Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh (Full) - Chương 344
Chương 344 : Thẩm An Nhiên sau lưng Bạch Huy Cảnh
Thẩm An Nhiên ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, đầu rũ xuống, hai tay chạm vào cốc nước ấm, hơi nóng phả vào mặt cô khiến mũi cô đỏ ửng, hàng mi cũng hơi ươn ướt.
“Em có muốn đi tắm trước không?”
Nghe thấy câu hỏi của Bạch Huy Cảnh, Thẩm An Nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt của cô trong veo như được gột rửa bằng nước tinh khiết, không có một chút tạp chất nào, phản chiếu rõ ràng gương mặt căng thẳng của Bạch Huy Cảnh.
“Đừng hiểu lầm, vừa rồi tôi thấy tóc em ướt, phải tắm rửa kĩ nếu không sẽ bị cảm, buổi tối đi ngủ cũng sẽ thoải mái hơn.”
Anh ta sốt sắng giải thích, bộ dạng Bạch Huy Cảnh giống hệt như tên ngốc, Thẩm An Nhiên ngơ ngác nhìn chiếc răng nanh của anh ta.
“Tôi không hiểu nhầm, ngược lại là anh nghĩ lung tung đấy.” Thẩm An Nhiên buồn cười nói, cô trêu chọc anh: “Ảnh đế Bạch, anh không trả lời câu hỏi cuối của tôi, tại sao lúc nhìn tôi anh lại đỏ mặt? Vì sao không thấy anh đối xử tốt với các cô gái khác như vậy?”
Bạch Huy Cảnh chân thành nói: “Không cần, tôi chỉ đối xử tốt với em.”
Anh ta từng mỉa mai, coi thường “tình yêu sét đánh”, cho rằng chỉ có vậy thôi, nhưng từ khi anh nhìn thấy Thẩm An Nhiên ở sân bay thì lại tin tưởng điều đó.
Đột nhiên anh ta hiểu ra câu “yêu từ cái nhìn đầu tiên”, chính là vừa gặp đã yêu, liếc mắt đã vạn năm, như thể anh đã gặp Thẩm An Nhiên từ rất lâu, rất lâu rồi.
Từ lúc đó anh hiểu rõ anh đã yêu Thẩm An Nhiên.
Trong cuộc sống luôn có một người bất ngờ làm xáo trộn mọi dự định của bạn.
Bạch Huy Cảnh nhìn Thẩm An Nhiên chăm chú, ánh mắt đầu tiên của anh chính là Thẩm An Nhiên.
Bạch Huy Cảnh cứng ngắc chuyển chủ đề: “Hai ngày này đừng lên mạng, đặc biệt là Facebook.”
“Tôi không thèm để ý đâu.”
“Nhưng tôi để tâm. Tôi không thích nhìn những người đó mắng mỏ em. Nếu những người chửi rủa em xuất hiện trước mặt tôi, có thể tôi…” Có thể tôi sẽ giết bọn họ.
Tận sâu trong tâm hồn của Bạch Huy Cảnh có một con quỷ, con quỷ dữ này thường ngày rất ít nói, nhưng một khi biết được chuyện liên quan đến Thẩm An Nhiên, anh ta sẽ phát điên lên, anh ta chỉ có thể kìm nén nó, sợ dọa đến cô.
“Em đi tắm nước nóng đi, tôi sẽ chuẩn bị bữa tối, em muốn ăn gì?”
Thẩm An Nhiên vẫn đang đắm chìm trong những lời nói còn dang dở của Bạch Huy Cảnh, giờ bị anh ngắt lời chuyển sang chủ đề khác, trong lòng cảm thấy có chút kỳ lạ.
“Anh còn biết nấu ăn?”
“Đương nhiên, thời nay đàn ông không biết nấu ăn là không tìm được vợ đâu.”
Thẩm An Nhiên cảm thấy buồn cười, nụ cười của cô có chút kỳ quái: “Tôi không kén chọn, anh tùy tiện nấu vài món là được.”
“Vậy lát nữa tôi sẽ xem trong tủ lạnh có gì. Tôi đi tìm một bộ đồ cho em trước.” May mắn thay, có rất nhiều quần áo dự phòng. Anh tìm thấy một chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ và quần đùi cho Thẩm An Nhiên.
“Em mặc quần áo của anh trước đi. Bây giờ anh nhờ ai đó đến trung tâm mua sắm mua quần áo cho nữ rồi gửi tới đây. Em nhắn size quần áo cho anh sau.” Đầu tai anh lại hơi chuyển động.
Thẩm An Nhiên nhìn quần áo anh đưa cho, cô phát hiện đều là đồ mới tinh, nhãn mác cũng chưa xử lý.
