Kiếm quyết nghịch thiên - Chương 22 Phù thiếm độn
Chương 22: Phù thiếm độn
LÚC Tô Nghiên Hương nhìn thấy sở Kiếm Thu thì nhiệt tình đứng lên, sải đôi chân thon dài quyến rũ của mình về phía trước, duỗi cánh tay mịn màng trắng nõn ra kéo lấy cánh tay của sớ Kiếm Thu, cười nói: “Sở công tử, vào trong ngồi đi.”
Bị cánh tay trắng mịn kia kéo lây, sớ Kiếm Thu không nhịn được mà mặt đỏ tai hồng, tuy rằng không đến mức không khống chế được, nhưng vẫn không thế chịu nổi sự nhiệt tình này của Tô Nghiên Hương, hắn cũng không biết phải đối phó thế nào, trong lòng khỏng khỏi âm thầm gọi nhỏ một tiếng “Yêu tỉnh!”
Tô Nghiên Hương nhìn dáng vẻ dè dặt của Sở Kiếm Thu, càng lúc càng cảm thấy tên nhóc này rất thú vị.
Trong số những nam nhân muôn hình muôn vẻ mà nàng ta đã tùng gặp qua, chưa từng có ai nhìn thấy nàng ta mà không chủ động bợ đỡ săn đón, ánh mắt nhìn về phía nàng ta đều giống như chỉ hận không thế lột trần nàng ta.
Chính vì chán ghét sự dây dưa của đám nam nhân ở kình đô, Tô Nghiên Hương mới
ẩn náu đến quận nhỏ xa xôi này, sống một cuộc sống thanh tịnh, ít nhất ở đây sẽ không có aỉ to gan dám vô lễ vớỉ nàng ta.
Nhìn thấy dáng vẻ này của sờ Kiếm Thu, Tô Nghiên Hương lại càng muốn trêu chọc hắn, cơ thể mềm mại xinh đẹp của nàng ta càng áp sát vào người sờ Kiếm Thu.
Cơ thể Sở Kiếm Thu cứng ngắc, hoàn toàn không dám cử động, đổ mồ hôi đầm đìa, yêu tinh này đang muốn làm cái gì?
Tô Nghiên Hương nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của Sớ Kiếm Thu, không khỏi che miệng khẽ cười, không tiếp tục trêu chọc hắn nữa. Bởi vì nếu còn tiếp tục trêu chọc, chỉ sợ bản thân sẽ tự mua dây buộc mình.
Mặc dù nàng ta có dáng vẻ phong tình vạn chủng, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nàng ta phá lệ tiếp xúc gần với một nam tử như vậy. Tuy rằng ngoài mặt nàng ta tỏ ra bình tĩnh điềm đạm, nhưng thật ra khoảnh khắc cơ thể áp sát vào người sờ Kiếm Thu, con nai nhỏ trong lòng nàng ta cũng đã chạy loạn, tim đập thình thịch.
Tô Nghiên Hương kéo sờ Kiếm Thu đi vào trong, nhẹ nhàng ấn hắn ngồi xuống ghế, bản thân lại ngồi xuống ớ đối diện hắn.
Rời khỏi cơ thế mềm mại kia của nàng ta, trong lòng sờ Kiếm Thu thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi yêu tinh này đã gây cho hắn áp lực không nhỏ.
“Sao Tô hội trưởng lại ở chỗ này?” sớ Kiếm Thu tò mò hỏi, hắn và Tô Nghiên Hương xem như mới chỉ chính thức gặp mặt vào ngày hôm qua, giữa hai người cũng không có quá nhiều giao tình, hình như nữ nhân này chú ý đến hắn quá nhiều rồi thì phải.
“Sao vậy, không chào đón sao?” Đôi tay ngọc thon dài của Tô Nghiên Hương ỏm lấy hai má thơm ngát, đôi mắt hẹp dài xính đẹp như có nước nhìn chằm chằm vào sở Kiếm Thu, khẽ cười nói.
