản vẽ thiết kế.
Làm rất đẹp, là phong cách màu đen mà Hoắc Minh thích.
Rất đắt, phải mấy chục nghìn, ôn Noãn tự thanh toán!
Hoắc Minh lẳng lặng nhìn, trái tim anh đột nhiên siết chặt, cơn đau quen thuộc lại bao trùm lấy anh…
Giọng của thư ký Trương vang lên: “òn Noãn thực sự rất yêu ngài! Luật sư Hoắc… Có thể anh không biết, cô ấy đã đồng ý lời đề nghị của bố anh sang Pháp học hai năm, chỉ để tiện cho anh xử lý chuyện của cô Kiều! Ngài đã từng có một tình yêu tốt nhất, tôi muốn hỏi, nếu như ngài không đến bệnh viện thì cô Kiều sẽ chết sao? Hay là trong lòng luật sư Hoắc vẫn chưa hoàn toàn buông bỏ mối tình đầu?”
Giọng thư ký Trương hơi nghẹn ngào: “Là tôi nhiều chuyện rồi!”
Hoắc Minh vẫn nhìn tấm hình kia.
Trong bức hình đó, có hình dáng của căn hộ khi ấy.
Anh ngơ ngác nhìn một lúc lâu, bổng nhiên nhận ra mình đã mất đi cái gì… Anh đã mất đi tình yêu của ôn Noãn.
Ôn Noãn từng hỏi anh hai lần, anh có yêu cô hay không!
Anh chưa bao giờ trả lời thẳng, bởi vì anh chỉ thích cô. Thích thân thế của cô, thích sự chăm sóc của cô, thích cô nấu cơm… Cũng thích cô bầu bạn bên cạnh!
Nhưng anh vẫn luôn biết, ôn Noãn yêu anh!
Bây giờ cô đã thu hồi tình yêu của mình, vạch rõ ranh giới với anh, hoàn toàn rời khỏi cuộc sống của anh, ôn Noãn đã buông bỏ, nhưng anh lại… không thế buông!
Anh ngồi một mình trong văn phòng suốt một đêm.
Trong gạt tàn, cắm đầy tàn thuốc.
Lúc trời tờ mờ sáng, anh gọi điện thoại cho thư ký Trương, giọng nói khàn đặc: “Giúp tôi điều tra cây

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 176 Ôn Noãn đã buông bỏ nhưng anh lại không thể"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com