Lâm Mộc Báo Thù - Chương 482
Quán chú Tiên Hạc võ quán nở một nụ cười đã hiếu.
Ổng ta hiếu rằng Chung Hào không muốn có liên quan gì đến chuyên này cả.
Mặc dù ông ta cung cấp tiền, nhưng chuyện này lại hoàn toàn tính hết lên đầu của Tiên Hạc võ quán, là hành vi của Tiên Hạc võ quán, không liên quan gì đến Chung Hào.
“Vậy thì ba tý, ta liền giao cho quán chủ, những chuyện khác không còn liên quan đến chúng toi.”
Uông sư nói xong, lấy ra tấm thẻ ngàn hàng đặt ở trẽn bàn..
“Quán chủ, tôi xin nghi phép trước.”
Sau khi đế lại thẻ, Uông sư đứng dậy rời đi.
Quán chú Tiên Hạc võ quán cầm lấy tấm thẻ, ánh mắt cũng sáng lên: “Cơ hội báo thù cuối cùng cũng đến rồi!”
Lần trước ông ta phải đưa cho Lảm Mộc 5 tỷ, hiện tại vần còn đang nợ nần chồng chất.
Hơn nữa lúc đó Lảm Mộc chí cho ông ta ba ngày, lúc đó ông ta thật sự không nghĩ ra biện pháp này.
Sau ba ngày, dù có nghĩ ra phương pháp này thì cũng đã muộn rồi.
Hai ngày sau.
Phàm minh chú đến biệt thự.
“Phàm minh chủ, sao ông lại ở đây?”
Lảm Mộc rất ngạc nhiên khi vừa mớ cửa đã nhìn thấy Phàm Thiệu.
“Lâm Mộc đạo hữu, huy chương Tam đắng của cậu đã được chuyến đến chi nhánh của chúng tôi, thay mặt liên minh, tôi tới đây đế trao huy chương.” Phàm minh chủ nở nụ cười.
‘Thì ra là chuyện này, mời vào.” Lảm Mộc mời Phàm mình chú vào phòng khách.
“Lâm Mộc đạo hữu, hãy nhận huy chương!”
Phàm minh chủ lấy ra một cái hộp nhỏ tinh xảo, mở ra, hai tay đưa cho Lảm Mộc.
Anh cầm lấy cái hộp nhỏ.
Hộp huy chương của anh, vô cùng đẹp và tinh tế.
“Lâm Mộc đạo hữu, khi sở hữu huy chương, sau này nếu vi phạm quy định của Liên minh Tu Hành Giả, chỉ cần không quá nghiêm trọng, huy chương này có thể dùng để giải quyết, nhưng huy chương cũng sẽ bị thu hồi lại.” Phàm minh chủ cho biết.
“Thật sao? Hóa ra cái huy chương này không phải chí để trưng bày thòi mà còn có tác dụng lợi hại như vậy sao?” Lâm Mộc nhìn huy chương.
Phàm minh chủ cho biết: “Nó còn có một chức năng khác, nếu muốn gia nhập Liên minh Tu Hành Giả và Liên minh tổng bộ, nó có thể là một tấm vé, dù cậu không vượt qua kỳ kiếm tra và tuyến chọn cũng không sao, chỉ cần dùng huy chương này cũng có thế gia nhập Liên minh tổng bộ.”
“Gia nhập Liẽn minh? sao” Lâm Mộc giật mình.
Phàm Thiệu nối: “Chẳng lẽ Lâm Mộc đạo hữu không nghĩ tới chuyện này sao? Tống bộ khác với chi nhánh nhỏ của chúng tôi, tổng bộ bên kia có đầy đủ tài nguyên, địa điếm để tu luyện, cùng rất nhiều bí tịch và dược liệu khác nhau M
“Tài nguyên dự trữ của Liên minh Tu Hành Giả nhiều đến mức các môn phái khác không thế so sánh được! Gia nhập Liên minh còn khó hơn gia nhập những môn phái ấn thân kia!“
“Nếu hiện tại có thể gia nhập Liên minh Tu Hành Giá, hơn nữa còn được tiến vào tổng bộ, chuyện này đối với một người tu luyện mà nói là vô cùng có lợi!”
Lâm Mộc nói: “Trước đây tôi chưa từng nghĩ tới.”
Gần đây anh mới tiếp xúc với Liên minh Tu Hành Giá, hiếu biết hiện tại về Liên minh Tu Hành Giá cũng không được nhiều.
Anh chỉ biết Liên minh Tu Hành Giá là một tồn tại rất bí ấn, nó quản lý trật tự của giới tu luyện ớ Trung Quốc.