“Không dám!” sớ Kiếm Thu ngại ngùng mỉm cười, hắn cũng không dám tiếp tục trêu chọc Tô Nghiên Hương, hắn thật sự khống có cách nào chống lại thủ đoạn của yêu tinh này.
Theo một tiếng búa vang lên, hội đấu giá bên dưới đã được bắt đầu.
Một nữ tử xinh đẹp bước lên sàn đấu gìá, nói ngắn gọn vàỉ cáu mở đầu rồi bắt đầu đấu giá vật phẩm.
Đây là lần đầu tiên sở Kiếm Thu tham gìa loại hộỉ đấu giá kiểu này, cũng là lần đầu
tiên hắn thấy hội đấu giá có thế dần dần đẩy giá một vật phẩm lên cao như thế nào dưới sự tranh đoạt của mọi người.
Vốn chỉ là một vật phẩm tầm thường, nhưng đều có thế được bán ra với giá cao gấp năm, sáu lần giá trị ban đầu.
Nhưng trong hội đấu giá này, quả thật Sớ Kiếm Thu đã nhìn thấy rất nhiều vật quý giá mà bình thường không thể nhìn thây.
Có rất nhiều người cho dù trong tay nắm gỉữ vật phẩm quý giá cũng sẽ khỏng dễ dàng bán đi lúc bình thường, mà sẽ chờ đến hội đấu giá này để ra tay.
Cửa hàng Vạn Võ chỉ đóng vaì trò trung gian trong hình thức hội đấu giá thế này.
Những người muốn bán đấu giá các vật phẩm sẽ giao chúng cho cửa hàng Vạn Võ để tiến hành đấu giá. cửa hàng Vạn Võ sẽ đấu giá vật phẩm thông qua hội đấu giá. Phòng đấu giá sẽ lấy một khoản hoa hồng nhất định từ giá cả các vật phấm đấu giá được, sau đó đưa số tiền còn lại cho chủ sờ hữu vật phẩm.
Các vật phẩm được đấu giá bên dưới đều là những vật phẩm mà mọi người cảm thấy có hứng thú. Nữ tử xinh đẹp trên sàn đấu giá đột nhiên khẽ cười, bàn tay trắng nõn
được vung lên, một tên người hầu bưng một chiếc đĩa bước lên sàn đấu giá.
“Đây là một lá phù cấp hai!” Nữ tử xinh đẹp nhẹ nhàng cầm lá linh phù trên đĩa lên.
Giọng nói của nữ tử xinh đẹp khiến hội đấu giá im lặng một lúc, không lâu sau, tiếng ồn ào lập tức vang lên, ở trên đại lục Thiên Võ này, vật phẩm được người ta săn đón nhất chính là các loại linh phù trận pháp do phu trận sư luyện chế ra.
Thứ này được bán đấu giá lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều cường giả cảnh gíớỉ Chân Khí trong hội trường.
Trong số những thứ được bán đấu giá trước đó, tuy rằng cũng có khỏng ít các món đồ quý giá, nhưng không có nhiều thứ có thể hấp dẫn được sự chú ý cúa cường giả cảnh giới Chân Khí.
Nhưng lá linh phù cấp hai này lại khiến các cường giả cảnh giới Chân Khí phải săn lùng.
“Lá lỉnh phù này tên gọi là phù thiểm độn, có thể khiến võ giả cảnh giới Chân Khí xuất hiện trong phạm vi một dặm chỉ trong tích tắc!” Giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng vang lên trong hội trường.
Vừa dứt lời, rất nhiều cường gỉả cảnh giới Chân Khí trong hội trường đột nhiên đứng dậy.
Có thể khiến võ giả cảnh giới Chân Khí xuất hiện trong phạm vi một dặm chỉ trong tích tắc, loại công năng này quá mức nghịch thiên, thật sự đúng là một loại vũ khí tuyệt vời đế trốn thoát bảo vệ mạng sống.