Cô đi theo Bạch Huy Cảnh, nghe anh ta lảm nhảm suốt đoạn đường, cái tai không ngừng động đậy, đỏ ửng như mứt quả khiến người ta muốn tới gần cắn một miếng.
Đến trước cửa phòng tắm, Bạch Huy Cảnh dừng lại, chỉ vào chai màu xanh bên trong: “Đó là sữa tắm. Chốt nước nóng ở bên trái… Cần thêm gì thì gọi cho tôi.”
Bạch Huy Cảnh vô cùng câu nệ, anh ta giống như học sinh cấp hai mới bắt đầu yêu, trẻ trung, mơ hồ, đang ở trong thời kỳ thăm dò đối phương.
“Cảm ơn anh, ảnh đế Bạch.” Thẩm An Nhiên cầm quần áo vào trong, đưa tay nắm lấy tay nắm cửa, nhìn Bạch Huy Cảnh nháy mắt một cái rồi đóng cửa lại.
Bạch Huy Cảnh đứng ngoài cửa mất một lúc lâu vẫn chưa định thần lại được, sa lầy vào cảnh tượng Thẩm An Nhiên chớp mắt với mình.
Ngay sau đó, bên trong đã có tiếng nước chảy, Bạch Huy Cảnh nhanh chóng rũ bỏ những suy nghĩ xa xôi trong đầu.
Anh ta vào bếp, mở tủ lạnh không phải để xem trong đó có những món gì, mà là để chúi đầu vào, cố gắng dùng khí lạnh làm dịu cái nóng trên mặt.
Đúng là nguy hiểm chết người, anh ta nghi ngờ rằng Thẩm An Nhiên đang quyến rũ mình.
Sau khi cơn nóng giảm bớt, Bạch Huy Cảnh nhìn nguyên liệu trong tủ lạnh, may mà người giúp việc đã chuẩn bị nguyên liệu trước, có thể nấu rất nhiều món.
Bạch Huy Cảnh lấy điện thoại di động ra, tìm kiếm tên Thẩm An Nhiên, nghệ sĩ như bọn họ đều có giới thiệu chung, lý lịch và sở thích trên internet.
Bản giới thiệu sơ yếu lý lịch của Thẩm An Nhiên rất ít, sở thích của cô ấy để trống, cô ấy không viết về món ăn yêu thích của mình.
Bạch Huy Cảnh không có kiên nhẫn trong mọi việc.
Bạch Huy Cảnh gọi điện thoại cho khách sạn, hỏi thăm xem bình thường Thẩm An Nhiên hay gọi món gì trong khách sạn.
Kết luận cuối cùng là Thẩm An Nhiên rất thích các món cay.
Bạch Huy Cảnh nấu cơm, bắt đầu chuẩn bị các món ăn, tất cả các thực phẩm cay trong tủ lạnh đều được lấy ra, rửa sạch và cắt nhỏ, anh đợi Thẩm An Nhiên tắm xong thì sẽ xào rau.
…
Điện thoại di động trong túi đột nhiên rung lên, Bạch Huy Cảnh đặt số điện thoại của Thẩm An Nhiên thành số đặc biệt, nhạc chuông của các cuộc gọi đến và tin nhắn văn bản đều khác với nhạc chuông của những người khác.
Vừa nghe thấy âm báo tin nhắn, anh ta biết ngay là do Thẩm An Nhiên gửi tới, anh ta nhanh chóng bỏ con dao làm bếp trên tay xuống, cũng không lau tay mà thò ngay vào túi lấy điện thoại ra.
Những giọt nước trên tay chảy xuống màn hình điện thoại, anh ta vội vàng lau màn hình, bấm vào mục tin nhắn. Đó là kích cỡ nội y của Thẩm An Nhiên.
Anh ngây người nhìn chằm chằm vào số đo, cảm thấy không chỉ có hai bên tai nóng mà ngay cả mũi cũng nóng.
Nhân viên xung quanh Bạch Huy Cảnh đều là nam, anh ta không muốn gửi thông tin quan trọng này, may mà bây giờ anh ta có thể mua sắm trực tuyến trực tiếp ở cửa hàng trên mạng.
Bạch Huy Cảnh dựa lưng vào tường bếp, hai tay cầm điện thoại di động, bấm vào mục cửa hàng mua sắm, trực tiếp tìm kiếm các cửa hàng đồ lót.
Anh ta chưa bao giờ chọn đồ lót cho con gái, chỉ mới một lúc mà anh ta như được mở ra một thế giới mới. Nhìn các phong cách đa dạng, rực rỡ, trong đầu anh ta không kìm được mà tưởng tượng bộ dáng Thẩm An Nhiên mặc nó.
Nếu trong đầu có một cảnh sát tinh thần, dựa theo tần suất “phạm tội” của anh ta, e rằng sẽ bị phạt tù chung thân.
