NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hôn Ước: Em Chọn Đau Thương - Chương 121

  1. Home
  2. Hôn Ước: Em Chọn Đau Thương
  3. Chương 121
Prev
Next

Xương cánh bướm của cô thật sự quá gợi cảm, nó thu hút chiếc lưỡi của anh phải lả lướt nơi đó vài giây, mà chỉ bấy nhiêu đó đã khiến Bạch Nhược Y cầm lòng không được.

Đôi chân của cô đã khép chặt để nơi bướm xuân được ẩn nấp vào trong giữa cặp đùi trắng nõn, cơ thể mảnh mai chẳng hiểu sao lại chả thể nào nằm yên.

Sau khi để lại những dấu hôn minh chứng cho cuộc ân ái đêm nay, người đàn ông lại bắt đầu tiến xuống quả đào căng mọng đang có một búp hoa nhỏ xinh làm điểm nhấn ở giữa. Búp hoa hồng hào, nhấp nhô lại còn đang run rẫy như khiêu khích anh tiến tới gặm nhắm. Và thú thật anh đã chẳng kìm lòng được mà lập tức dùng cơ miệng của mình nuốt trọn búp hoa ấy vào trong, dùng đầu lưỡi điêu luyện không ngừng ma sát, la liếm khiến Nhược Y càng không chịu được sự hưng phấn đang ào ạt trong người.

Khi anh rời đi, để lại nơi búp hoa nhỏ một chút nước bọt ngọt ngào, rồi anh lại ven theo từ bầu ngực tiến xuống vòng eo thon thả rồi không ngại ngần hôn lên nơi múp míp ngang xương hông của người phụ nữ một cái khiến cô chợt giật mình.

“Không sao! Anh không ngại, anh rất thích mùi hương ở nơi đó của em.”

Như một lời nhắn nhủ để Nhược Y không phải suy nghĩ nhiều hay ngại ngùng. Nói rồi anh lại nhích người xuống một chút, cụ thể là chen vào giữa hai chân của người phụ nữ, anh dùng tay tách cặp đùi trắng mịn như ngọc ấy ra để được nhìn thật kỹ đóa hoa tuyệt sắc mang một màu trắng hồng đang lấp ló trong những lá cỏ mềm mại. Nơi đó có làn nước mùa xuân đã sớm rò rĩ.

“Tử Đằng, anh đừng…”

Trong khi Nhược Y định đưa tay xuống che đi nơi thầm kín thì người đàn ông đã đưa lưỡi tiến vào đóa hoa ấy, nhẹ nhàng thăm dò từng cánh hoa mang hương vị ngọt ngào mà lại quyến rũ.

Chẳng biết cô đã dùng thứ gì mà nơi ấy quả thực rất thơm lại còn non mềm, anh ngửi thôi đã chẳng muốn rời đi. Truyện Tiên Hiệp

Đầu lưỡi tinh ranh lại lần nữa được phô bày kỹ năng “đánh trứng” điêu luyện. Không ngừng lướt qua lướt lại, trên dưới, phải trái, chỉ cần là lướt qua thì Bạch Nhược Y lại phải ưỡn ẹo đến cong cả lưng.

“Ưm… Tử Đằng, anh dừng lại đi…Em sắp… a…”

Vốn định kháng cự, không để người đàn ông ấy tiếp tục lộng hành vì cô đã sắp không chịu nổi nữa, ấy vậy mà còn chưa nói xong một câu, cô đã được anh đưa đẩy lên đến cao trào chỉ trong giây phút ngắn ngủi và chỉ bằng tác động của một chiếc lưỡi.

Tấm lưng mảnh khảnh cong lên khỏi mặt nệm, cơ thể đang run lên nhè nhẹ, những ngón chân co quắp vào nhau, sự sung sướng, hưng phấn được đạt đến tận cùng của đỉnh cao trong một cuộc hoan ái khiến Bạch Nhược Y chẳng còn nghĩ được điều gì khác mà đã hoàn toàn bị say mê.

Nhìn nước xuân lại đang rò rỉ ra trước cửa khe động mà người đàn ông khẽ cười hài lòng. Cái cảm giác được mang đến cho người phụ nữ của mình những cảm xúc tuyệt đỉnh rất thú vị, còn oai hùng hơn cả việc gầy dựng được một cơ đồ lớn lao.

Để Nhược Y kịp ổn định lại nhịp thở, người đàn ông nhẹ nhàng nắm tay cô ngồi dậy, còn anh thì đứng lên, để anh bạn nhỏ đang ngẩng cao đầu lần đầu tiên đối mặt với người phụ nữ. Anh nắm lấy bàn tay mềm mại của cô, từ từ đặt vào chiếc xúc xích thịt khổng lồ ấy, để cô cảm nhận được độ to lớn và căng cứng của nó nằm ở mức nào.

“Vợ, học theo anh thử xem.”

Đó là một lời đề nghị nhưng chính anh cũng đang rất mong chờ hành động tiếp theo của người bạn đời.

Nhược Y nhìn thứ ấy một chút, sau đó cô chẳng ngại ngần điều gì mà từ từ đưa môi tiến tới, nhịp thứ nhất cô hôn lên đầu nấm to tướng ấy một cái, sau đó để môi có một kẻ hở rồi đưa lưỡi từ từ tiến ra, vờn quanh, chơi đùa với thứ nam tính nổi đầy gân xanh kia.

Ngay lập tức Tôn Tử Đằng cũng nhận được một cảm giác sung sướng cực kỳ khó tả, anh hơi khom người xuống lại đưa tay xoa nắn một bên đào tiên căng tròn, cùng nhau tương tác bằng thân xác khiến mỗi giây phút trôi qua đều không bị nhạt nhẽo.

