Hôn nhân bất đắc dĩ - Chương 287: Cũng chỉ đến thế mà thôi
Tiếp theo đó, Tư Thành không chút do dự đấu giá với An Nina.
Cứ thế tăng lể phục trị giá mấy triệu lên cả trăm triệu.
Đáng ghét nhất là đợi đến khi An Nina ra giá một trăm mười triệu, Tư Thành lại không tiếp tục đấu nữa.
An Nina biết Tư Thành đấu giá với cô ta là vì giúp Hạ Phương.
Mà dây chuyền giả này vốn là do An Nina sắp xếp người đổi.
Lúc đầu cô ta còn lo có phải Hạ Phương đã biết vấn đề từ lâu nên cho người đối dáy chuyền kia đi rồi không.
Nhưng Tư Thành vằn luôn đấu giá với cô ta, khiến An Nina càng chăc chắn hơn đây là hàng giả.
Dù LM đã nói trước ở đây có một trang sức có vấn đề nén muốn giải quyết vấn đề bằng cách tặng miền phí.
Nhưng một khi quần áo nằm trong tay An Nina thì rốt cuộc thứ đó có vấn đề hay khòng cũng không phải LM quyết
định nữa.
Thật ra dù An Nina không giành được bộ thứ hai mà chọn những bộ khác, một khi lấy được, cò ta vẫn có cách biến nó thành sản phấm có vấn đề.
Khác nhau ở chỗ đấu giá thứ khác có ta sẽ phải mất tiên, còn bộ thứ hai này vốn đã có vấn đề, cô ta có thể lấy nó mà không tốn một đồng nào, còn dùng nó đế mang đến rắc rối cho LM, có thế nói là không vốn bốn lời.
Cò ta cho rằng chắc chắn Tư Thành cũng biết trang phục này có vấn đề nên cố ý đấu với mình.
Nhưng vừa tới hơn một trám triệu, Tư Thành đã dừng lại rồi?
Khi Sở Lâm Xuyên tuyên bố có ta là chủ của lề phục này, An Nina vỏ cùng ngơ ngác.
Nhưng sau đó, cô ta lại rất đắc ý.
Chẳng phải Tư Thành cưng chiều Hạ Phương lắm à?
Ha, cò ta còn tưởng Tư Thành sẽ thật sự vì Hạ Phương mà bất chấp tất cả, nâng giá lên hai ba trăm triệu, không ngờ chỉ mới một trăm triệu mà anh đã từ bỏ
rồi?
Tròng có vẻ tình cảm của Tư Thành với Hạ Phương cũng chỉ đến thế mà thói.
Chắc chắn là người phụ nữ đê tiện Hạ Phương kia cố ý tung tin đồn ở bên ngoài rằng Tư Thành cưng chiều cò lâm.
Từ nhỏ An Nina đã lớn lên cùng Tư Thành, ngoài Lộc An An, cô ta chưa thấy Tư Thành quan tâm người phụ nữ nào khác.
Cô ta cũng biết chăc chắn Tư Thành kết hòn với Hạ Phương không phải vì yêu.
Dù sao theo cò ta được biết thì Tư Thành chỉ bất ngờ xảy ra quan hệ với Hạ Phương, ngày hòm sau thì hai người lập tức kết hòn.
E rằng vì nhà họ Tư giục quá, cũng có thế vì Hạ Phương dựa vào việc xảy ra quan hệ với Tư Thành nên uy hiếp anh cưới cô?
Nghĩ thế, An Nina cười tươi hơn.
Chỉ cần Tư Thành không thật sự cưng chiều Hạ Phương như lời đồn thì cò ta càng chắc chắn có thế đấy cò vào chỗ chết.
“Chúc mừng cô đã đấu giá thành công sản phấm số hai của chúng tòi, cho hỏi cò quẹt thẻ hay…”, trong lúc An Nina đang đắc ý thì có nhân viên đi tới nhỏ giọng hỏi cô ta.
An Nina sa sầm mặt: “Không phải đã nói đấu giá được sản phầm có vấn đề sẽ được tặng miẻn phí à?”
Nhân viên cười lề phép: “Đúng vặy cò An, nhưng cần đợi toàn bộ sản phẩm đấu giá xong mới còng bố sau khi đấu giá kết thúc, trước lúc đó, chúng tòi sẽ xem nó như nhau, đều cần phải trả xong, nếu chăc chắn sản phấm cô đấu giá được có vấn đề, chúng tòi sẽ trả lại tiền cho cô sau”.
An Nina rất không muốn, không phải cõ ta không có số tiền này, nhưng dù sao một trám mười triệu cũng không phải một con số nhỏ, hơn nữa hiện tại còng ty của cò ta còn đang gặp nguy hiếm, số tiền này phải giữ lại đế cứu mạng.
“Đưa cò ta đi”, Lục Trí Vân cãn răng, sắc mặt u ám: “Dù sao cũng chỉ chuyến đi mấy phút, lát nữa sẽ trả về”.
Dù đúng là như thế, nhưng An Nina vần có cảm giác hơi lo lắng.
