NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hôn nhân bất đắc dĩ - Chương 303: vần là nhân từ quá rồi

  1. Home
  2. Hôn nhân bất đắc dĩ
  3. Chương 303: vần là nhân từ quá rồi
Prev
Next

Du thuyền vừa cập bến tại bến tàu cửa sông Trừng, chỉ thấy một tốp du khách bước xuống, chưa kịp đỉnh hình thì toàn bộ bến tàu đã rơi vào hỗn loạn.

Chẳng biết aỉ đã tung tin, nói hôm nay sẽ có một lô kim cương đến đây, là hàng loại thượng hạng nhất trị giá mấy chục triệu, xấp xỉ một trăm triệu.

Dạo gần đây, vì một ông lớn luôn độc chiếm thị trường kim cương trong nước – cũng chính là người chú kia của Lệ Mình Nhã đột nhiên cắt nguồn cung ứng kim cương cao cấp, khiến cả thị trường náo loạn.

Thị trường kim cương trong nước vốn có nguồn cung dồi dào bỗng nhiên bị gián đoạn ngay lúc này, gây nên sóng gió không nhỏ.

Nếu nguồn cung chỉ bị gián đoạn vài ngày thì không ảnh hưởng mấy, nhưng đến hiện tại thì đã hơn mười ngày rồi.

Sự cân bằng thị trường lúc đầu bị phá vỡ, lại có không ít người tung tin đồn rằng, nguồn cung kim cương bị gián đoạn do nguyên liệu thô khan hiếm.

Tin đồn này được chứng thực, lại liên hệ

tới vụ tai nạn tại một mỏ khai thác ở miền nam nước F, bởi vì vụ tai nạn đấy nên mỏ đã bị phong tỏa, không thề khai thác trong thời gian ngắn.

Nghiêm trọng hơn là sự cố này đã gây thương vong nặng nề, khiến toàn cầu hết sức quan tâm, dẫn tới tất cả mỏ khai thác phải dừng hoạt động để khắc phục, chính phủ vô cùng tức giận, không biết lần tu sửa này sẽ kéo dài đến khi nào.

Thế là không ai dám chắc chắn khỉ nào nguồn cung kim cương mới được phục hồi.

Điều này khiến không ít các ông lớn, thương gia sầu bạc đầu, rơi vào hoảng loạn.

Ai nấy dều đua nhau đỉ tìm cách, tìm nguồn hàng mới.

Suy cho cùng thì những người kinh doanh kim cương đều không phải kỉnh doanh nhỏ lẻ.

Bất kỳ đơn hàng nào đều có giá hàng chục, thậm chí lên trăm triệu, nhất là các đơn hàng còn chưa hoàn thành, đều đang chờ kim cương về cứu trợ.

Người ta luôn nói tiền có thể sai khiến cả ma quỷ, kim cương khan hiếm khiến cho thị trường rối loạn, lúc này không tránh khỏi việc có người đứng ra vơ vét tiền của.

Bán ra với giá cao hay gì đây, đều là chuyện thông thường.

Chẳng phải trước đó Sở Lâm Xuyên thông qua con đường này mua hơn mười viên kim cương đấy sao?

Hơn mười viên kim cương kia có giá gấp mấy lần, thậm chí lên gấp chục lần giá thị trường!

Khi ấy Hạ Phương nghe mà lòng đau xót, nếu không vì kiếm hai trăm triệu của Lệ Minh Nhã mà cô phải diễn kịch, cô chắc chắn không đành lòng để Sở Lâm Xuyên đi mua mấy viên kim cương này đâu.

Dù sao thì thứ cô không thiếu nhất chính là kim cương.

Hạ Phương có thể khẳng định rằng sở dĩ lần này người chú kia của Lệ Minh Nhã phối hợp với cô ta cắt nguồn cung, cũng chẳng phải vì ông ta chiều chuộng Lệ Minh Nhã, làm ra loại chuyện này để dỗ cô ta mà không màng hậu quả, mà là…

Ông ta tính toán nhân cơ hội này để sắp xếp lại toàn bộ thị trường kim cương.

Hay nói cách khác là, ông ta tạo ra xu hướng kích cầu, lợi dụng tình trạng rối ren để

thu lợi nhuận kếch xù.

Chẳng qua, tiếc cho ông ta rồi.

Ông ta nghĩ mình có thể lũng đoạn thị trường trong nước là có thể chi phối thị trường toàn cầu à?

Ngây thơ quá!

Hạ Phương cố ý tung tin đêm nay sẽ có kim cương ở đây, để thu hút những kẻ tuyệt vọng liều mình mò tới.

Để người chú của Lệ Minh Nhã kia biết, thị trường này không do ông ta định đoạt.

Hạ Phương dẫn Tư Thần xuống nóc nhà, sau đó thừa cơ lúc hỗn loạn thuê một con thuyền nhỏ, nhờ người lái thuyền lại gần du thuyền.

Con thuyền nhỏ nhanh chóng tới dưới chân tàu, Hạ Phương bảo anh ta chạy quanh du thuyền một vòng, cuối cùng dừng lại ở khu vực đuôi tàu.

Khu vực này vừa khéo được cả du thuyền to lớn che khuất, ngăn chặn tầm nhìn của cả người trên thuyền và trên bờ, có thể nói trước mắt thì đây là một trong những góc an toàn nhất.

