NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hôn nhân bất đắc dĩ - Chương 306: Bận việc xong thì cùng nhau ngủ

  1. Home
  2. Hôn nhân bất đắc dĩ
  3. Chương 306: Bận việc xong thì cùng nhau ngủ
Prev
Next

Trên đường đi Hạ Phương đổi qua ba chiếc xe, sau khi đến thành phố bên cạnh sửa sông Trừng, cô mới ngồi lên máy bay trực thăng đã sắp xếp trước trở về Giang Lâm.

Một đường bôn ba, khỉ đến Giang Lâm đã là hơn năm giờ sáng.

Hạ Phương gần như cả đêm không ngủ, cô bảo máy bay đổ trên sân thượng của LM.

Sở Lâm Xuyên và Sở Lâm Khôn đã dẫn theo mấy vệ sĩ đợi ở đó từ sớm, thấy Hạ Phương đi xuống từ bên trên, hai người đều vô cùng kích động tiến lên nghênh đón, nhưng còn chưa kịp nói gì đã thấy Tư Thành nhảy xuống từ phía sau.

Sở Lâm Xuyên chỉ có cảm giác mười nghìn điểm sát thương.

Chuyện quan trọng như cướp kim cương, sếp Phương lại dẫn anh hai đi cùng mà bỏ anh âỳ lại…

Quả nhiên anh ấy có làm thế nào đi nữa cũng không phải thuộc hạ sếp Phương coi trọng nhất đúng không?”

Sở Lâm Xuyên uất ức trừng Tư Thành một

cái, sau đó nhìn chằm chằm Hạ Phương, ánh mắt như kiểu có thể bật khóc bất cứ lúc nào.

Hạ Phương hơi khó hiểu: “Hai người chưa tỉnh ngủ à?”

“Tôi rất tỉnh táo!”, Sở Lâm Khôn vô cùng kích động nhìn rương đồ được Tư Thành mang xuống, hai mắt cũng sáng rực lên.

Cậu ta vẫn luôn tin rằng Hạ Phương bình tĩnh như thế là vì đã nghĩ ra cách giải quyết từ lâu.

Có điều cậu ta không ngờ cách mà Hạ Phương nghĩ tới lại ngang ngược như thế, thẳng tay cướp luôn, còn cướp được rất nhanh.

Cậu ta vốn đã rất sùng bái Hạ Phương, bây giờ chỉ muốn quỳ xuống bái lạy cô.

“Sếp Phương, tòi cũng rất tỉnh táo”, Sở Lâm Xuyên ủ rũ trả lời.

Không phải anh âỳ không tỉnh táo mà là quá tỉnh táo nên mới cảm thấy khó chịu, dù sao người bị vứt bỏ cũng là anh ấy mà.

Hạ Phương không suy nghĩ nhiều, cô gật đầu: “Đi tới nhà kho trước đã”.

Hạ Phương vừa đi về phía thang máy vừa hỏi: “Công nhân đã sắp xếp xong chưa?”

‘Vâng thưa sếp Phương, đã sắp xếp cho họ đợi trong kho hàng từ nửa tiếng trước rồi, chỉ đợi cô về thôi”, Sở Lâm Khôn nghiêm túc trả lời.

“Làm tốt lắm”.

Nhận được lời khen của Hạ Phương, Sở Lâm Khôn không nhịn được cười ngây ngô.

Tư Thành thấy thế thì không nhịn được cau mày, khí lạnh cũng bao phủ lấy cả người anh.

Mọi người đi tới kho hàng, vào trong một phòng làm việc rộng rãi, bên trong đã có ba người phụ nữ hơn ba mươi tuổi đang đợi.

Họ đêu là công nhân may xuất sắc nhất của LM, Sở Lâm Xuyên đã thông báo cho họ từ một ngày trước, bảo họ nghỉ ở nhà nghỉ ngơi, hai ngày sau phải tới công ty làm ca đêm.

Không chỉ thế, vì đảm bảo sự an toàn của họ và bảo mật của công ty, anh ấy đã sắp xếp cho mấy công nhân may này ở trong khách sạn hai ngày, cả quá trình đều có vệ sĩ bảo vệ.

Bọn họ cũng biết chuyện công ty nhận một đơn hàng giá cao, còn thấy rất tự hào vì mình có thể giúp sức cho đơn hàng này, nên lúc này thấy mấy người nhóm Hạ Phương đến, họ đều rất kích động tiến lên chào hỏi nhóm Hạ Phương.

Hạ Phương gật đầu với họ, không nhiều lời mà lập tức bảo Sở Lâm Xuyên mở rương ra.

Còn cô thì bắt đầu căn dặn công nhân may những điều cần chú ý.

“Kim cương này rất quý giá, nên muốn khảm nó lên lễ phục thì trình tự sẽ rất phức tạp, các cô đều là công nhân cao cấp của LM, có lẽ đã làm rất nhiều công việc thủ công như thế rồi, đều biết nên làm thế này. Có điều lần này chúng ta thời gian gấp rút, hy vọng mọi người có thể làm việc nghiêm trọng, không được xảy ra bất cứ sai sót nào”.

Dù lê phục hay kim cương cũng đều rất đắt tiền.

Bất cứ bước nào xảy ra vấn đề cũng sẽ huỷ hoại bộ lễ phục này, nghiêm trọng hơn là huỷ hoại danh tiếng của LM.

Ba người vốn đang mang tâm trạng kích động nhất thời như bị hất một gáo nước lạnh, đồng thời cũng càng nghiêm túc hơn, gật đầu đồng ý.

