Lang Tế Chiến Thần - Chương 121
Anh ta không cho rằng Diệp Lân dám quay lại Lâm Hải, theo anh ta thấy ờ Giang Thành Diệp Lân đã tìm được một công việc không tồi rồi.
Mà danh tiếng của Diệp Lân ớ Lâm Hải quá kém, có điên đâu mà quay về đây đế tìm phiền phức.
“Đi thôi.” Anh ta kéo vai Trương Dục nói: “Mẹ nó, đàn ông đàn ang mà trang điểm, nhìn thấy là buồn nôn.”
“Hết cách rồi, hiện tại mấy em gái đều thích trang điếm kểu Hàn Quâc như vậy.” Trương Dục đắc ý nói tiếp: “Cũng dể hút fan nữ hơn.”
Diệp Lân thuận lợi xếp hàng bắt xe, sau khỉ lên xe anh nói với tài xế: “Hoa Đô Bốn Mùa.”
Hoa Đô Bốn Mùa là tên của một tiếu khu nơi bố mẹ anh sống.
Mặc dù Diệp Lân là thành viên của Người Gác Đêm nhưng lúc nào anh cũng quan tâm đến bố mẹ mình.
Sau khi chuyện của Diệp Lân xảy ra, bố mẹ cũng bị nhà họ Diệp xóa tên ra khỏi gia phả, hơn nữa còn bị nhà họ Diệp đuối ra khỏi công ty, tất cả bất động sản do bố mẹ anh đứng tên cũng bị tịch thu.
Dưới sự ảnh hường của nhà Họ Diệp ớ Lâm Hải, bố mẹ Diệp Lân muốn tìm một công việc cũng không phải chuyện dề dàng.
Nhưng sau khi Diệp Lân tham gia Người Gác Đêm thì có một công ty liên lạc với bố mẹ anh, đưa ra mức lương rất cao và mời bố anh về làm việc, từ đó cuộc sống cũng trở nên ổn định hơn.
Chuyện khó chịu duy nhất đó là Diệp Lản không thế nói rõ bản thân là thành viên của người gác đêm, cho nên bố mẹ vẫn nói với người khác thì anh vẫn còn đang ờ trong tù.
Một tiếng sau Diệp Lân đã đến đưới tiếu khu nhà, trong lòng anh có chút thấp thỏm và kích động.
Dù sao thì cũng chín năm rồi chưa gặp lại bố mẹ.
Diệp Lân thờ ra một hơi bước vào bên trong tiếu khu, sau khi hỏi thăm vị trí cụ thế từ chỗ của bảo vệ, anh liền đi vào bên trong.
Diệp Lân ra khỏi thang máy, nhìn về phía cửa phòng 504, lúc tiến lại gần thi phát hiện cửa chỉ khép hờ, anh tiếng gần hơn một chút thì nghe trong phòng có âm thanh truyền ra.
“Diệp Cảnh An, ông như thế này có chút không phúc hậu day.” Một giọng nói truyền ra từ bên trong: “Bất luận thế nào thì ông cũng là người bước ra từ nhà họ Diệp, ông làm phó tống giám đốc của tập đoàn Hãn Vũ, ký hợp đồng chắc là chuyện trong quyền hạn của ông nhỉ? Hơn nữa hai công ty hợp tác đổi với các người cũng có lợi!”
Diệp Cảnh An, là tên bố của Diệp Lân.
“Tôi thật sự không có cách nào giúp được.” Diệp Cảnh An thờ dài một hơi:
“Hơn nữa, lúc đầu sau khi sự việc xảy ra, ông là người khiến dòng họ xóa tên của chúng tôi ra khỏi gia phả…”
Giọng nói nghe có vẻ rẫt tang thương. Trong lòng Diệp Lân không nhịn được đau đớn.
“Lúc đầu xóa tên không phải do thẳng nhóc Diệp Lân kia cưỡng bức con gái nhà người ta sao?” Người kia cười lạnh một tiếng nói tiếp: “Diệp Cảnh An; tồi tới tìm ông là đế nói chuyện đàng hoàng, phần hợp đồng này, ông không muốn ký cũng phải ký. Nếu như ông không ký hợp đồng, tôi nói cho ỏng biết, ông đừng mơ sổng ở cái đất Lâm Hải này.”
Người này cũng là một trong các chi thứ của nhà họ Diệp, lúc đầu là trợ thủ của Diệp Cảnh An, sau khi Diệp Cảnh An bị xóa tên ra khỏi gia phả thì người được lợi nhất chính là ông ta, ỏng ta thành công tiếp quả công ty của Diệp Cảnh An.
Sau khi nói xong ông tại lại cười lạnh: “Nếu như không phải sâp tới thời điểm kiểm tra đánh giá thành tích hàng năm của dòng họ, thành tích của tôi không đủ thì tôi sẽ tới tìm ông giúp đỡ sao? Nói chuyện đàng hoàng với ông ông còn không chịu, đã cho thế diện rồi mà không cần.”