Lam Nguyệt chiến thần - Chương 26 Rốt cuộc ai đang gian lận vậy
Chương 26: Rốt cuộc ai đang gian lận vậy?
“Bất Hủ Bôn Lỏi!”
Lâm Dạ nổi giận gầm lên một tiếng, trên người nố một tiếng nổ lớn.
Tia điện màu tím to bằng ngón tay không ngừng chạy, tiếng vang càng lúc càng lớn, ẩn chứa cảm giác tựa như sấm sét trên bầu trời.
Hắn nâng lên một chân khác lên, tia điện màu tím tăng vọt, dòng điện lại phát ra âm thanh rẹt rẹt.
Trong chớp mắt, tia điện đã to bằng haỉ ngón tay, mạnh hơn trước đó gấp đôi.
Lâm Dạ cảm giác bên trong cơ bắp của mình có dòng điện giật giật, sức lực tăng gấp đôi, không bung bớt ra ngoài thì không thoải mái!
“Bất Hủ Bôn Lôi Quyết tầng thứ hai — ”
“Lôi Đình Huyết cốt! Lên!”
Một tiếng hét lớn, hắn đã bước tới bậc thang thứ ba!
Ầm!
Một tiếng vang rầm qua đi, tia điện tím
trên người Lâm Dạ càng mạnh hơn, khí thế hực hực không tả nổi.!
Rẹt rẹt!
Rẹt rẹt!
Ầm ầm!
Bất Hủ Bón Lôi Quyết tầng thứ hai, đột phá thành công!
Trong nháy mắt sức mạnh của Lâm Dạ đã táng lên, chỉ cần dùng Bất Hủ Bôn Lôi Quyết là có được sức mạnh kinh người!
Cơ thể hắn càng cứng rắn hơn, giống như sắt thép vậy, đao kiếm bình thường khó mà đả thương được hắn!
“Diệp Thanh Vân, có ta ớ đây, ngươi không thể đạt được vị trí đứng đầu đâu!”
Tia điện tím trên chạy trên người Lâm Dạ, hắn cúi người vọt về phía trước, hóa thành một luồng sét màu tím, chạy như điên!
Hắn chẳng những đột phá đêh tầng thứ hai, mà còn lĩnh ngộ được một bí thuật —
Sấm sét!
Bí thuật kĩ thuật võ công, là độc món huyền bí chỉ có kĩ thuật võ cõng cao cấp mới có được, mạnh hơn gấp mấy lần so với kĩ
thuật võ công bình thường, thậm chí là mấy chục lần!
Trừ cái đó ra, Kim Bắng Lăng Vân Thuật tầng thứ nhất, hắn cũng đã thành công!
Một bước ba mươi mét!
Tốc độ của Lâm Dạ gấp năm lần tốc độ bình thường, sức chịu đựng cực kì dài.
’’Hắn thực sự làm được rồi!”
Khuôn mặt Cơ Vân Tiêu tràn đầy sự rung động: “Tên nhóc này, thú vị đấy…”
Cơ thể Lâm Dạ như điện, trong chớp mắt đã vọt tới trước người Diệp Thanh Vân!
Diệp Thanh Vân giật mình thất thần, ngỡ ngàng nói: “Đây, cái này sao có thế… Không thể nào! Sao hẳn còn nhanh hơn ta thế?”
Lâm Dạ đã vọt tới đỉnh núi trước, chí thiếu chút nữa liền có thế trèo lên đỉnh.
Người hắn bồng nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về hướng Diệp Thanh Vân cười nói: “Diệp Thanh Vân, ngươi sắp thua rồi!”
“Ta không thế thua!”
Sắc mặt Diệp Thanh Vân điên cuồng lên, dưới chân liên tục phát ra tỉêhg va chạm!
Dưới chân hắn trận phù không ngừng
mở rộng thêm, trong nháy mắt đã to hơn gấp hai lần.
Bùm!
Đăng Thiên Bảo Giày, nổ tung!
Hoàn toàn biến thành sắt vụn!
Diệp Thanh Vân hét lên một tỉêhg, ngã nhào xuống đất, hai chân cháy đen.