Cô ta cãn môi, còn đang do dự, Lục Trí Vân khóng nhịn được thúc giục: “Cô kỳ kèo làm gì? Chẳng lẽ cò không có số tiền này?”
Lục Trí Vân lúc này đã mất đi lý trí, bây giờ anh ta chỉ muốn trừng trị Hạ Phương, đấy Hạ Phương vào chồ chết, chỉ cần có thế giết chết Hạ Phương, anh ta sẽ không thèm quan tâm, v’ê phần tiền, dù sao An Nina cũng lấy rất nhiều tiền từ bố của anh ta, anh ta không cảm thấy đau lòng chút nào.
An Nina cắn răng, trong lòng càng thấp thòm hơn, nhưng chỉ có thế lấy thẻ ra đưa cho nhân viên.
Quẹt thẻ xong, nhìn trong thẻ mình còn lại chưa đến mười triệu, sắc mặt An Nina càng khó coi hơn.
Hạ Phương, cò cứ đợi đó!
Lần này không khiến cô chết, tôi cũng phải lột của cò một lớp da!
An Nina mặt mày dữ tợn, ráng nghiến chặt, có thế nói là đã rơi vào trạng thái điên cuồng.
Phía trước, sau khi chắc chắn An
Nina đã trả tiền xong, Hạ Phương và Tư
Thành nhìn nhau cười khẽ, bình tĩnh tiếp tục xem trò hay.
Đợi sau khi đấu giá xong tất cả, sờ Lâm Xuyên mới mời Hạ Phương lẻn sân khấu, để cô tổng kết lại buổi đấu giá lần này.
Hạ Phương cũng không nhiều lời, sau khi cảm ơn sự ủng hộ hào phóng của mọi người, cô nói tiên của buổi đấu giá hôm nay sẽ dùng đế làm từ thiện.
Hình tượng của Hạ Phương và LM lập tức trở nên vĩ đại, người xung quanh đều tán dương và khen ngợi.
Hạ Phương bình tĩnh nói một loạt những lời khách sáo, cuổi cùng An Nina bên dưới cũng đã mất kiên nhẩn, không nhịn được cất lời: “Không phải đã nói có một bộ trong mười bộ có vấn đề à? Khi nào mới công bố kết quả đây?”
Cò ta vừa cất lời, lặp tức có người hùa theo: “Chẳng lẽ một công ty lớn như LM lại muốn nhân cơ hội ôm tiền bỏ trốn, cố ý ở đày kéo dài thời gian?”
Sau đó có rất nhiều người bị ảnh hưởng, đồng loạt hò hào với Hạ Phương trên sân khấu.
Hạ Phương nhìn thoáng qua, rõ ràng mấy người lẽn tiếng đầu tiên là do An Nina sắp xếp.
Xem ra cò gái này đã vội lắm rồi.
Thôi được!
Cò cười khẽ, bảo những người mẫu khi nãy bước lén sán khấu một lần nữa, bắt đầu giái thích chi tiết từng người một.
Sau khi giải thích xong, cò mới đưa tay lướt qua một lượt giữa mười người mảu: “Nên sản phẩm có vấn đề của chúng tói hóm nay là một sợi dây chuyền, mà dây chuyền kia…”
Ngón tay Hạ Phương dừng lại ở cổ Liên Thanh Thanh đứng thứ hai, nở một nụ cười gian trá, sau đó đảo mắt nhìn An Nina đang vò cùng đắc ý, nét mặt tràn đầy hưng phấn và chờ mong phía sau đám người, ngón tay lướt qua, di chuyến đến cổ người mằu thứ ba: “Trẽn cổ người mẫu này…”
“Xì xào…”
Tất cả mọi người xung quanh đều xôn xao, đồng loạt phát ra hô nho nhỏ.
Phải biết rang trong những sản phầm khi nãy, bộ thứ hai đã chốt giá cao
nhất, còn bộ thứ ba là rẻ nhất, chỉ có giá mười lăm triệu.
Mọi người đều cho rãng chác chắn bộ thứ hai là sản phẩm có vấn đề, nhưng Hạ Phương lại nói với bọn họ bộ thứ ba mới phải?
Lập tức có người tỏ vẻ nghi ngờ: “Có phải bộ này giá rẻ nhất nên mới nói là nó có vấn đề không?”
“LM dám chơi không dám chịu à?”
“Cô nói có vấn đề thì có vấn đề ư? Sao không nói xem vấn đề cụ thể là ở đâu?”
“Mười bộ lễ phục bán đấu giá bổn năm trăm triệu, cuối cùng chọn bừa một bộ rẻ nhất tặng người khác, LM đúng là giỏi tính toán”.
“Nếu LM không thế chứng minh bộ thứ ba có vấn đề ở đâu thì chác chắn sẽ mang tiếng dám chơi không dám chịu”.
“Sếp Phương, mời cô giải thích cho mọi người’.
Mọi người không ngốc, LM còng khai nói bộ rẻ nhất có vấn đề, chắc chân những người đang có mặt sẽ không phục.
Đặc biệt là những người bỏ tiền ra đấu giá kia, họ đều có thân phận không tầm thường, một khi bọn họ tức giận, hậu quả châc chãn không thể tướng tượng nổi.