NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hoàng Tử Yêu Nghiệt - Chương 588

  1. Home
  2. Hoàng Tử Yêu Nghiệt
  3. Chương 588
Prev
Next

“Sao có thể chứ?Một trăm vạn quân đấy,dù có nhắm hai mắt cùng có thể đụng phải … Trừ phi tric phi …”

Hỗ Đặc Mạc Nhĩ lạnh lùng cười: “Trừ phi bọn họ cố tình đi sai hướng… Ha ha… vương thúc tốt của ta, ẩn nhẫn cả đời, đến khi ta cảm thấy cảm kích nhất thì ngươi lại phản bội ta, ha ha ha…”

“Đại Hãn… chúng ta phải làm sao bây giờ? Vương gia Hốt Giác sẽ phản bội thật sao…”

“Đại Hãn… Hiện tại không phải lúc đau khổ, ngài phải mau chóng đưa ra quyết định”.

“Đúng vậy, Đại Hãn…”

Đột nhiên, Hỗ Đặc Mạc Nhĩ gầm lên: “Quyết định… quyết định… lấy gì để quyết định? Cho đến hiện tại, ta cũng không biết vì sao lại như vậy, tất cả đều vì đám người… Trung Nguyên kia, không, là vì… người La Sát, là do ả đàn bà kia… Là ai? Rốt cuộc là ai đã đụng vào phụ nữ của người Trung Nguyên? Sao lại đi trêu chọc lũ điên đó làm gì…”

Hỗ Đặc Mạc Nhĩ điên cuồng gào thét, trong đại điện, mọi người lập tức yên tĩnh, không dám hó hé nửa câu. Nhưng tất cả đều hiểu rõ, có lẽ chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, đế quốc cổ xưa này sẽ hoàn toàn diệt vong.

Nước Hoa hạ, bắc cảnh.

An Na nhịn không được rơi nước mắt khi có thể quay về đây, nơi này chính là quê hương của nàng ta, chỉ tiếc là hôm nay, tộc La Sát sẽ không còn là… tộc La Sát lúc trước. Tâm trạng của nàng ta rất phức tạp, nhưng bất kể thế nào, đây đã là tất cả những gì mà nàng ta có thể làm cho tộc nhân của mình.

Một tòa cung điện dành riêng cho An Na đã được xây dựng trong thành La Sát, tuy không bằng Pháo Đài Đỏ lúc trước, nhưng so với mấy năm lưu lạc bên ngoài thì tòa thành này quả thật là một điều xa xỉ.

“Mẹ ơi… nơi này sẽ là nhà của chúng ta ư? Đẹp quá…”

“Ừm… Khắc Đa, sau này, nơi này chính là nhà của chúng ta”.

“Vậy còn ba ba thì sao? Ba ba cũng sẽ ở đây ư?”

“Việc này… Ba ba bận rộn nhiều việc, mỗi ngày đều phải bôn ba khắp nơi, nhưng nếu có thời gian, chắc chắn ba ba sẽ đến đây…”

Đúng lúc này, một tên thân vệ chạy vào.

“Báo…”

Bởi vì vũ khí đã bị tịch thu, quân đội cũng bị đánh tan, hiện tại, ngoại trừ thân vệ bảo vệ mẹ con An Na thì trong thành không còn bất kỳ một binh sĩ nào khác. Thậm chí, lão cáo già Tân Cửu kia còn không thèm xây cổng thành.

“Chuyện gì?”

“Bên ngoài có một toán binh sĩ đến, nói là cấm quân của hoàng đế nước Hoa Hạ, muốn mời người ra ngoài tiếp chỉ”.

Cấm quân của hoàng đế? An Na không ngốc, vị hoàng đế kia mới là chúa tể thật sự của nước Hoa Hạ, bản thân nàng ta hiểu rõ điều đó, hơn nữa, nàng ta đã nhiều lần xâm chiếm thành Kim An, hai bên vốn là địch, hiện tại hắn cho người đến đây là có mục đích gì? Chẳng lẽ muốn báo thù? Hoặc là nhân cơ hội Đa Đoạt không có ở đây mà xử lý mẹ con họ? Nghĩ đến Khắc Đa, đột nhiên An Na cảm thấy sợ…

“Bọn họ có bao nhiêu người?”

“Năm ngàn người!”

“Ta… chúng ta còn có bao nhiêu người?”

“Thân vệ còn chưa bị tịch thu vũ khí chỉ có một ngàn người”.

An Na trầm tư hồi lâu rồi thở dài, được rồi, nếu như tên thất hoàng tử Bắc Lương kia thật sự muốn giết nàng ta, thì nàng ta trốn được à?

“Được rồi, đi tiếp chỉ…”

Chẳng mấy chốc, An Na đã dẫn theo Khắc Đa ra ngoài, người đến tuyên chỉ là Tân Cửu.

“Thánh chỉ đến… An Na, nữ vương tộc La Sát tiếp chỉ, những người khác quỳ xuống nghe chỉ”.