’’Diệp công tử, xem ra ngươi không có duyên với vị trí đầu rồi.”
Lâm Dạ cười đắc ý, đạp vào bước tới bậc thang cuối cùng.
“Vị trí thứ nhất của con đường anh hùng, Lâm Dạ!”
Trên đỉnh núi là một quảng trường khống lồ, đủ để chứa hàng vạn người.
Lúc này, trước đường núi tụ tập một nhóm chấp sự mặc đồ đen, do Liễu Thành m cầm đầu.
Vé mặt Liều Thành m tươi cười đi đến, chúc mừng: “Lâm Dạ, chúc mừng ngươi, nhận được vị trí đứng đầu cúa cửa ải thứ nhất!”
“Ngô chấp sự xin chú ý, Lâm Dạ đạt điểm tuyệt đối!”
Người tham gia sát hạch, Lâm Dạ, đạt
điếm tuyệt đối, mười điếm!”
Ngô chấp sự phía sau hắn lập tức hét to, và ghi chép lại vào danh sách.
Không lâu sau, Cơ Vân Tiêu cũng người nhẹ nhàng bay lên, bước chân đến đỉnh núi.
“VỊ trí thứ hai, Cơ Vân Tiêu, chín điểm!”
Sau khi Liễu Thành m hõ to xong, lạỉ có một bóng người, lảo đảo bò lên trên đỉnh núi.
Người kia quần áo tả tơi, sắc mặt trắng bệch, trên chân còn có vết máu.
Chính là Diệp Thanh Vân bị đôi giày bảo bối làm bị thương.
Liễu Thành m mỉm cười nói: “Diệp Thanh Vân, ngươi làm sao vậy, sao lại chật vật như thế?”
Các chấp sự cũng hé miệng khẽ cười, chỉ trỏ về phía hắn.
Sắc mặt Diệp Thanh Vân đỏ lên, giãy dụa đứng lên, hướng về phía Lâm Dạ hét to: “Ngươi gian lận!”
Ánh mắt Lâm Dạ sắc lạnh, lạnh lùng cười nói: “Ngươi không bằng ta, liền nói ta gian lận sao?”
Vé mặt Diệp Thanh Vân dữ tợn, hung ác
nói: “Một tên Huyền Nguyên cảnh như ngươi, sao có thể hơn được ta? Nếu như ngươi không gian lận, thì không có khả năng thắng đâu!”
Liêu Thành m nhíu mày hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì thế?”
Phía sau hắn một vị chấp sự trung niên đi tới, thấp giọng nói: “Liều chấp sự, thành tích của Lâm Dạ quả thực có vấn đề …”
Lỏng mày Liễu Thành m nhíu chặt hơn, liếc qua Lâm Dạ : “Thành tích của hẳn, có vấn đề gì?”
Chấp sự trung niên trầm giọng nói: “Tốc độ hắn leo núi, so với lứa đệ tử đợt trước nhanh hơn thời gian một nén nhang!”
“Hắn đã phá vỡ ghi chép sát hạch con đường anh hùng của học phủ Ngân Nguyệt, so với nhũng nhân vật thiên tàì đợt trước thì đều mạnh hơn!”
“Cái gì cơ?”
Ánh mắt Liễu Thành m bất ngờ, trầm ngâm nói: “Lâm Dạ, ngươi đã dùng cách gian lận gì thế?”
“Nếu ngươi thành thật, thì ta còn có thể gìữ lại tư cách sát hạch của ngươi, đế ngươi
thỉ lại một lần nữa, nếu như ngươi không nói…
Ánh mắt Lâm Dạ ngưng lại, giọng lạnh lùng đáp: “Ta đã nói rồi, ta không gian lận!’1
“Ngươi nói dối!”
Diệp Thanh Vân điên cuồng hét to: “Ngươi không gian lận, sao có thế thắng ta?”
“Liều chấp sự, ta dám lấy đầu người để đánh cược, hẳn đã gian lận!”
