Kinh doanh quà vặt ở mạt thế - Chương 14: Đêm tối thăm dò hậu cần trung tâm (4)
Nhà kho A3 vừa mới đi xem, đúng là một cái kho lớn trong thành phố, xác thực giống như hắn đã đoán trước, có đồ dùng trong nhà và đồ điện gia dụng.
Đồ dùng trong nhà phần lớn thuộc loại chưa lắp ráp, cần tự lắp còn đồ điện gia dụng, rất muốn có, nhưng mang đi không những không có chỗ để mà còn không dùng được, trừ phi kiếm được máy phát điện năng lượng mặt trời công suất lớn, nếu không thì cũng vô ích.
Đồ dùng trong nhà thì Hứa Thanh Trì lại có ý định mang một chiếc giường nhỏ đi.
Chờ hắn kiếm đủ điểm tích lũy, xây thêm phòng nghỉ, sẽ có thể để giường trong đó.
Tìm một vòng, toàn là giường lớn một mét tám hoặc một mét năm, khó khăn lắm mới thấy một chiếc giường nhỏ thì lại là giường trẻ em.
Vậy thì, có lấy đi cũng chỉ để trong ba lô rất lâu không dùng đến, còn chiếm một ô vuông.
Thôi vậy.
Chờ sau này có không gian thì nghĩ cách tự làm giường.
Tuy nhiên, ở A3 không phải hoàn toàn không có thu hoạch, hắn đang tìm được quầy bán quà vặt và giá kệ hàng!
Hai cái giá kệ trị giá 600 điểm tích lũy.
Mang về có thể dùng luôn, chẳng phải là có được không 600 điểm tích lũy.
Chỉ là không phải giá kệ do hệ thống tạo ra, có lẽ không có chức năng tự động niêm yết giá, nhưng đồ miễn phí thì đương nhiên không thể đòi hỏi quá cao, cứ lấy về bày đồ trước đã.
Hiện tại quầy bán quà vặt nhìn còn hơi trống trải, thêm hai cái giá kệ này vào sẽ ra dáng ngay.
Hứa Thanh Trì hai mắt mơ màng, trở về xe rồi ngủ thiếp đi.
Một giấc ngủ tới hơn một giờ chiều.
Mở mắt ra nhìn thời gian giật mình, buồn ngủ quá, vội uống ngụm nước, rồi nhanh chóng tới vị trí mở cửa hàng hôm qua.
Không phải đến muộn không được, chủ yếu là hôm qua treo bảng nói hai giờ chiều bắt đầu kinh doanh.
Hứa Thanh Trì luôn rất đúng giờ, tuy không có ai chấm công, nhưng nhỡ có người đến sớm chờ ngoài cửa thì sao, để họ phơi nắng luôn cũng không hay.
Tuy nói lúc này đang là giữa trưa nắng gắt, theo lý không ai đến.
Hứa Thanh Trì mở điều hòa xe hơi, không thì nóng không chịu được, không mở điều hòa thì trong xe chẳng khác nào phòng xông hơi.
Lái nhanh, tuy khoảng cách khá xa, nhưng vẫn đến nơi trong vòng nửa giờ.
Liếc nhìn đồng hồ đeo tay một chút.
13:58, Vừa kịp.
Hứa Thanh Trì lấy quầy bán quà vặt ra bày xong.
Bây giờ thì chưa nhập hàng, cũng có sẵn!
Còn một xe đồ mang từ trung tâm hậu cần về vẫn chưa dọn dẹp, thậm chí còn chưa rảnh để lấy ra.
Vừa vào cửa, trước hết xem nhiệm vụ hằng ngày.
[ Nhiệm vụ 1: Bán 50 món hàng giá trên 30 điểm tích lũy ] [ Nhiệm vụ 2: Tiếp đón hơn 100 khách hàng ] [ Nhiệm vụ 3: Tổng số tiền bán đạt 2500 điểm tích lũy ] Đã vậy, trước hết nhập 50 món hàng giá trên 30 điểm tích lũy đã.
Hiện tại hàng hóa đủ điều kiện chỉ có vài loại, chính là áo chống nắng và kem chống nắng.
Thật tình, Hứa Thanh Trì không thấy nhiệm vụ này có thể hoàn thành.
Sức mua của người chơi trấn Liên Hoa.
Hôm qua một ngày bán được chút đồ chống nắng, cũng hầu như không quá 40 món, đó là còn bao gồm cả mũ chống nắng và khẩu trang chống nắng giá hơi thấp.
Hôm nay lại bắt bán nhiều hàng giá cao như vậy.
Trừ phi Hứa Thanh Trì lại làm hoạt động giống hôm qua.
Kỳ thật cũng không phải là không được.
Trong lòng vừa nghĩ, chẳng phải mang về nhiều đồ từ trung tâm hậu cần sao, hay là cứ lấy mấy món mua bằng Linh Nguyên ra tặng.
Ví dụ như thuốc lá.
Hứa Thanh Trì không hút thuốc lá, nhưng trong game đoán chừng người nghiện thuốc đã lâu không có thuốc hút.
