NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Huyện lệnh đế sư - Chương 35 Tên họ Tiêu

  1. Home
  2. Huyện lệnh đế sư
  3. Chương 35 Tên họ Tiêu
Prev
Next

Chương 35: Tên họ Tiêu!
Ngày hôm sau.
Đại điện triều hội.
Tiêu Linh Linh một thân long bào khí thế uy nghiêm, bên trái phía dưới là hoàng tử điện hạ Tiêu Huyền Sách đang ngáp ngắn ngáp dài, hôm nay hắn ta cũng phá lệ một bữa, dậy sớm đến tham dự triều hội, tất nhiên là bởi vì Triệu Tính.
Hắn ta vần đang chờ đợi đế biết cách làm thuốc súng từ Triệu Tính.
Các quan chức Bộ Công tiếp tục báo cáo tình hình lũ lụt ở Giang Châu, sau khi quyết định các vấn đề lớn nhỏ, Tiêu Linh Linh mới nhìn sang Tổng quản Tư Lễ Giám.
“Mã tổng quản, Triệu Tính – huyện lệnh Nguyên Giang đã đến chưa?”
Nghe thấy câu này, Mã Tổng quản vội vàng nói: “Bệ hạ, sáng nay Tư Lễ Giám đã phái người đi thống báo cho Triệu đại nhân”.
Tiêu Linh Linh gật đầu: “Vậy thì truyền triệu đi”.
“Tuyên Triệu Tĩnh, huyện lệnh Nguyên Giang!”
Một tiếng tuyên triệu truyền ra, ánh mắt của mọi người đều không khỏi tò mò nhìn ra ngoài đại điện, tên này cuối cùng cũng đến rồi.
Nghe thái giám đi truyền chỉ trước đây nói, dân dưới quyền hắn không sống nổi, nghèo đến mức sắp ăn thịt nhau fôi! Cũng không biết hoàng đế sẽ xử lý
thế nào.
Dẹp yên lũ lụt ở Giang Châu là một công lao không thể phủ nhận, nhưng đế Nguyên Giang liên tục nghèo đói, đó cũng là một tội lồi.
Lúc này, mọi người đều đang chờ xem kịch.
Còn bên ngoài điện, Triệu Tính vừa mặc quần áo vừa chạy theo thái giám.
Thái giám vừa chạy vừa không ngừng thúc giục: “Triệu đại nhân mau lên! Bên kia đã bắt đầu tuyên triệu fôi, còn bộ quan phục này cũng phải chỉnh sửa cho ngay ngắn!”
“Biết rồi biết fôi, thúc giục cái gì chứ!”
Triệu Tính không hài lòng thắt lưng kêu lên, mẹ nó Vương Tam, nếu không phải hắn ta mời hắn đi uống rượu, hắn cũng không đến nổi ngủ quên!
Dưới sự thúc giục gấp gáp của thái giám, cuối cùng cũng kịp đến trước đại điện, Triệu Tĩnh chỉnh trang lại trang phục, vội vàng cúi đầu bước vào Thái Hòa Điện.
Cho dù không ngẩng đầu lên, hắn cũng có thể cảm nhận được vô số ánh nhìn đang dồn về mình, cảm giác đó thật khó chịu.
Nghĩ đến những lời dặn dò của Chu Bách Xuyên khi gặp mặt, trong lòng Triệu Tĩnh có chút lo lắng.
Triệu Tính cũng không ngẩng đầu, chỉ nhìn mũi chân mình, đi từng bước một, liên tiếp đi mười tám bước mới quỳ xuống, hắng giọng kêu lên.
“Vi thần, huyện lệnh Nguyên Giang, phủ Giang Lăng, Triệu Tĩnh, khấu kiến Ngô Hoàng, Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Đứng lên đi”. Môi Tiêu Linh Linh nhếch lên.
Hả?
Giọng này sao quen thế nhỉ?
Triệu Tính vồ thức ngấng đầu lên, kết quả chỉ nhìn một cái liền tức giận: “Mẹ kiếp, tên họ Tiêu kia, ngươi cũng ở đây!”
Trên kia chính là kẻ thù mà mình đã tìm kiếm bấy lâu nay! Đồ khốn nạn, lại gặp ở đây hả! Ấy mà khoan, khồng đúng, quần áo đối phương mặc chẳng phải là long bào sao?
Thằng nhóc bên cạnh này, đệ đệ của nàng cũng mặc một bộ long bào màu vàng?
Chờ đã, họ Tiêu? Hai tỷ đệ?
Nữ Đế bệ hạ!
Trong khoảnh khắc đó, mồ hồi lạnh đã lấm tấm trên trán Triệu Tĩnh!
Tiêu Huyền Sách ở một bên, dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Triệu Tĩnh, tên này quả nhiên rất gan dạ, dám gọi thẳng họ đại tỷ mình trước mặt nhiều người như vậy.
“Triệu ái khanh nói gì?”, Tiêu Linh Linh cau mày, tên này đúng là to gan lớn mật rồi!
Triệu Tình giật mình, vội vàng cúi đầu: “Không! Không có nói gì, vi thần được diện kiến Thánh dung,
trong lúc nhất thời bị uy nghiêm của Hoàng thượng thu hút, tâm thần chấn động nên mới nói lời khồng suy nghi!”
Mẹ kiếp, thế này thì xong rồi, sao người này lại là Nữ Đế bệ hạ!
Mình còn không sống nổi ư?
Nhớ lại chuyện trước đó ở huyện Nguyên Giang, mình lừa đối phương nhắm mắt fôi thả dê, Triệu Tính đã cảm thấy đầu mình không còn ở trên cổ nữa.
Trời muốn diệt ta!