Di chuyển trong phạm vi một dặm trong tích tắc là đủ để võ giả cảnh giới Chân Khí thoát được một kiếp khi gặp nguy hiểm đến tính mạng.
“Ha ha, giá khờỉ điểm của lá lỉnh phù này là năm nghìn viên linh thạch nhất phẩm, mời các VI ra giá!” Nữ tử xinh đẹp cười nói, ánh mắt đảo một vòng quanh hội trường, cuối cùng dừng lại ở phòng riêng của Tứ Đại Thế Gia đang ngồi. Bời vì trong lòng nàng ta biết rõ, Tứ Đại Thế Gia mới là nhân vật cạnh tranh chủ yếu để có được loại linh phù quý hiếm thế này.
“Năm nghìn năm!” Nữ tử xinh đẹp vừa dứt lời đã có người ra giá.
“Sáu nghìn!” Âm thanh tăng giá theo sát phía sau.
Giá cả không ngừng dao động, chỉ trong
chốc lát đã đạt tới mức một vạn.
“Một vạn bai” Một âm thanh to lớn đột ngột vang lên, vừa ra gỉá đã trực tiếp tăng lên ba nghìn.
Hội trường im lặng trong giây lát, các tiếng hét ra giá nhất thời bớt đi rất nhiều.
Mọi người nhìn về phía căn phòng riêng vừa tăng giá kia, người vừa ra giá là Chu gia, một trong Tứ Đại Thế Gia.
Hội đấu giá đến thời điếm này, Tứ Đại Thế Gia cuổỉ cùng cũng bắt đầu hành động.
“Một vạn nămí” Lại một âm thanh khác vang lên, lần này tuy rằng không tăng giá khắc nghiệt như Chu gia, nhưng van là tăng thêm hai nghìn. Nhìn thấy cách đấu giá thế này, không cần suy nghĩ mọi người cũng biết, nhất định là một trong Tứ Đại Thế Gia ra tay.
Tứ Đại Thế Gia vừa ra tay, những người khác lập tức không còn tâm trạng tranh đoạt nữa, với nguồn tài lực của bọn họ, không thể nào cạnh tranh lại với Tứ Đại Thế Gia.
Thời điếm lá linh phù xuất hiện trên sân khấu, Sớ Kiếm Thu đã giật mình sửng sốt, đó không phải là lá phù thiếm độn mà hắn đã bán cho cửa hàng Vạn Võ sao?
Với giá cả tăng lên không ngừng của phù thiểm độ, sắc mặt của sở Kiếm Thu đột nhiên tối sầm lại, chết tiệt, cửa hàng Vạn Võ này cũng thật đen tối, vậy mà bọn họ lại chí ra giá năm nghìn viên lỉnh thạch cho hắn.
“Thế nào? Có phải muốn mắng cửa hàng Vạn Võ bọn ta lòng dạ hiếm độc không?’’ Giọng nói nhẹ nhàng mềm mại kia lại vang lên bên tai, giống như hiếu rõ những gì Sờ Kiếm Thu đang nghĩ trong lòng.
“Không dám không dám! Lúc đó chúng ta một tay đưa tiền, một tay giao hàng. Nếu đã bán cho cửa hàng Vạn Võ các ngươi, các ngươi có thể bán ra bao nhiêu tiền thì hoàn toàn là do bản lĩnh của các ngươi. Sao ta có thể có lòng tham không đáy như vậy được” Sớ Kiếm Thu vội vàng nói.
“Nhóc con nghĩ một đằng nóỉ một nẻo!” Tồ Nghiên Hương duỗi ngón tay ngọc thon dàỉ ra ấn lên trán sờ Kiếm Thu, khẽ cười nói: “Yên tâm đi, cửa hàng Vạn Võ bọn ta sẽ không tham lam số tiền này của ngươi. Chờ sau khi bán đấu giá xong, trừ đi số tiền ngày hôm qua đã đưa cho ngươi và hoa hồng của phòng đấu giá, phần còn lại sẽ đưa cho ngươi không thiếu một xu.”