Lâm Mộc Báo Thù - Chương 490
Sau khi quán chủ nói xong, có hai người đột nhiên lao ra khỏi đám đỏng đang đứng xem xung quanh, một trong số họ là một người đàn ông trung niên, còn lại là một người tóc trâng.
Sau khi cá hai xuất hiện, bọn họ nhanh chóng sứ dụng nội lực, dậm chân nhảy thẳng lên, giảm lên vai khán giá trước mặt và lao thắng lẻn võ đài.
Khi hai người họ sử dụng nội lực, Lảm Mộc lập tức cảm nhận được cảnh giới của hai người bọn họ.
Hai người này đều là đỉnh phong Linh Ý Cánh!
Tinh huống gì vậy? Tại sao lại có thêm hai người nữa xuất hiện?”
Mọi người có mặt đều rất kinh ngạc.
“Hơi thở của hai người này dường như đều là cánh giới đỉnh phong Linh Ý Cảnh!”
Các học viên trong võ quán cỏ mặt ở hiện trường ngay lập tức bàn tán về thực lực cúa hai người đỏ.
“Như thế này, cháng phải sẽ trớ thành ba đấu một sao?”
“Ba người ở đính phng Linh Ý Cánh liên thú lại, cho dù Lâm Mộc cố mạnh đến mấy thì cũng sẽ bị đánh rất thẽ thảm?”
Tất cả những người trong giới tu luyện Thản Giang đều vô cùng ngạc nhiên.
Trần Uyến Nhi tức giận chửi rủa: ‘Tiên Hạc võ quán không biết xấu hố chút nào sao, vậy mà lại đi tìm thêm hai người giúp đỡ đế cùng nhau đối phó với Lảm Mộc?”
Biệt thự nhà họ Lảm.
Sẳc mặt của Lâm Hạo Quân đột nhiẻn thay đối: “Tiên Hạc võ quán thật sự dùng cách như vậy sao? Thật sự là lấy nhiều đánh ít?”
Người phụ nữ áo xanh ở bên cạnh lắc đầu nói: “Hai người đó cũng là đính phong Linh Ý cảnh, dựa theo thực lực mà Lâm Mộc đã biếu hiện lần trước, thì cho dù anh ta có mạnh đến đâ cũng nhất định sẽ thua!”
Người bình thường thì đi xem náo nhiệt, người am hiếu thì phảm tích tình hình.
Người phụ nữ áo xanh này là người của Tứ Hải võ quán, bản thân cô ta cũng là một người tu luyện nên đương nhiên hiếu rõ.
“Chầc chắn thua sao? Anh Lâm hoàn toàn không có cơ hội nào sao?” Lâm Hạo Quân bất đắc dĩ nói.
“Không hề.” Người phụ nữ ở Thanh Dịch lầc đầu.
“Chuyện này…”
Sâc mặt cúa Lâm Hạo Quân và Lâm Hạ đều không tốt sau khi nghe đến đây.
Lâm Hạo Quân không nhịn được nói: “Quán chủ Tiên Hạc võ quán gian lận, khiêu chiến trên võ đài sao lại được đi tim thêm hai người trợ giúp chứ? Lám Mộc cỏ thế không chấp nhận lời khiêu chiến không?”
Người phụ nữ áo xanh lâc đầu: “Tiên Hạc võ quán nếu đã dung thủ đoạn như vậy thì chắc chắn cũng sẽ không tuản thù theo quy tắc, chắc chân cũng sẽ không cho Lảm Mộc từ chối khiẻu chiến, bọn họ đang thể hiện rõ phải đánh Lảm Mộc cho băng được.”
” Không biết xấu hổ! Quá không biết xấu hổ!” Lâm Hạo Quân liên tục mãng.
Bẽn phía võ đài cũng đang náo loạn.
Ai cũng có thể thấy rằng, quán chủ Tiên Hạc võ quán không hề đế ý gì đến luật lệ.
Trên võ đài.
Lâm Mộc liếc nhìn quán chủ Tiên Hạc võ quán và hai người đính phong Linh Ý Cánh kia.
“Quán chú, ông không có tự tin đấu với tôi sao? Nhờ người giúp đỡ, lại còn lấy nhiều đánh ít? Không sợ bị giới võ lảm Than Giang chê cười sao?” Đôi mât anh hơi híp lại, giọng điệu trớ nên lạnh lùng.
Lảm Mộc đã tự hỏi suốt hai ngày qua, tại sao quán chủ Tiên Hạc võ quán lại dám khiêu chiến với anh thêm lần nữa chứ?