Hoắc Tổng Truy Thê - Chương 980 Không yêu anh, chỉ yêu thân thể của anh 3
Chương 980: Không yêu anh, chỉ yêu thân thể của anh 3
Ba mẹ Khương Lan Thính mang tiếu Khương Sanh đi trước.
Bọn họ có kinh nghiệm phong phú trong việc nuôi dạy con cái, Hoắc Kiều không có gì phải lo lắng, chỉ là trong lòng cô vẫn có chút khó chịu, cô đá vào Khương Lan Thính ngay khi ba mẹ rời đi, kế tiếp cô chuẩn bị ngủ.
Khương Lan Thính cau mày: “Em không muốn bàn tiếp chuyện này sao?”
Hoắc Kiều đang thay đồ ngủ trong phòng thay đồ, giọng nói vang lên: “Anh nói gì vậy? Trong tương lai, chỉ cần anh kiềm chế dục vọng đáng xấu hố này lại, Khương Sanh liền sẽ không có chuyện gì.”
Khương Lan Thính nói: “Chuyện này, không phải chúng ta đã thảo luận rồi sao, là em chủ động.”
Anh cũng đi theo vào và thưởng thức dáng vẻ thay đồ của cô.
Hoắc Kiều ném quần áo đã thay vào mặt anh, cô thật sự rất bực mình, lẽ ra cô không nên để Khương Lan Thính qua đây. Mặc dù tối nay cô có chút chủ động nhưng anh vẫn liên tục nhắc lại việc này.
Cô bực mình, Khương Lan Thính lấy váy của cô xuống.
Anh đi tới, anh sao lại không biết cô đang giận cái gì, dù sao bọn họ cũng là vợ chồng, anh náng cằm cô hôn nhẹ một cái, giọng nói trầm thấp vang lên: “Anh thích cách em muốn anh, anh cũng thích dáng vẻ của em khi em chủ động làm chuyện đó với anh, chứng minh rằng trong trái tim em có anh, chứng minh rằng em không nghĩtới muốn người khác, chứng minh rằng cơ thế em chỉ phản ứng với anh.”
Hoắc Kiều cắn một cái nhẹ vào cằm anh.
Cô cố ý giễu cợt: “Anh vui vẻ ký giấy ly hôn, rồi xem em có phản ứng với người khác không
Em chỉ là không muốn ngoại tình, em chỉ còn cách sử dụng người bên cạnh mình mà thôi.”
Lời cô nói không dễ nghe nhưng anh cũng không khó chịu.
Giữa vợ và chồng, kiếu cãi yêu thế này là bình thường.
Anh nghĩ vậy, thật sự không cần phải phóng đại từng chút mâu thuẫn, phụ nữ khi được cưới về nhà là để yêu thương và nhường nhịn cô Dù
sao, cho dù mâu thuẫn có lớn đến đâu, nó luôn được giải quyết trên giường.
Nếu một lần không đủ, thì hai lần, ba lần.
Khương Lan Thính tự thử nghiệm, anh thật sự bế cô lên giường, chuẩn bị cho công cuộc một, hai, ba lần.
Hoắc Kiều từ chối.
Cô tựa vào vai anh, trịnh trọng nói: “Không phải em không muốn, mà hiện tại em thực sự không có trạng thái đó, Khương Sanh ngã như vậy, bố mẹ anh cũng vội vã chạy tới, thật sự không tốt khi chúng ta lại hưởng thụ việc này
Cho dù hôn nhân của chúng ta có vấn đề, cho dù chỉ có thời hạn một năm, nhưng em không muốn xem nhẹ chuyện này, Khương Lan Thính, anh có thế hiếu em không, anh hiểu ý của em chứ?”
Ban đầu, anh quậy phá, nhưng lúc này dừng lại.
Đôi mắt anh sâu thẳm, anh nhìn cô chằm chằm, một lúc sau anh hôn cô và xoay người lật lại.
Khương Lan Thính liền nằm bên cạnh cô, khẽthởhốn hển.
Một lúc sau, anh nắm lấy tay cô, đan xen các ngón tay với cô, thì thầm: “Anh hiểu!”
Anh nghiêng người nhìn cô chăm chú, thì thầm:”Chúng ta xa nhau được hai năm, em đã thay đổi rất nhiều nhưng anh lại không có phát hiện Hoắc Kiều, anh không nên nhìn em bằng
ánh mắt của quá khứ nữa, em không còn là Hoắc
Kiều của ngày xưa, Khương Sanh Mang đến
cho em rất nhiều, em không bao giờ hối hận khi sinh ra thằng nhóc.”
Sau khi gặp lại, anh thường nói rất nhiều lời yêu thương.
Cô có thế bị cám dỗ, động tâm.
Nhưng chưa bao giờ có một câu nào gây cho cô cảm giác xúc động như vậy, anh nói rằng cô chưa bao giờ hổi hận cả.
Đúng vậy, cô chưa bao giờ hối hận.
Khương Sanh không chỉ đơn giản là cốt nhục, mà cũng làm cho cô được trải qua niềm vui làm mẹ, có lẽ cô không còn tự do như trước và đôi khi sẽ rất khó khăn Nhưng cô rất hạnh
phúc.
Bởi vì cô yêu Khương Sanh, yêu con trai của họ.
Khương Lan Thính nói chuyện dịu dàng hơn, anh hỏi: “Hoắc Kiều, bây giờ em đang cùng anh sống ở bên nhau, có phải lý do là vì con trai khônq?”