Vật thể nam tính được khiêu khích đang mỗi lúc càng hừng hực kích thích, sau một lúc bị chiếc lưỡi linh hoạt của người phụ nữ vân vê, anh đã chẳng chịu nỗi nữa mà bắt đầu tiến vào tư thế tấn công.

Anh để Nhược Y nằm xuống giường, ngay sau đó lại cúi xuống chiếm trọn đôi môi anh đào của cô mà hăng say gặm nhắm. Khi sự hưng phấn đã đạt đến mức cao trào, người đàn ông liền kết thúc nụ hôn để chính thức bước vào trận chiến đầu tiên.

Lần nữa tận mắt nhìn thấy đóa hoa nhạy cảm ấy là khi nước xuân đã thấm ướt một khoảng nhỏ trên drap giường, anh bắt đầu cạ cạ đầu nấm vào vách thịt non mềm của cô gái ấy, trước khi chính thức giao nhau tại một điểm người đàn ông đã để lại cho cô một lời nhắn:

“Vợ thả lỏng!”

Nói xong anh mới từ từ đưa vũ khí hung hãn bằng thịt tiến vào trong trung tâm của đóa hoa tuyệt sắc. Nơi đó sao quá khít chặt, lại chật chội khiến quá trình di chuyển có chút khó khăn nhưng anh bạn nhỏ vẫn thành công tiến sâu vào đến tận điểm cuối cùng.

Một nhát đâm lúc cả cán khiến Nhược Y lại phải căng người, tay cô báu lấy drap trải giường đến mức nhăn nhúm, cô lại cắn nhẹ vành môi dưới để đè nén cổ họng không phát ra âm thanh tế nhị.

Anh bạn nhỏ nhịp nhàng chuyển động ở những giây đầu tiên, đến khi cô bé nhỏ nhắn ấy thích nghi được thì tốc độ mới dần gia tăng, mỗi một cái đâm vào là Nhược Y lại ưỡn người vì sung sướng.

Sau biết bao nhiêu lần ân ái ra vào, họ dần dần lạc vào cõi tiên ngay trên chiếc giường quen thuộc của mình.

“Ưm…a…chồng à…anh nhẹ thôi…”

Có một cô gái nằm ngửa trên nệm, xung quanh là một khoảng drap giường nhăn nhúm vì đã bị bàn tay của cô nhiều lần nhàu nát.

Lúc này cả cơ thể trắng ngọc không chút tì vết đang ưỡn ẹo vì phải hứng chịu từng lần ra vào của anh bạn nhỏ đang hừng hừng khí thế chiến đấu phía dưới hạ thân. Và người cầm đầu chính là anh bạn đời cùng chung chăn gối với cô hằng đêm.

Người đàn ông hì hụt vận động thúc vào rồi lại rút ra, mang đến những cảm giác tuyệt đỉnh cho người con gái.

Thân anh điên cuồng uyển chuyển theo nhịp điệu cố định, bàn tay lại liên tục xoa nắn hai quả đào tiên căng tròn cũng đang đung đưa nhịp nhàng.

Gương mặt cô gái lấm lem mồ hôi với đôi gò má ửng hồng có vài sợi tóc mảnh vì bị ướt mà bết vào khuôn mặt khả ái ấy. Cô cắn nhẹ môi dưới, đầu hơi ngửa ra sau, thân hình khẽ ưỡn nhẹ sau mỗi lần người đàn ông đưa vật thể nam tính thúc vào đến tận đáy giếng nhỏ, khiến cô sởn cả gai ốc.

“Vợ, em có thích không?”

Nhìn cô gái của mình sung sướng, Tôn Tử Đằng không kìm lòng được mà khẽ hỏi một câu khiến Nhược Y ngại ngùng, nhưng cô vẫn mím môi lí nhí trả lời lại:

“Em có…”

“Chỉ cần vợ thích là được!”

Nói rồi người đàn ông chợt đột ngột lui binh ra ngoài, trong khi Nhược Y đang hụt hẫng thì anh đã xoay người cô nằm sấp xuống nệm, sau đó nâng hông cô lên cao để vòng ba đẩy đà đập thẳng vào tầm mắt nam nhân.

Nhược Y còn chưa kịp phản ứng thì quân địch lần nữa lại đưa vũ khí bằng da bằng thịt tiến tới chiến đấu thêm một lần nữa.

Không biết cô đã bị đâm bao nhiêu nhát ấy vậy mà chỉ cảm thấy sung sướng chứ chẳng mất mát hay đớn đau chút nào. Có một loại tấn công mà có lẽ ai cũng thích, nói không sai đó chính là dùng chỗ dư đâm vào chỗ thiếu. Hai vật nhạy cảm cùng đồng điệu hòa vào làm một, nhẹ nhàng đưa đẩy như một bài nhạc tình ca được remix, tăng dần và kích thích tâm trí ở mỗi một nốt nhạc. Cũng giống như mỗi lần Tôn Tử Đằng vận động ra vào nơi đóa hoa ướt át ấy.

“Vợ ơi! Em muốn bảo bảo tiếp theo của chúng ta sẽ là trai hay gái?”

Người đàn ông lại hỏi, nhưng công việc mà anh đang làm thì vẫn đi theo một cường độ nhất định.

Nhược Y dù đã rất mệt, dù đã mụ mị đầu óc nhưng ít ra vẫn định dạng được câu hỏi của anh mà trả lời trong thanh giọng ngập ngừng.

“Nếu, được một bé trai nữa thì sẽ tốt hơn!”

“Anh thì lại thích con gái hơn, xinh đẹp, đáng yêu như em và tiểu Lam vậy. Hay chúng ta sinh đôi em nhỉ, một trai một gái cho đẹp lòng đôi bên.”

“Nhưng…nhưng mà làm sao được?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 121"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com