Lâm Dạ thông suốt quay đầu nhìn về phía hắn, lạnh lùng nói tiếp: “Diệp Thanh Vân, đùng tưởng nhiều lần ta nhường ngươi, là ta sợ ngươi nhé!”
“Tức quá hóa giận hả?”
Diệp Thanh Vân không những không sợ, ngược lại còn cười to: “Tên họ Lâm, ta thấy ngươi có tật giật mình đó!”
“Ta có thể chúng minh, Lâm Dạ không gian lận!”
Cơ Vân Tiêu nhanh chân đứng ra, cất cao giọng nói: “Ta theo chân Lâm huynh suốt chặng đường, ta tận mắt nhìn thấy, hắn không hề dùng quỷ kế gì hết!”
Các ngươi cứ hỏi hắn sao mà mạnh
như thế chứ gì, để ta nói cho các ngươi biết…’1
‘’Lâm Dạ, là đoàn thể võ giải”
“Vừa rồi kịp thời đột phá cống pháp đoàn thế, thân pháp cũng có chồ tiến bộ, vậy mới trèo được lên đỉnh!”
“Cái gì?”
Liều Thành m yên lặng thất sắc, một lúc sau mới nói: “Lâm Dạ là đoàn thế võ giả!”
“Vốn dĩ ta không muốn công khai như thế đâu, nhưng nếu không giấu được nữa, thì chỉ có thể cho các ngươi xem thỏi!”
Lâm Dạ thông suốt ngẩng đầu lên, cơ thế hơi giật mình một chút.
Đột nhiên có tỉêhg sấm sét vang lên, tia chớp màu tím chợt chạy xung quanh người.
“Đây, chính là công pháp đoàn thế của ta!”
Liều Thành m cấn thận xem xét một lúc, vẻ mặt vui mừng: “Không có luồng sóng Huyền khí, thế lực lạỉ tăng lên không ít, đúng là cồng pháp đoàn thế rồi!”
“Công pháp đoàn thể dùng dùng thế lực đế vận công, không sử dụng Huyền khí, là một phần của thực lực, nên không tính là gian
lận!”
‘’Lâm Dạ, ngươi chẳng những đạt vị trí đứng đầu, mà còn phá vỡ kỉ lục của học phủi Ghi lạỉ, Lâm Dạ phá kỷ lục, cộng thêm mười điểm!”
Sắc mặt các chấp sự ngạc nhiến, thi nhau gật đầu tán thường.
“Lâm Dạ này, đúng là một thiên tài!”
“Đoàn thế võ giả hỉ hữu như thế, cho dù là học phủ Ngân Nguyệt chúng ta, cũng còn lâu mới chiêu mộ được!”
Liều Thành m liên tiếp gật đầu, bên trong ánh mắt tràn đầy vẻ tán thường .
Chẳng trách hắn lại có được trưởng lão lệnh, thì ra là thiên tài thực sự!
“Mọi người im lặng!”
Liễu Thành m khẽ ấn lòng bàn tay, cười nói: “Được rồi, nếu là hiểu lầm, thì đừng nhắc lại nữa.”
“Diệp Thanh Vân, ngươi còn có ý kiến nào khác không?
Diệp Thanh Vân hung dữ liếc qua Lâm Dạ, tên tạp chủng này sao có thể là đoàn thể võ gìá được chú?
Còn phá vồ kỉ lục cúa học phủ?
Sự thật bày ra trước mắt, Diệp Thanh Vân cắn răng, đành phải nhắm mắt nóỉ: “Không có…”
“Chờ một chút!”
Lâm Dạ chỉ về hướng Diệp Thanh Vân với giọng điệu chế nhạo: “Hắn vu khống ta gian lận là giả, nhưng ta muốn tố cáo hắn gian lận!”
“Diệp Thanh Vân, ngươi — mới thật sự gỉan lận!”
Sắc mặt Diệp Thanh Vân đột nhiên thay đổi, cuống quít giải thích: “Ta, ta không gian lận! Ta là thiên tài của Diệp gia, sao mà có thể gian lận được??”
“Thiên tài sao?”
Lâm Dạ nhíu mày lạnh lùng cười: “Ngươi là thiên tài qian lân hả?”