Mặt Bạch Huy Cảnh đỏ bừng, chọn vài kiểu dáng kín đáo rồi ném vào giỏ hàng, sau đó lại chọn vài bộ quần áo Thẩm An Nhiên thay đổi, tổng số tiền đã lên tới ba mươi lăm triệu.
Sau khi thanh toán tiền, anh ta chỉ cần cử trợ lý đến trung tâm thương mại để mang đồ đến.
Vừa thanh toán xong, Bạch Huy Cảnh đã nghe thấy tiếng gõ cửa. Anh sửng sốt, không lẽ hàng lại đến nhanh như vậy sao?
Bạch Huy Cảnh không nghĩ nhiều, anh ta chỉ nghĩ là lễ tân tới. Anh ta bước đến gần cửa, liếc nhìn màn hình giám sát.
Có hai người đàn ông đứng ở cửa, có chút mờ, anh ta điều chỉnh màn hình, người đàn ông đứng cạnh cửa đột nhiên nhìn lên trên màn hình, hai người nhìn nhau qua một cánh cửa.
Sao có thể là anh ta?
Bạch Huy Cảnh có thái độ thù địch khó giải thích với Lệ Đình Phong. Trong mấy năm qua, số lần anh ta đến nhà họ Lệ có thể đếm trên đầu ngón tay, số lần gặp Lệ Đình Phong chưa đến năm lần.
Bạch Huy Cảnh không thể nghĩ ra vì sao anh ta lại đến đây, đừng nói là vì tình cảm anh em họ hàng, quan hệ giữa hai nhà bọn họ không tốt lắm, nói gì đến chuyện đột nhiên đến thăm.
Anh ta xem đoạn video giám sát, thấy Lệ Đình Phong giơ tay nhấn chuông cửa.
Lần này tiếng bấm dồn dập, tiếng chuông cửa ồn ào khiến đầu của Bạch Huy Cảnh ong ong đau đớn, giống như tiếng chuông gấp gáp trong phòng cấp cứu của bệnh viện.
Tuy rằng quan hệ không tốt, nhưng cũng không thể để người ta đứng ngoài cửa, Bạch Huy Cảnh cũng muốn biết mục đích của Lệ Đình Phong đến đây là gì.
Anh ta mở cửa và hỏi thẳng: “Anh làm gì ở đây?”
“Thẩm An Nhiên đang ở đâu? Cô ấy đang ở với anh đúng không, tôi muốn gặp cô ấy.”
Bạch Huy Cảnh đột nhiên xuất hiện tâm lý thù địch, anh ta nhìn Lệ Đình Phong một cách cảnh giác, ánh mắt mang theo sát khí.
“Sao anh biết cô ấy ở đây với tôi? Vả lại, cô ấy ở nhà tôi thì liên quan gì đến anh? Anh có quen biết cô ấy không?” Anh ta vẫn cầm tay nắm cửa trong tay, sẵn sàng đóng cửa bất cứ lúc nào để tiễn khách. Không hiểu vì lý do gì khi nghe được ba chữ “Thẩm An Nhiên” từ miệng Lệ Đình Phong khiến cho anh ta cảm thấy cực kỳ chán ghét.
Trên người Lệ Đình Phong còn mang theo hơi ẩm, anh vội vã chạy đến đây để gặp Thẩm An Nhiên, một Thẩm An Nhiên còn nguyên vẹn.
Không ai biết trong lòng anh ta khẩn trương như thế nào, đặc biệt khi bị Bạch Huy Cảnh trước mặt ngăn cản, nghĩ đến Thẩm An Nhiên đang ở trong phòng ngay phía sau anh ta, lại nghĩ đến chuyện Thẩm An Nhiên và Bạch Huy Cảnh ở cùng một phòng, anh đã muốn điên lên rồi.
Hai mắt Lệ Đình Phong đỏ hoe, trái tim như bị vuốt mèo cào xé, ruột gan cồn cào, cảm giác đau buốt truyền đến từng ngóc ngách trên cơ thể, đôi môi run lên vì đau đớn.
Lệ Đình Phong luôn bình tĩnh trong mọi công việc, nhưng chỉ cần việc của anh có liên quan đến Thẩm An Nhiên thì cho dù lớp ngụy trang của anh có tốt đến đâu cũng sẽ đổ bể.
“Tôi…” Lệ Đình Phong mở miệng, còn chưa kịp phát ra âm thanh, anh đã nghe thấy bên trong có chút động tĩnh.
“Ảnh đế Bạch, anh đang nói chuyện với ai vậy?”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, cả người Lệ Đình Phong run lên, bàn tay bấu chặt vào đùi, thân thể như bị điểm huyệt, cứng ngắc đứng trước cửa, nhìn Thẩm An Nhiên dần dần xuất hiện trong tầm mắt.