Kinh doanh quà vặt ở mạt thế - Chương 18: Có hứng thú hay không cùng TA tiến phó bản (2)
- Home
- Kinh doanh quà vặt ở mạt thế
- Chương 18: Có hứng thú hay không cùng TA tiến phó bản (2)
Lại lấy hai cái giá để đồ từ trung tâm hậu cần ra, cũng đều dùng để trưng bày hàng hóa.
Hiện tại có tất cả năm cái giá để đồ, chia thành năm loại hàng hóa lớn.
Giá số 1 dùng để trưng bày đồ ăn nhanh, như: Mì lạnh, mì tôm, cơm nắm, mì xào, hạt dưa, đậu phộng, lạt điều…
Giá số 2 để các vật dụng làm mát, như: Đệm băng, quạt điện nhỏ, miếng dán hạ nhiệt, dầu cù là, bình xịt lạnh…
Giá số 3 là các vật dụng chống nắng, có kính râm, mũ chống nắng, dù chống nắng, khẩu trang chống nắng, áo chống nắng…
Giá số 4 để các vật dụng thường ngày, có quần áo, tất, giày dép thông thường, khăn tay, dầu gội, sữa tắm…
Giá số 5 để thuốc men dùng trong mùa hè, tuy không nhiều loại, nhưng cũng rất thiết thực, có nước ngọt giải nhiệt Hoắc Hương, thuốc thanh nhiệt giải độc, và viên nang Liên Hoa Thanh Ôn cả ba loại thuốc này.
Trong tủ lạnh có: Kem que, kem hộp, nước khoáng, đá lạnh…
Trong tủ đông lạnh cũng có nước khoáng, ngoài ra còn có sữa bò, sữa chua, cà phê và đủ loại đồ đông lạnh.
Hàng hóa muôn màu muôn vẻ, Hứa Thanh Trì dùng một tiếng đồng hồ, mới bày ra chỉnh tề tất cả.
Bây giờ chỉ chờ khách hàng tới cửa.
Công tác chuẩn bị vừa hoàn tất, Hứa Thanh Trì liền đem loa rao hàng lấy ra.
Trong loa thu lại lời quảng cáo mới.
“Cửa hàng tạp hóa khai trương, các loại vật tư chống nóng cực tốt, cái gì cần có đều có, mau đến xem, mau đến mua…”
Lời quảng cáo lặp đi lặp lại vang vọng đầu đường.
Mặc dù có người nghe thấy tiếng, nhưng không ai ra ngoài.
Bây giờ không ai ra ngoài đi lại, ánh nắng quá mức nóng rực, ngay cả nhựa đường trên đường cũng đã bị nướng chảy.
Hứa Thanh Trì cũng không nóng nảy, nàng bắt đầu chế biến những đồ ăn dự định bán ra.
Mì lạnh và cơm nắm ở giá số 1, cũng đều cần làm tươi.
Đặc biệt là cơm nắm, phải nấu cơm trước, thời gian chế biến sẽ lâu hơn chút.
Mì lạnh thì cần đun sôi rồi dội nước lạnh, thêm gia vị rồi trộn đều để nguội.
Nàng chuẩn bị làm nhiều cơm nắm một chút, sợ không đủ bán.
Ngoài cơm nắm sốt xì dầu nướng, cơm nắm lạt điều, cơm nắm củ cải cay, nàng dự định làm thêm hai loại cơm nắm mới, ví dụ cơm nắm chà bông và cơm nắm trứng thịt hộp.
Hai loại sau giá sẽ đắt hơn ba loại kia, nhưng hiệu quả ăn cũng tốt hơn.
[Cơm nắm chà bông: Thêm chà bông rong biển và sốt salad, món cơm nắm ngon lành bổ dưỡng, ăn xong có thể tăng 15 điểm thể lực và 20% giá trị vui vẻ] [Giá bán: 9 điểm tích lũy] [Cơm nắm thịt hộp trứng gà: Dùng hai lát thịt hộp chiên vàng kẹp lấy cơm nắm có trứng gà bên trong, nhiều năng lượng, siêu thỏa mãn, ăn xong có thể tăng 25 điểm thể lực và 20% giá trị vui vẻ] [Giá bán: 15 điểm tích lũy] Hai loại cơm nắm đắt tiền này, mỗi loại Hứa Thanh Trì đều làm 35 cái, còn loại rẻ chỉ làm 20 cái, bày chỉnh tề trên kệ.
Loại cơm nắm này đảm bảo chất lượng chỉ trong một ngày, nên mua về phải ăn hết, không được để lâu.
Cơm nắm ở trấn Liên Hoa bán cũng không tệ, chỉ có điều đều là loại rẻ.
Bây giờ đến khu B, hy vọng hôm nay có thể bán hết.
Nếu hàng ế, Hứa Thanh Trì sẽ lỗ điểm tích lũy.
Nhưng nàng cũng không quá lo lắng.
Bởi vì theo lời Thẩm Hòa Diệp nói, hiện tại người chơi ở khu B ít nhất cũng có ba ngàn người.
Gấp hai ba chục lần trấn Liên Hoa.
Nhưng mà khu B quá lớn, muốn để tất cả người chơi đều đến quầy tạp hóa mua đồ, tuyên truyền cũng rất quan trọng.