định cho thuyền, sau khi xác định xung quanh không có ai liền giơ tay gõ vài cái lên mặt thuyền.

Ngay lập tức một cái đầu đen sì ló ra trên đuôi thuyền, “Sếp?”

Hạ Phương búng tay, “Mau lên, chuyển đồ xuống đi.”

“Đã rõ”, người đàn ông phía trên kia dáng người nhỏ con, mặt đen sì, nhưng hành động vô cùng mau lẹ, sức lực cũng rất lớn.

“Sếp ơi, là sếp thật à?”, người có vóc dáng nhỏ con vừa cúi đầu xuống thì lại có một cái đầu to khác thò ra xem, là một người đàn ông cao lớn cường tráng.

Hạ Phương trợn trắng mắt: “Đừng lề mề, nhanh lên.”

“Tới đây tới đây, hê hê”, người đàn ông cao to ngây ngô cười, vội vàng quay người cùng người nhỏ con lấy dây thừng cột một cái rương to rồi từ từ thả xuống.

Hạ Phương tiến lên đỡ lấy cái rương kia, cô đang định ra hiệu cho người phía trên thả tay thì đột nhiên có một luồng ánh sáng chiếu thẳng vào người cô và Tư Thành.

. Vv • ỊỊ roi .

Bọn họ bị người theo dõi!

Cô cứ tưởng bản thân là thợ săn, nhưng không ngờ tới cô không phải là thợ săn duy nhất?

Hạ Phương lập tức đưa rương cho Tư Thành, “Anh Thành, anh cầm đi, để em ứng phó bọn chúng”.

Tư Thành: ???

Có phải em ấy cướp lời thoại của mình không?

Nhưng Hạ Phương không cho anh cơ hội mở miệng, cô né một viên đạn và nói với hai người phía trên: “Hai người trốn đi”.

Hai người cũng không ngờ lúc này còn có người đang âm thầm theo dõi họ, vừa né đạn vừa đáp lại Hạ Phương, “Sếp yên tâm, bọn em không sao, sếp chú ý an toàn”.

Vừa nói xong, hai ngươi va phải nhau vì chạy trốn ngược hướng.

“Mày ngứa đòn hả Đầu to? Dám đụng tao à?”

“Rõ ràng là mày va tao, đừng tưởng mày là tiểu Hắc thì mày có thể chơi xấu”.

“Muốn gì? Muốn đánh nhau hả?’

“Đánh thì đánh, tao sợ mày chắc?”

Nghe thấy giọng hai tên ngốc trên kia cãi nhau bất chấp thời điểm, Hạ Phương không khỏi bật cười.

Cô bắt đầu hoài niệm ngày tháng trước kia mang theo hai tên ngốc này cùng nhau lang bạt.

Thời gian một đi không trở lại…

Bây giờ, cô chỉ muốn lấy kim cương của mình thôi, thế mà lại phải giành giật mớỉ được.

Nếu không dùng thủ đoạn nào, cô không dám dễ có được những thứ này.

Dù sao thân phận của cô vẫn chưa thể bại lộ, nếu không sẽ gây ra nhiều phiền toái không đáng có, có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của căn cứ bọn họ.

Cô đã hi sinh quá nhiều vì những người trong căn cứ rồi.

Hạ Phương né được cuộc đấu súng của kẻ địch, sai người lái thuyền chởđỉ.

Đương nhiên, không thể về trên bờ được, chỉ có thể đỉ bằng đường thủy.

Hạ Phương đã sắp xếp một ca nô khác cách du thuyền không xa, đã chờ bọn họ nhiều

tiếng rồi.

Người lái thuyền đưa bọn họ đến trước ca nô, chỉ là, ngay khỉ Hạ Phi để Tư Thành ném rương lên ca nô, người trên ca nô đắc ý cười, lộ vẻ quỷ quyệt cười với Hạ Phương, “Đồ tôi đã nhận, cảm ơn món quà của Thiết Diện lão đại”.

Nói xong, người nọ còn cho Hạ Phương một nụ hôn gió, sau đó lái ca nô phóng đi.

“Gã thế mà còn sức ra ngoài gây sự, xem ra hồi chiều anh vẫn là nhân từ quá fôỉ!”, sắc mặt Tư Thành tối sầm, định đuổi theo thì bị Hạ Phương cản lại.

“Không sao, để gã đi đi”, Hạ Phường cười, “Rương đó cũng không phải là thứ tốt gì, gã có thể lấy từ tay em nhưng không chắc có thể an toàn đưa nó về nhà”.

Hạ Phương dứt lời liền yêu cầu người lái thuyền chở họ về, nhìn ánh mắt ngờ vực của Tư Thành, Hạ Phương cười, “Anh vừa nãy nói hồi chiều vẫn là nhân từ quá rồi?”

Tư Thành mới nhận ra mình lỡ miệng, thở dài, “Anh sai rồi vợ à, lần sau anh nhất định sẽ ra tay tàn nhẫn hơn, đảm bảo gã sẽ không thể ra ngoài nhảy lung tung nữa”.

Đây có phải là điều cô muốn nói không?

“Vậy là hồi chiều anh không chỉ đánh Lăng

Túc, mà còn đốt hanq ổ của nqười ta?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 303: vần là nhân từ quá rồi"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com