Hay là tặng băng vệ sinh?
Con gái sẽ cần.
Từ một thùng hàng chuyển phát nhanh vừa khéo có được một thùng lớn băng vệ sinh.
Nhưng tặng băng vệ sinh sợ khách hàng sẽ ngại ngùng, Hứa Thanh Trì thì không thấy gì, nhưng cũng phải cân nhắc suy nghĩ của khách hàng.
Hay là như vầy đi!
Hứa Thanh Trì nảy ra một kế hoạch vẹn toàn.
Tương tự như đổi điểm tích lũy trong thế giới hiện thực! Hoặc là mua hàng đủ một số điểm tích lũy thì có thể tùy ý chọn một món quà tặng.
Vừa hay Hứa Thanh Trì mang về hai chiếc giá kệ không thể niêm yết giá, tiện thể dùng để bày quà tặng.
Người chơi mua đơn món hàng trên 30 điểm tích lũy sẽ tặng: Thuốc lá hai điếu, băng vệ sinh 1 miếng, kẹo một gói…
Người chơi mua một lần tổng trị giá trên 100 điểm tích lũy sẽ tặng: Thuốc lá nửa gói, băng vệ sinh nửa gói, bàn chải đánh răng, kem đánh răng…
Nói chung đồ Hứa Thanh Trì mang từ trung tâm hậu cần về đều có thể dùng làm quà tặng.
Những thứ này cũng có thể đem ra bán.
Thử trước xem có thể lên kệ kho được không.
Hứa Thanh Trì lấy một gói băng vệ sinh.
Cái này trong trung tâm mua sắm cũng có.
Xem xem có thể dùng giá tương đương để lên kệ không, nếu được thì coi như không mất gì, chỉ cần bán được sẽ kiếm thêm.
[ Lên kệ hàng hóa ngoại lai! ] [ Phát hiện người chơi có ý định lên kệ hàng hóa ngoại lai, cần thông qua kiểm tra, chi phí kiểm tra là bắt buộc, nếu kiểm tra đạt yêu cầu có thể lên kệ, sau khi lên kệ người chơi có thể tự định giá. ] [ Có tiến hành kiểm tra không? ] Hứa Thanh Trì nhấn xác nhận.
Xem chi phí kiểm tra 20 điểm tích lũy.
Hắn nhướn mày, đúng là quá chát.
Nhưng có thể tự định giá thì ngược lại rất hấp dẫn.
Chỉ có điều, nếu mỗi loại hàng đều cần phí kiểm tra, vậy hắn tốt nhất nên lên kệ những đồ số lượng tương đối nhiều, nếu không chưa kịp kiếm được bao nhiêu điểm tích lũy, thì phí kiểm tra đã cạn túi, quá lỗ.
Chi bằng tự mình bán hàng không thông qua hệ thống quầy bán quà vặt còn hơn.
Hôm nay cứ không kiểm tra đã, chờ hắn dọn xong hết chỗ hàng hóa mang về rồi xem số lượng rồi tính sau.
Hứa Thanh Trì hủy bỏ thanh toán.
– Còn chưa nhập xong hàng, cửa đã vang lên tiếng chào mời.
Hứa Thanh Trì ngước mắt xem, thấy một người đàn ông cao lớn, một thân vũ trang đầy đủ, áo chống nắng, mũ chống nắng, mặt nạ chống nắng đều đủ cả, hoàn toàn không nhìn thấy mặt, chỉ cho người ta một cảm giác cao gầy, tuy gầy nhưng lại cơ bắp rắn chắc.
Sau khi bước vào, anh ta đi quan sát xung quanh một lượt.
Hứa Thanh Trì còn chưa nhập hàng, cho nên trên kệ hàng có hơi ít đồ, trong tủ đông thậm chí chỉ lác đác vài chai đồ uống.
Điều này lại làm cho người đàn ông tỏ vẻ ngạc nhiên.
Hứa Thanh Trì nói: “Cứ xem tự nhiên, trên kệ có ghi giá, chọn được rồi thì ra quầy thu ngân tính tiền.” Tuy nhiên, hôm nay có hơi đặc biệt, Hứa Thanh Trì lại nói thêm một câu: “Còn có một ít đồ chút nữa mới lên kệ, hôm nay có hoạt động, nếu không bận thì có thể đợi.” Người đàn ông gật đầu, không nói gì, tự mình đi loanh quanh trong quầy.
Hứa Thanh Trì cũng không quan tâm, vì có hệ thống ở đây, hoàn toàn không sợ có người ăn trộm đồ, đồ không thanh toán thì không có cách nào lấy ra khỏi quầy bán quà vặt.
Xảy ra tình huống giống hôm qua, quá nhiều người, có người vụng trộm giấu hàng vào trong quần áo muốn trộm mang đi, kết quả căn bản không ra khỏi quầy bán quà vặt, cuối cùng chỉ có thể trả lại đồ mới đi được.
Lúc trộm đồ thì không ai chú ý, đồ vật thì lại bị người nhìn thấy, chỉ có thể trước bao nhiêu con mắt, chật vật chạy trốn…