Sở Lâm Xuyên cũng đã mở rương ra, những viên kim cương được đóng gói riêng biệt loé lên tia sáng chói mắt, khiến cả kho hàng trở nên sáng rực, chói mắt đến mức khiến người ta phải nhìn chằm chằm.

Không chỉ mấy công nhân mà cả Sở Lâm Xuyên và Sở Lâm Khôn cũng nhìn đến mức ngây người.

Lệ Minh Nhã này đúng là xa xỉ!

Muốn khảm tất cả kim cương xinh đẹp như thế lên lễ phục của cô ta…

Mà lê phục đó vốn đã rất đẹp rồi, hoàn toàn không cần những kim cương này tô điểm cũng đã vô cùng nổi bật.

Lệ Minh Nhã này đúng là phung phí.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, sau khi được khảm kim cương, lễ phục này sẽ trở nên xỉnh đẹp đến mức nào?

Sở Lâm Xuyên không khỏi thấy hưng phấn.

Hạ Phương đi lại cả đêm đã rất mệt mỏi rồi, sau khi dặn dò những điều cần chú ý, bảo Sở Lâm Khôn và Sở Lâm Xuyên thay phiên nhau trông nom ở bên này, cô bèn rời khỏi công ty cùng với Tư Thành.

Hai người cũng không về nhà mà vào ở trong một khách sạn bảy sao của nhà họ Tư.

Lúc này Tiết Lan Hâm còn chưa dậy, trở về sẽ làm ồn đến bà ấy, khiến bà ấy lo lắng.

Sau khí đến khách sạn, tắm rửa xong, Hạ

Phương thấy Tư Thành lại bắt đầu bận rộn trên máy tính.

Cô cau mày bưng bát canh gừng vừa gọi khách sạn đưa tới đến bên cạnh anh: “Uống đì”.

Tư Thành ngước mắt nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng của Hạ Phương, thầm thấy ấm áp.

“Được, sắp xong rồi, anh uống ngay đây”.

Sắc mặt Hạ Phương trở nên u ám, cô ngồi xuống đùi Tư Thành, bưng bát canh gừng kia, sau đó nâng cằm anh lên: “Cần em đút anh hả?”

Dứt lời, cô lập tức đưa bát canh gừng đến bên miệng anh.

Tư Thành:…

Vợ quá bá đạo thì phải làm sao?

Không phải, trọng điểm là anh đang họp video…

Tư Thành cúi đầu, thấy vóc dáng mềm mại mặc đồ ngủ của Hạ Phương đã bị lộ hết trước ống kính, anh lập tức đen mặt.

Tư Thành đóng laptop lại, ôm chặt eo Hạ Phương: “Phương cưng ngứa đòn à?”

Thấy Tư Thành đóng laptop lại, Hạ Phương nhận ra điều gì đó, mặt cò hơi đỏ lên.

Sau đó nghe Tư Thành hỏi thế, cô hơi thẹn

quá hoá giận: “Em chỉ lo lắng cho anh thôi!”

BỊ rơi xuống nước không tắm ngay được, dù vừa lên máy bay đã thay quần áo nhưng cũng rất dễ cảm lạnh.

“Anh biết rồi, bà xã” Tư Thành nhận lấy bát uống cạn canh gừng, sau đó ngẩng đầu hôn Hạ Phương một cái: “Uống xong rồi, có thể làm gì khác rồi chứ?”

Hạ Phương cong môi cầm lấy tay anh, kéo nhẹ một cáỉ rồi nhảy xuống từ trong lòng anh, cười nói: “Đương nhiên là được”.

Dứt lời, cô mở một hộp thuốc ra, đổ thuốc lên tay anh: “Đã bị thương thế này fôỉ, có phải em nên bôi thuốc cho anh không?”

Trong mắt Tư Thành loé lên sự mất mát, anh cũng đâu có nói cái này!

Nhưng thấy Hạ Phương im lặng bôi thuốc cho mình, dường như không được vui cho lắm, rõ ràng là đang lo lắng.

Thật ra anh muốn nói vết thương trên tay anh cũng không nghiêm trọng như cô nghĩ, chỉ là vết thương ngoài da thôi.

Đại khái là đã lâu không dùng nắm đấm, bất chợt dùng sức quá mạnh nên không chịu được, chỉ cần chườm đá một chút, sẽ khỏi

nhanh thôi.

Cô là bác sĩ, chắc chắn cô biết vết thương của anh không nghiêm trọng.

Cô chỉ đau lòng vì anh thôi.

Nên Tư Thành nở nụ cười, dịu dàng ngồi yên nhìn Hạ Phương bôi thuốc cho mình.

Hạ Phương bôi thuốc rồi băng bó một lần nữa, xử lý xong, nhìn thoáng qua laptop đã đóng lại của anh, nhớ tới tình huống gượng gạo khỉ nãy, cô ho khan hai tiếng: “Em đỉ nghỉ ngơi, anh mau chóng giải quyết xong công việc rồi đi ngủ nhé”.

Tai Tư Thành khẽ giật, khi nghe thấy hai chữ đi ngủ, anh lập tức lên tinh thần, mở laptop lên một lần nữa, nhớ lại khi nãy vợ mình bị người ta nhìn thấy, anh sa sầm mặt.

Phòng họp video vốn đang xôn xao lập tức giảm nhiệt độ, khiến người ta như rơi xuống hầm bănq.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 306: Bận việc xong thì cùng nhau ngủ"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com