Hứa Thanh Trì vừa tới đã đăng quảng cáo ở kênh trò chuyện gần đó.
Chuyện đăng quảng cáo thực danh này, Hứa Thanh Trì làm không ít lần rồi.
Hứa Thanh Trì đăng trước sơ đồ vị trí, sau đó đăng mấy tấm ảnh bên trong cửa hàng tạp hóa, có thứ gì có thể nhìn thấy ngay.
Ngay cả giá cả cũng chụp lại luôn.
Hứa Thanh Trì: “Ngày đầu khai trương quầy tạp hóa, vật tư chống nóng đầy đủ, hàng đẹp giá rẻ, hoan nghênh mọi người tới tiêu dùng.”
“Trước đó đã nghe nói trong game có cửa hàng tạp hóa, không ngờ thật sự có.”
“Đồ cũng không ít đấy, kinh doanh mấy giờ? Giờ không ra được, chắc tối mới đi mua được.”
Hứa Thanh Trì nhanh chóng đăng thời gian kinh doanh hôm nay lên.
“8 giờ đã đóng cửa, sớm quá vậy!”
Mọi người có ý kiến với việc 8 giờ đóng cửa, nhưng Hứa Thanh Trì chỉ phụ trách đăng quảng cáo, những lời khác sẽ không nói thêm, càng không giải thích gì cả.
Tuy có nhiều người nghi ngờ Hứa Thanh Trì có phải là chủ cửa hàng tạp hóa hay không, nhưng nghi thì nghi, dù biết cũng chẳng làm gì được, thông tin của Hứa Thanh Trì là ẩn, người lạ muốn thêm bạn bè, nàng cũng không đồng ý.
Mọi người chỉ thảo luận thân phận của nàng, nhưng cũng không có kết luận gì.
Bất quá, trong lúc chờ khách tới cửa, Hứa Thanh Trì nhận được tin nhắn của Ngô Sơn Tận.
Vì là bạn bè, nên tin nhắn gửi tới sẽ có thông báo.
Hứa Thanh Trì đang rảnh, liền mở ra xem.
Ngô Sơn Tận: “Ngươi tới thành phố B rồi.”
Xem ra hắn thấy được nàng ở kênh tán gẫu.
Chưa cần Hứa Thanh Trì trả lời, Ngô Sơn Tận lập tức gửi tiếp một tin.
“Ta tới ngay.”
Ngô Sơn Tận là khách hàng lớn, Hứa Thanh Trì đương nhiên rất hoan nghênh.
Hôm qua còn thấy tin đồn hắn chặn đường cướp của, không biết là thật hay giả.
Hai mươi phút trôi qua, một chiếc xe dừng trước cửa hàng tạp hóa.
Hứa Thanh Trì nghe thấy tiếng động, ngước mắt nhìn ra ngoài.
Ngô Sơn Tận vẫn như nàng nhớ, mặc đồ chống nắng màu đen, dáng người gầy gò rất nổi bật, hắn bước vào cửa hàng, cửa vừa mở thì chuông kêu lên.
“Hoan nghênh quý khách.”
Bên trong cửa hàng tạp hóa có điều hòa, vừa bước vào đã cảm nhận được hơi lạnh, so với bên ngoài nóng bức đúng là khác biệt một trời một vực, vẻ mặt Ngô Sơn Tận thay đổi, vai đang căng thẳng bỗng thả lỏng ngay lập tức.
Hắn kinh ngạc nhìn về phía chỗ điều hòa.
Hứa Thanh Trì hào phóng bật 21 độ!
Mỗi ngày tiền điện phải tốn rất nhiều đấy.
Ngô Sơn Tận trước tiên quét mắt một lượt các loại hàng hóa trong tiệm.
“Có giỏ mua sắm không?”
Hứa Thanh Trì ngẩn người, thầm nghĩ, người này chắc là mua sắm lớn đây, còn muốn cả giỏ mua sắm.
“Không có.”
Thật ra giỏ mua sắm có thể mở khóa.
50 điểm tích lũy có thể đổi hai cái giỏ, Hứa Thanh Trì cảm thấy không cần thiết nên không mua.
Nhưng Ngô Sơn Tận nhắc nhở nàng, ở khu B, người giàu nhiều, nếu ngẫu nhiên có mấy khách hàng lớn, giỏ mua sắm hình như cũng cần thiết.
Quyết định, nếu hôm nay kiếm được hai ngàn điểm tích lũy, sẽ mở khóa hai cái giỏ mua sắm, không, 6 cái!
Ngô Sơn Tận cũng không nói gì, không có giỏ mua sắm thì cứ để tạm những thứ muốn mua trước ra quầy thu ngân, rồi tiếp tục chọn đồ.
Hắn lấy rất nhanh, không giống những người mua khác, đều không đắn đo suy nghĩ, thấy cái gì liền lấy cái đó, đúng là dáng vẻ không xem giá của người giàu.
Hứa Thanh Trì lại rất thích kiểu khách hàng này.
Ngô Sơn Tận: “Ngươi hôm nay mới tới à?”
Hứa Thanh Trì thấy hắn mua nhiều quá, tâm trạng không tệ, “Đúng vậy, vừa tới, lại ở đây mấy ngày.”
Ngô Sơn Tận: “Có hứng thú đi phó bản với ta không?”