Hoàng Tử Yêu Nghiệt - Chương 596
Đúng lúc này, một binh sĩ chạy vào.
“Khả hãn…cấp báo”.
“Sao thế?”
“Phát hiện số lượng lớn quân viện trợ Khoa Nhĩ Mạn ở sườn đông”.
“Cái gì? Cát Á Tư Thản không phải thất thủ rồi ư, viện trợ ở đâu ra? Bao nhiêu người?”
“Ước chừng hơn năm mươi vạn”.
“Sao có thể, đã đánh nhau hai tháng, không hề thấy bất kỳ quân viện trợ nào, giờ phá thành xong lại đột nhiên nhảy từ đâu ra, có phải người Trung Nguyên không?”
“Không phải người Trung Nguyên, là quân tinh nhuệ Khoa Nhĩ Mạn, đại quân vương thành không biết tại sao lại ở đây, hiện giờ bọn chúng đã tiến vào thảo nguyên Đột Quyết, rất nhanh sẽ đụng độ hậu quân”.
Ma Kha Mạt mặc dù hồ nghi, nhưng vẫn nhanh tay giở bản đồ.
“Năm mươi vạn…quân số hiện giờ của ta là bao nhiêu?”
“Tiến công thành Đột Quyết Tư Thản tử vong hơn mười vạn, quân đội có thể chiến đấu được không tới năm mươi vạn, số còn lại đều đã điều tới Khải La Can Đạt”.
“Mẹ nó…đám người Khoa Nhĩ Mạn lì lợm, chúng là muốn cá chết lưới rách với chúng ta, truyền lệnh hậu quân, chặn chúng lại, những quân đội khác lập tức đóng quân tại Đột Quyết Tư Thản, chờ cứu viện…”
“Khả hãn, có cần điều quân đội ở Khải La Can Đạt về không?”
“Không cần, năm mươi vạn này hẳn là số quân cuối cùng của Khoa Nhĩ Mạn, chỉ cần chúng ta thủ trong thành, bọn chúng sẽ không làm gì được, đợi quân cứu viện tới nơi, chúng ta trong ngoài kết hợp, bọn chúng chỉ có đường chết”.
“Khả hãn, quân đội có thể điều động của nước ta không nhiều, nếu lại điều binh tới đây, thì lớp phòng thủ tối thiểu của thành…cũng không còn bảo đảm”.
“Giờ là thời khắc quyết định vận mệnh của Hoa Lạt Tử Mô, trong nước cũng không bị xâm lược, sợ gì chứ? Lập tức truyền lệnh, các thành cắt một nửa quân thủ thành nhanh chóng đến đây cứu viện”.
“Vâng, khả hãn”.
Hốt Giác dẫn mười vạn quân tinh nhuệ Khoa Nhĩ Mạn tấn công đại quân Hoa Lạt Tử Mô, sức ép của gần hai mươi vạn kỵ binh khiến những binh sĩ Hoa Lạt Tử Mô vừa trải qua chiến trận khốc liệt hoàn toàn không sức chống cự, chưa đến ba ngày, Hoa Lạt Tử Mô đã bại trận…
“Báo…vương gia, toàn bộ quân đội Hoa Lạt Tử Mô đã rút lui vào thành Đột Quyết Tư Thản, kỵ binh ta cũng đã thu quân”.
“Xem ra chúng ta tới muộn một bước, nên làm thế nào mới phải, chúng ta không đem theo máy móc công thành, hiện giờ Khải La Can Đạt vẫn đang nằm trong nguy hiểm, ta buộc phải nhanh chóng nghĩ cách…”
“Vương gia, hay là…cầu cứu Trung Nguyên, không phải bọn chúng có thứ vũ khí thả bom trong thành ư, Đột Quyết Tư Thản cách Khải La Can Đạt không xa, chắc chắn không thành vấn đề”.
Hốt Giác thở dài.
“Người Trung Nguyên…haiz…có lẽ chúng đang hi vọng chúng ta lưỡng bại câu thương, chúng ta đã mất quyền chủ động trong cuộc chiến này, chỉ có thể đánh theo đường chúng vạch sẵn”.
“Báo với khinh khí cầu đi cùng chúng ta…ta cần giúp mở đường công thành”.
“Vâng…”
Rất nhanh, Đa Đoạt đã nhận được tin thỉnh cầu…
“Tốc độ của Hốt Giác nhanh thật, nếu sớm hơn mấy ngày, thành Đột Quyết Tư Thản chưa mất thì gay to”.
“Đa tướng quân, lời này của ngài ý là? Sao ta nghe không hiểu…”
“Ha ha…ý là ta hi vọng Hoa Lạt Tử Mô chiếm được Đột Quyết Tư Thản, chúng mới không chịu bỏ đi, như vậy, thành Đột Quyết Tư Thản sẽ trở thành mồ chôn của cả hai bọn chúng”.
