NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hôn nhân bất đắc dĩ - Chương 282 Sơ ý

  1. Home
  2. Hôn nhân bất đắc dĩ
  3. Chương 282 Sơ ý
Prev
Next
Hạ Phương liếc nhìn Tư Thành chòng chọc với ánh mắt sáng quắc như muốn xem thấu anh.

Nhưng anh vẫn giữ vẻ mặt vô tội, còn đưa chén canh trong tay đến cho cô như lấy lòng: “Đêm qua mệt nhọc, em ăn miếng canh cho ấm bụng. Không thích thì đổi vị khác”.

Rồi lại tiếp tục: “Trong tủ có mấy bộ mới làm theo thiết kế của em đấy, em xem có bộ nào hợp không?”

Hạ Phương mở tủ ra, quả nhiên thấy bộ lễ phục do cô thiết kế chỉ mới vài tháng trước đã được Tư Thành mua về từ khi nào.

Bộ này vừa lên thị trường là đã bị mua sạch, anh tìm đâu ra vậy chứ?

Tư Thành vuốt mũi: “Sở Lâm Xuyên giữ lại…”

Anh chàng này là fanboy cuồng nhiệt của Hạ Phương, mỗi lần cô cho ra sản phẩm mới đều sẽ lén mua về một bộ giữ ở nhà. Không có người yêu chính thức cũng không sao, đâu ai cản được niềm yêu thích của anh ấy với những bộ trang phục này chứ.

Tư Thành cũng do một lần tình cờ sang nhà Sở Lâm Xuyên mới phát hiện bí mật này.

Sau khi biết đây là thiết kế của Hạ Phương thì anh tiện tay khoắng vài bộ về luôn, chỉ không nói cho cô mà thôi.

Hạ Phương nhìn nhìn, phát hiện chúng đều là lễ phục cho mùa thu-đông, gồm váy dài với tay áo dài và cổ chữ V, vừa có thể che kín cơ thể lại vừa không mất đi vẻ sang trọng và mềm mại.

Nó được thiết kế dành cho các cô gái có làn da nhạy cảm, sợ mùa đông lạnh giá.

Nhưng bây giờ là giữa hè mà lại mặc bộ này á?

Hạ Phương nhếch mép cười khẩy, lướt tay qua ngang ngực Tư Thành, dừng lại ở trái tim anh: “Lòng dạ anh Thành đen tối phết”.

Anh khẽ nheo mắt, cong môi đáp: “Nói vậy là sai rồi, lòng dạ anh chỉ có mình em mà thôi”.

Có quỷ mới tin anh.

Hạ Phương nhận lấy chén canh, vừa nhấp vài ngụm đã thấy ấm áp toàn thân thì ngửa đầu húp hết.

Sau đó cô đi đến đầu kia của tủ quần áo, lấy ra một chiếc khăn choàng cùng kiểu với bộ váy đang mặc, buộc thành một nút thắt khéo léo trước ngực, đoạn cười hỏi: “Vậy anh thấy bây giờ em ra ngoài được chưa?”

Tư Thành: …

Còn có chiêu này nữa à?

Ra là anh sơ ý…

Hạ Phương sấy tóc xong thì thấy đã một giờ rưỡi chiều.

Bên ngoài, Tư Thành đã chuẩn bị xong hai phần sandwich, biết Hạ Phương đang vội thì còn cẩn thận bỏ vào túi cho cô: “Lát nữa anh chở, cái này để trên đường em ăn”.

Hạ Phương liếc sang, vươn tay khoác lên đầu vai anh, tủm tỉm nói: “Xem ra hôm qua được ăn no rồi nên hôm nay mới ngoan thế nhỉ?”

Tư Thành định nhéo mặt cô thì phát hiện Tiết Lan Hâm vừa bước ra, chỉ đành nhướng mày: “Thì anh lúc nào chẳng ngoan?”

Hạ Phương thấy có gì đó không đúng, nghiêng đầu mới thấy mẹ mình đang đứng ngoài cửa đầy lúng túng.

Cô trừng anh một cái đầy căm tức rồi đẩy anh ra, đỏ mặt hỏi: “M- mẹ… mẹ ăn cơm chưa?”

Tiết Lan Hâm tằng hắng: “Mẹ ăn rồi. Chẳng phải hôm nay con có họp báo gì hả? Sao còn chưa đi?”

Hạ Phương liếc xéo Tư Thành: “Không sao mẹ, vẫn kịp. Con càng đến sớm thì nhân viên càng run, đúng giờ là được”.

Nói xong, cô nắm lấy tay mẹ thủ thỉ: “Đợi đầu quý sau, mẹ khỏe lại rồi, con sẽ thiết kế riêng cho mẹ một bộ rồi hai mẹ con mình cùng đi dự họp báo nhé?”