Những đại thần xung quanh vần chưa kịp phản ứng là đã nghe thấy những lời nịnh bợ của Triệu Tính thì chút kinh ngạc.
Hay quá, còn bảo là bị uy nghiêm của thiên tử thu hút, thằng nhà quê này, nói láo cũng không thua kém chúng ta chút nào!
Tiêu Linh Linh không tin lời Triệu Tính nói. Nàng đã quen biết Triệu Tính lâu, nàng cũng biết Triệu Tính ngày thường treo ở bên miệng, cái gì con mẹ nó, con mẹ nó đều là lời mắng chửi người.
Nàng cười khẩy: ‘Vậy sao, không ngờ ái khanh lại sợ hãi đến vậy”.
Triệu Tính cúi đầu, lúc này bi thương đã vượt qua sự đau khổ: “Xin bệ hạ tha tội”.
“Ái khanh nói đùa rồi, dẹp yên lũ lụt, ngươi là công thần, nào có tội gì?”, Nói đến bốn chữ cuối cùng, Tiêu Linh Linh gần như cắn răng nghiến lợi.
cảm giác lạnh lẽo ấy, ngay cả những quan lại dưới đài cũng cảm nhận được, có vẻ như tên này tèo rồi, dù có công bình định lũ lụt thì cũng có lẽ phải mất mũ cánh chuồn thồi.
“Mã Tổng quản”.
Nhìn Triệu Tính đầy mồ hòi, Tiêu Linh Linh gọi một tiếng.
“Nô tài có mặt”. Thái giám Tổng quản cũng không biết chuyện gì xảy ra, sao Nữ đế bệ hạ bổng nhiên trở nên khó chịu như vậy?
“Đưa Triệu đại nhân đi xuống chờ, lát nữa trầm sẽ cùng Triệu đại nhân ‘ôn chuyện cũ’”. Tiêu Linh Linh cười một tiếng.
Nụ cười ấy trong mắt Triệu Tính chẳng khác gì nước mắt của cá sấu.
Mình tiêu rồi.
Đi theo sau thái giám tổng quản rời khỏi đại điện, trong lòng Triệu Tính đã bắt đầu suy nghĩ cách cầu xin cho mình được chết toàn thây.
Mã tổng quản rõ ràng là một người tốt bụng, nhìn thấy vẻ mặt hoảng loạn của Triệu Tĩnh thì vội vàng an ủi: “Triệu đại nhân cũng đừng quá lo lắng, lũ lụt ở Giang Châu do đại nhân hiến công dẹp yên, mặc dù hoàng thượng sẽ vì chuyện huyện Nguyên Giang nghèo đói mà trách phạt, nhưng cuối cùng đại nhân vẫn có công lao, hơn nữa hoàng thượng vẫn luôn nhân từ”.
Triệu Tính cười khổ, thở dài không nói.
Đây đã không phải là chuyện trách phạt hay không nữa fôi, mình thả dê hoàng đế! Chờ chút nữa không phải sẽ bị xẻo thịt sao?
Đi một đoạn đường, miên man suy nghĩ, Triệu Tình cũng dần trở nên không quan tâm nữa.
Chết tiệt, tuy rằng còn chưa hưởng thụ đủ, nhưng muốn giết thì giết, ông đây đường đường là một nam tử hán, còn sợ một mình ngươi hay sao, nói không chừng còn có thể xuyên việt một lần nữa làm hoàng đế hay thế tử gì đó!
Nghĩ như vậy, trong lòng Triệu lão gia đột nhiên không còn sợ hãi như vậy nữa.
Bởi vì sợ hãi cũng chẳng ích gì.
Cuối cùng, hắn được thái giám tổng quản dần đến ngự hoa viên để chờ.
ở bên kia, cuối cùng Tiêu Linh Linh cũng đã hạ triều, Lục Uyên cẩn thận hầu hạ theo bên cạnh, đi được một đoạn đường Tiêu Linh Linh mở miệng: Tục Uyên, đi lấy kiếm Thiên Tử cho ta”.
Lục Uyên có chút ngơ ngác nhưng vẫn làm theo.
Chưa đi được mấy bước thì gặp cung nữ thái giám, Tiêu Linh Linh liền cho họ lui xuống, đặc biệt căn dặn không ai được phép đến gần khu vực Ngự hoa viên. Cuối cùng, khi sắp bước vào Ngự hoa viên.
Lục Uyên cầm kiếm bước tới, Tiêu Linh Linh nhận lấy kiếm fôi nói với Lục Uyên: “Lục Uyên, ngươi cũng lui xuống đi”.
“Nô tỳ tuân lệnh”.
Mặc dù không biết hoàng thượng muốn kiếm làm gì, nhưng Lục Uyên cũng có thế đoán ra chắc chắn sẽ không phải là chuyện tốt lành gì, vội vàng lui sang một bên.
Lúc này sắc mặt Tiêu Linh Linh mới trầm xuống, cầm kiếm đi vào trong hoa viên, Triệu Tính giật mình quay phắt lại, ánh mắt rơi vào thanh kiếm trong tay Nữ Đế bệ, mép miệng giật giật.
Đây là muốn tự tay chém đầu mình sao!
Vừa nhìn thấy khuôn mặt của Triệu Tính, Tiêu Linh Linh lập tức tức giận đến mức không thể kiềm chế được. Đồ khốn này, dám mắng trầm trước mặt nhiều người như vậy, hôm nay ta sẽ cùng nhau tính sổ cả nợ cũ lẫn nợ mới!
Tiêu Linh Linh hung hăng lao tới, còn chưa kịp rút kiếm ra, Triệu Tính da bùm quỳ xuống một tiếng ôm lấy chân của Nữ Đế bệ hạ: “Bệ hạ tha mạng!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 35 Tên họ Tiêu"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com