“Đã hiểu…ngài muốn Hoa Lạt Tử Mô ép chết Khoa Nhĩ Mạn, để chúng không thể cầu cứu”.
“Ừm…đợi đến lúc chúng đánh nhau hăng say, cũng là lúc Hắc Kỳ quân chiếm lĩnh Hoa Lạt Tử Mô, trận chiến này đánh đủ lâu, đã tới lúc nên kết thúc, truyền lệnh khinh khí cầu điều hai cỗ Tinh Thần số một mở đường cho Khoa Nhĩ Mạn, hãy để hai đế quốc thảo nguyên quyết tử với nhau đi…”
Thành Mộc Lộc, Hoa Lạt Tử Mô.
Đây là một trong bốn vương thành của Hoa Lạt Tử Mô, cũng là tòa thành gần kề nhất với Khoa Nhĩ Mạn, hiện nay trong thành một mảng hỗn loạn, lượng lớn quân thủ thành đã bị điều đến Khoa Nhĩ Mạn, số còn lại không đến mười vạn.
“Biết gì chưa, đại quân chúng ta đã đốn hạ thành Đột Quyết Tư Thản, đến Khải La Can Đạt cũng sắp thất thủ…”
“Không ngờ…khả hãn đột nhiên phát động tấn công quy mô lớn với Khoa Nhĩ Mạn, hơn nữa càng đánh càng quyết liệt, đến quân thủ thành cũng bị điều động gần hết”.
“Ai da…trận chiến này không biết sẽ chết bao nhiêu người nữa…”
“Các ngươi biết không, riêng công thành Đột Quyết Tư Thản đã thương vong hơn mười vạn, nếu không tại sao lại điều cả quân thủ thành đi chứ”.
“Được rồi…được rồi, đây không phải chuyện chúng ta có thể bàn luận, chúng ta chỉ nên an phận làm việc, nếu khả hãn thật sự đánh bại Khoa Nhĩ Mạn, vậy chúng ta cũng được thơm lây”.
“Haiz…nhìn kìa, đó là thứ gì?”
Tất cả mọi người ngước nhìn lên trời.
Chỉ thấy vô số bóng đen kéo đến bầu trời thành Mộc Lộc, gần trăm vạn đại quân cũng đã chặn kín đường ngoài thành…
Ma Kha Mạt liều lĩnh bất chấp vì bá nghiệp của hắn ta và không hề hay biết, ngày tàn của mình sắp tới…
Khoa Nhĩ Mạn, thành Đột Quyết Tư Thản.
Khi mặt trời lần nữa xuống núi, hai chiếc Tinh Thần số 1 khổng lồ xuất hiện ở phía đường chân trời, người Khoa Nhĩ Mạn ngoài thành đều không dám tin vào mắt mình.
“Đây… đây là khinh khí cầu của người Trung Nguyên đó sao? To vậy ư?”
“Trời ơi… may mà kẻ địch của chúng ta không phải là người Trung Nguyên”.
Hai chiếc khinh khí cầu không dừng lại mà trực tiếp bay đến khu vực bên trên tường thành Đột Quyết Tư Thản.
“Tháo chốt an toàn… đưa Đông Phong số 2 lên bệ đỡ…”
“Lắp đặt bệ bắn…”
“Mở nòng pháo…”
“Nhắm chuẩn mục tiêu…”
“Chuẩn bị… 3… 2… 1… bắn…”
Quân đội Hoa Lạt Tử Mô lúc này đang trên tường thành trong khi vẫn còn hoang mang thì đã nhìn thấy hai quả Đông Phong số 2 khổng lồ được thả xuống…
“Ầm… ầm ầm ầm…”
Khí lưu nổ mạnh cường đại trực tiếp thổi bay binh lính xung quanh, ngọn lửa hừng hực bao phủ cả tường thành Đột Quyết Tư Thản…
“Vị trí chính xác… chuẩn bị quả thứ hai…”
Vụ nổ tựa như địa ngục lửa cháy này trực tiếp khiến toàn bộ người Hoa Lạt Tử Mô trong thành trì nổ tung đến mộng mị.
“Đó… đó là cái gì thế?”
“Thánh A La ơi… thứ ta tận mắt nhìn thấy là sự thật sao?”
“Nhanh… nhanh đi báo cáo cho khả hãn.. tường thành bị phá hủy rồi…”
Chỉ thấy tường thành vốn đã rách nát thảm thương đó sau khi bị Đông Phong số hai nổ tung thì trực tiếp sụp xuống, để lộ ra một lỗ hổng.
Nhưng vụ nổ vẫn chưa ngừng lại, ngay sau đó quả Đông Phong số 2 đã được ném xuống.
“Ầm… ầm… ầm…”
Nháy mắt lỗ hổng xuất hiện tứ phía, vô số đá vụn bị nổ tung bay lên trời, người Hoa Lạt Tử Mô vừa đến kịp chuẩn bị tu bổ tường thành cũng bị nổ chết trong chốc lát.