Tất cả mọi người đồng loạt quỳ xuống, An Na do dự trong chốc lát rồi cũng quỳ xuống…

“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, An Na Nhất Thế, nữ vương tộc La Sát, một lòng suy nghĩ cho sinh tử của bộ tộc mà tiến vào nước Hoa Hạ, quả thật là may mắn cho cả hai nước. Trẫm cảm thấy rất an ủi! Lại nghe nói nữ vương An Na đã sinh hạ con nối dòng cho thống soái đại quân Hoa Hạ ta, đặt nền tảng cho sự hòa hợp của cả hai tộc, có trời đất chứng giám.

Nay, trẫm sắc phong nữ vương An Na là phu nhân trấn quốc, cùng với con trai là Khắc Đa được hưởng danh xưng công danh. Ban thưởng một ngàn cuộn tơ lụa, trăm thớt tuấn mã, mười chiếc khinh khí cầu cùng vạn lượng vàng ròng.

Khâm thử”.

An Na thật sự không dám tin vào tai mình, khi xung quanh vang lên tiếng reo hò, nàng ta mới giật mình hoàn hồn, vội lĩnh chỉ tạ ơn.

Tân Cửu mỉm cười bước đến.

“Em dâu… Tại hạ là Tân Cửu, là anh em vào sinh ra tử với tướng quân. Lần này có thể đến tuyên chỉ, quả thật là vinh hạnh”.

“An Na tạ ơn đại nhân, cũng mong đại nhân thay ta tạ ơn hoàng thượng”.

“Được thôi, được thôi”.

Nói xong, Tân Cửu lấy ra hai miếng ngọc bội.

“Ta biết các ngươi không thiếu gì cả, đây chỉ là chút lòng thành gửi tặng đứa bé, mong ngươi đừng ghét bỏ”.

Nói xong, Tân Cửu liền đưa ngọc bội cho Khắc Đa.

“Tạ ơn Tân đại nhân…”

Tân Cửu cười nói: “Được rồi, vậy ta đi trước, em dâu, sau này có việc gì thì cứ đến tìm ta, ngươi cũng có thể ngồi khinh khí cầu đến thành Thiên Khải. Với thân phận hiện tại của ngươi, chắc chắn không có ai dám ngăn cản”.

An Na cảm thấy rất kinh ngạc, khẽ gật đầu.

Sau khi Tân Cửu nói xong thì liền dẫn theo cấm quân rời đi, dân chúng tộc La Sát xung quanh cũng rất vui mừng, nữ vương được yêu thương, được đối xử tốt vậy thì bách tính mới có thể được thơm lây.

Nhìn cấm quân rời đi, cùng với chỗ quà tặng đếm không xuể này, trong lòng An Na đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ kỳ lạ, ban đầu tại sao ta không đầu hàng sớm hơn nhỉ?

Tân Cửu dẫn theo cấm quân đã đi rất xa khỏi thái ấp của tộc La Sát, một tướng lĩnh bên cạnh đột nhiên lên tiếng.

Tân đại nhân,tại sao chúng ta đã mang theo hai thành chỉ nhưng chi đọc một cái? Tân Cửu cười nói:Cái đó là phần dự bị,nếu như An Na không muốn quỳ xuống thì sẽ đọc phần đá nhanh chóng tiêu hủy đi,không được đề bất cứ ai biết nội dung bên trong. “Ro ….”

Bắc cảnh Hoa Hạ hiện nay đã không còn là bắc cảnh ngày trước nữa, di dân các nước chuyển tới đã khiến nơi này trở nên vô cùng náo nhiệt, đương nhiên nếu như quan sát kỹ thì sẽ phát hiện ra ở đó có người già, trẻ em, phụ nữ, thiếu nữ nhưng thanh niên trai tráng thì lại rất ít, bởi vì bọn họ đều đã bị đưa đi khai thác mỏ và sửa đường rồi.

Dân chúng Khoa Nhĩ Mạn vừa chuyển đến nơi này rất nhanh cũng được phân tới hai tòa thành trì, hiện nay người ngoại tộc ở đây đã gồm đến bốn chủng tộc: La Sát, Khoa Nhĩ Mạn, Ba Nhĩ Đồ và tộc Bổng Chùy…

Tân Cửu đang cầm kế hoạch do hoàng thượng vạch ra, ngồi ngây người ở đó.

“Tân đại nhân, lại đang xem gì thế?”

“Lai giống ấy mà…”

“Cái gì cơ?”

“A… cái đó… ta nói là kế hoạch di dân của hoàng thượng, ta chuẩn bị tiến hành bước thứ hai rồi”.

“Bước thứ hai? Là gì vậy?”

“Trộn lẫn toàn bộ dân chúng bốn chủng tộc hiện tại với nhau, cho họ sống chung, như vậy không những có thể đề phòng bọn họ làm loạn mà còn có thể giám sát lẫn nhau”.

“Mẹ kiếp, chiêu này cao tay thật… thế mà ngài cũng nghĩ ra được?”

“Đây không phải do ta nghĩ ra mà là hoàng thượng, hoàng thượng đã nói rồi, có thể dung nhập vào Hoa Hạ thì chính là dân chúng chứ không thể là kẻ địch, nước Hoa Hạ ta không cần bạn…”

Khoa Nhĩ Mạn, thành Cát Á Tư Thản.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 588"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com