Tiết Lan Hâm cười dịu dàng: “Được chứ, cục cưng của mẹ là giỏi nhất. Giờ thì mau đi đi, mẹ sẽ cổ vũ con qua ti vi nhé”.

Bà cũng biết sơ sơ mấy chuyện ảy ra giữa LM và Amphile trong thời gian qua, thấy Hạ Phương mỗi ngày đều bận tối tăm mặt mũi thì đau lòng không thôi.

Hôm nay có thể xem như một sự kiện tốt đẹp, khiến tâm trạng bà cũng khá hơn nhiều.

Hạ Phương gật dầu chào mẹ rồi cùng Tư Thành ra khỏi nhà.

Trên đường đi, cô vừa ăn sandwich vừa nói chuyện với Sở Lâm Khôn qua điện thoại.

Lần họp báo giới thiệu sản phẩm này chủ yếu do cậu ta phụ trách chuẩn bị, nhưng tổng phụ trách Hạ Phương chưa xuất hiện nên có nhiều chỗ cậu ta không dám trực tiếp quyết định.

Ngặt nỗi thời gian cấp bách mà lại không liên lạc được với Hạ Phương, cậu ta bèn bấm bụng chỉ đạo, hiện đang cấp tốc báo cáo với cô để xem có chỗ nào cần điều chỉnh không.

Hạ Phương vừa nghe xem video do cậu ta gửi, đôi khi gật gù mấy cái, cười nói.

“Sếp Khôn làm tốt lắm, tạm thời không cần lo khâu sắp xếp, tôi sắp đến rồi, có gì để tôi xử lý. Anh đi xem người mẫu chuẩn bị sao rồi, đưa sản phẩm với bảo nhân viên vào đúng vị trí đi”.

Sở Lâm Khôn thở phào một hơi: “Vâng, tôi đi làm ngay”.

Rồi lại bắt đầu giày vò xoắn xuýt.

Bên kia, Hạ Phương cũng vừa đến nơi.

Sở Lâm Xuyên như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng chạy ra đón tiếp rồi kéo cô vào, vừa đi vừa báo cáo.

Hạ Phương nhìn khu vực đã được trang hoàng.

Cô đã đến đây hướng dẫn từ trước, chỉ không có mặt lúc diễn tập.

Nhìn bề ngoài thì không có gì cần chỉnh sửa, Hạ Phương vừa nghe Sở Lâm Xuyên báo cáo vừa đi đi lại lại khắp nơi để kiểm tra.

Cô nhận lấy lịch trình từ anh ấy, lướt qua một lần để đảm bảo không có vấn đề gì rồi lại ghé qua hậu đài, kiểm tra những trang phục và trang sức sắp được đưa ra trưng bày.

Bước chân cô đi như bay, trông như chỉ liếc đại qua chứ không chú ý vào một điểm nào đó.

Nhưng khi đi ngang kệ sắp đồ của vedeTư Thànhe, cô lập tức khựng lại, quan sát trang sức rồi nhíu mày hỏi: “Ai phụ trách bộ này?”

Sở Lâm Xuyên ngẩn ra: “Trước đó là Cố Vân Lý, sau là nhân viên của cô ấy sửa sang lại. Hôm qua tôi và Sở Lâm Khôn có kiểm tra rồi, có vấn đề gì sao sếp?”

Hạ Phương nâng một chiếc dây chuyền lên, sầm mặt nói: “Dây này là giả”.

Sở Lâm Xuyên: ??!

Nói đùa gì vậy?!

Sản phẩm ra mắt của họ sao lại có hàng giả lọt vào??

Quan trọng nhất là hôm qua bọn họ đã kiểm tra đi kiểm tra lại vẫn không phát hiện vấn đề, hôm nay sếp Phương chỉ lướt ngang thôi đã nhìn ra?

Sở Lâm Xuyên ăn một triệu điểm tổn thương.

Nhưng đã sắp đến hai giờ, sắp phải mở họp báo rồi, anh ấy không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều.

“Hả… Sao lại thế chứ?”, anh chàng sốt ruột cào đầu, bỗng dưng không biết phải thế nào.

Hạ Phương cầm sợi dây chuyền đi: “Cái này đi với bộ nào? Ai thiết kế? Lập tức điều tra cặn kẽ rồi gọi nhà thiết kế với người mẫu đến cho tôi”.

“Nhưng dây chuyền này là đi cùng với sản phẩm lên đài thứ hai. Họp báo sắp bắt đầu rồi, không kịp đổi bộ khác!”, Sở Lâm Xuyên vừa cho người làm theo lời Hạ Phương vừa cắn răng nói, sắc mặt xanh mét.

Hạ Phương chỉ khẽ nheo mắt, mỉm cười nói: “Yên tâm, tôi có cách, anh cứ làm theo lời tôi là được”.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 282 Sơ ý"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com