Lang Tế Chiến Thần - Chương 107
“Giang Chấn Nam, hôm nay ống không giao người cho tôi, sau này Ngân hàng Tân Hải sẽ chấm dứt tất cả hợp tác với tập đoàn Thịnh Vượng, hơn nữa sẽ không bao giờ cho các người vay thêm một xu.”
Nghe được lời này, lông mày của Diệp Lân và Giang Uyển Uyển đều hơi nhíu lại.
Giang Uyến Uyến khẽ nhướng mày, rồi đột nhiên đứng lên, đẩy cửa chạy về phía phát ra âm thanh.
Diệp Lân cũng sờ sờ mũi, vội vàng đi theo.
Văn phòng quản lý của công ty nằm ở tầng này, lúc hai người đi ra ngoài, hành lang đã có rất nhiều người đứng đó. Tất cả bọn họ đều cau mày, gương mặt hiện lẻn chút lo láng.
Lúc Giang Uyến Uyến đi tới cửa, sắc mặt cũng hơi biến đổi.
Diệp Lân nhìn về phía cách đó không xa, Giang Chấn Nam đang cau mày đứng đó, mà bên cạnh ông có hai người, một người trung niên hói đầu đang lấy tay chỉ vào Giang Chấn Nam, người còn lại là một thanh niên trẻ tuối, người này Diệp Lân biết, chính là Mao Vũ Sinh.
Anh ta trông không hề bị tổn hại gì!
Thực tế hôm qua, sau khi bị A Hoa kéo đi, A Hoa cũng không dám làm gì anh ta.
Con trai của chủ tịch ngân hàng Tân Hải, đây không phải là người A Hoa có thế tùy ý động vào, thời gian này, những người như họ bắt nạt những người bình thường thì được, nhưng với những người thực sự giàu có và có địa vị, bọn họ phái cân nhắc kĩ.
Không khó đế tưởng tượng, người đàn ông trung niên kia, hắn là cha của Mao Vũ Sinh, cũng là chủ tịch ngân hàng Tản Hải chi nhánh Giang Thành, Mao Vũ Hàm!
Mao Vũ Hàm đang trừng mắt nhìn Giang Chấn Nam nói: “Giao người tên Diệp Lân ra cho tôi, hắn lại dám bắt nạt con trai tôi, bây giờ, ngay lập tức!”
Giang Chấn Nam cau mày nói: “Không biết Diệp Lân bắt nạt con trai ông như thế nào?”
Mao Vũ Hàm cười lạnh một tiếng nói: “Hôm qua, trong bữa tiệc sinh nhặt của Trâu Thiến Thiến, người đang công tác ở công ty chúng tôi, con trai tôi vì hắn mà bị tát một cái, hôm nay tôi đã xử lý Trâu Thiến Thiến, còn bây giờ là đến lượt hắn.”
Diệp Lản nhướng mày, hắn nhìn Giang Uyển Uyển một cái, đi về phía trước nói: “Tôi chính là Diệp Lân, không biết ông định tính sổ với tôi như thế nào?”
Trên hành lang, hầu như tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Lân.
Diệp Lân đi về phía trước, cách cha con Mao Vũ sinh chưa đầy hai bước nữa.
Mao Vũ Sinh nhìn Diệp Lân, cười lạnh một tiếng nói: “Cha, chính là thằng khốn này, hôm qua chính nó đã khiến con bị tát một cái ở trước mặt rất nhiều người, làm con nhục nhã không có chồ chui.’1
Giang Chấn Nam nhìn thấy Diệp Lân đi ra, ông ta liền biết, chuyện này không cần mình quan tâm nữa, Diệp Lân hắn là sẽ xử lý tốt.
Mao Vũ Hàm quan sát Diệp Lân từ trên xuống dưới một chút, Diệp Lân bình tĩnh nói: “Vì sao hắn phải chịu cái tát đó, tôi cũng không nhớ rõ lắm, lúc ấy hắn muốn hãm hại tôi, bảo KTV Đế Hào mở một chai rượu vang đỏ cao cấp, trị giá hai trăm vạn tệ, sau đó phát hiện nhầm lẫn, rồi bị người của KTV Đế Hào tát một cái, thực tế là nguyên ngày hôm qua, con trai ông luôn tìm cách khiêu khích tôi.”
“Khiêu khích mày thì làm sao?” Mao Vũ Hàm cười lạnh nói: “Con trai tao bởi vì mày mà bị tát một cái, chuyện này không sai chứ!”
Diệp Lân nở nụ CƯỜI nói: “Chảng trách vì sao con ông lại bị giáo dục thành dạng người như vậy.”
“Tao giáo dục con trai tao theo cách nào, không liên quan đến mày.’1 Mao Vũ Hàm cười lạnh một tiếng, nhìn Giang Chấn Nam nói: “Được rồi, bây giờ ông có thế sa thải người này, mọi người đều là doanh nhân Giang Thành, miền là ỏng sa thải hắn, chúng ta có thể hợp tác tốt đẹp, nếu không, hậu quả ỏng tự biết.”
“ông thế này thật là không biết phải trái đúng sai.” Giang Chấn Nam nói: “Diệp Lân cũng giải thích rồi, là con trai ông không ngừng khiêu khích trước, hơn nữa một cái tát kia cũng không phải Diệp Lân đánh, ông muốn tính số, đến KTV Đế Hào mà tính. Giận cá chém thớt, đổ hết mọi lỗi lên đầu Diệp Lân, ông quá đáng rồi đó.”