Lâm Mộc Báo Thù - Chương 1059
“Vậy bây giờ Lâm Mộc đang ở đâu vậy?” Trần Uyển Nhi vội vàng hỏi.
“Tôi gọi hai người tới đây là chia sẻ vị trí hiện tại của Lâm Mộc cho hai người, đế hai người đi tìm hắn, dù sao hai người cũng là huynh đệ của cậu ấy.” phó minh chủ Hồ nói.
“Được!” Thấm Trạch Thiên và Trần Uyển Nhi đều nhanh chóng đáp.
Sau khi phó minh chủ Hồ chia sẻ vị trí cho Thẩm Trạch Thiên và Trần Uyển Nhi, bọn họ lập tức lên đường.
ở Một nơi nào đó bên ngoài.
Đây là một hang ổ nơi những con thú biến dị tụ tập.
“Giết giết giết!”
Lâm Mộc đang xông vào đây, điên cuồng chém giết thú biến dị.
Xet xet!
Mỗi một lần ánh sáng từ cây đao lóe lên, Lâm Mộc lại chặt đứt đầu của một con thú biến dị.
Khi nhát cuối cùng của Lâm Mộc rơi xuống, xung quanh trở lại yên tĩnh.
Sau lưng Lâm Mộc cả một núi xác biển máu!
Lâm Mộc lau vết máu trên Lạc Thần Đao rồi nhanh chóng biến mất.
Lâm Mộc không tịch thu được xác của những con thú biến dị này.
Thành phố Liêu.
Trước đây nơi này là một thành phố hạng hai, nhưng bây giờ không có con người, chỉ có những người biến dị chiếm giữ thành phố.
Sau khi Lâm Mộc tới nơi, anh mở cửa xe ra rồi cầm đao xông ngày vào trong thành phố.
Một cuộc tắm máu lại bắt đầu.
Trời đã tối, Lâm Mộc từ bên kia thành phố đi ra, tay cầm đao.
Cả thanh đao, tay và mặt của Lâm Mộc đều nhuộm đỏ máu.
Hai mắt Lâm Mộc cũng đỏ
Hoàng hôn đỏ rực chiếu lên người Lâm Mộc, anh giống như ác ma từ địa ngục bước ra.
Lúc này, hai bóng người từ xa chạy nhanh tới.
“Vần còn sót lại sao?”
“Chết đi cho tôi!”
Ánh mắt Lâm Mộc kiên định, nhanh chóng phát động nội lực, một đao xông tới.
Người tới lại là Thấm Trạch Thiên và Trần Uyển Nhi.
Thấy Lâm Mộc cầm đao tiến đến, cả hai người đều giật mình.
“Lâm Môc!”
“Sư huynh!”
“Là bọn anh!”
Hai người lập tức hét lên.
Lâm Mộc vội thu đao lại.
Khi bọn họ nhìn thấy bộ dáng này của Lâm Mộc thì đều sửng sốt.
Lúc này, hai mắt Lâm Mộc đỏ như ác ma, rất khác với Lâm Mộc mà bọn họ thường thấy.
“Sao đột nhiên lại tới đây?” Lâm Mộc bước nhanh tới.
“Lâm Mộc, cậu làm sao vậy?” Thấm Trạch Thiên nhìn Lâm Mộc.
“Đi giết người biến dị, em định đi khắp cả nước để quét sạch người biến dị trên đất liền!” Lâm Mộc nói.
“Lâm Mộc, cậu liều lĩnh quá, sao không nói cho bọn anh biết!” Thẩm Trạch Thiên nghiêm túc nói.
“Anh cần bế quan để đột phá Cảnh Giới, em không thể nói cho anh, hơn nữa một mình em là đủ rồi!” Lâm Mộc nói.
Lâm Mộc nói tiếp: “Sư huynh, như vậy là liều lĩnh sao? Em nghĩ làm như vậy là đúng. Dọn dẹp người biến dị là để chuẩn bị cho việc thành lập những thành phố an toàn hơn trong tương lai, thậm chí là khôi phục hòa bình trên mặt đất.”