Lang Tế Chiến Thần - Chương 125
“Trong nhà họ có một đứa em trai.” Khương vrnói:
“Chắc là bọn họ muốn mua nhà cho em trai cô ấy, vì thế nên mới muốn tỏi đưa 100 vạn, dù sao thì tình huống hiện tại là, nếu không đưa 100 vạn thì đừng nghĩ tới chuyện kết hôn, tôi sẽ phải chia tay với bạn gái!”
“Bạn gái cậu nói thế nào? Diệp Lản hỏi.
“Cô ấy?” Nói tới đây, Khương Vĩ lại thở dài thêm: “Cô ấy cũng nói giúp người nhà cô ấy, bảo là cô ấy sống VỚI tôi cả đời, nếu ngay cả 100 vạn mà tôi cũng không muốn đưa thì tôi căn bản không đủ yêu cô ấy!”
“Cô ấy không biết gla cảnh nhà cậu sao?” Diệp Lân cau mày hòi.
“Biết chứ, nhưng mà vẩn nói như vậy, hơn nữa còn bảo với tôi rằng nhà cô ấy đã giới thiệu cho cỏ ấy những đối tượng xem mắt khác, nếu tôi không lấy ra được 100 vạn, thì sẽ chia tay” Khương Vũ lại bắt đầu ủ rũ.
Diệp Lân cũng cạn lời rồi, bạn gái cậu ta đúng là phù đệ ma rồi!
(*í£âậ)S!.:Phù đệ ma đảy là một ngôn ngữ mạng, đề cập đến các cô con gái lớn trong một gia đình nhiều con bị ảnh hưởng bởi khái niệm gia trường. Thông thường, do hoàn cảnh của gia đình nên chỉ có thể lo lắng cho con trai đầy đủ còn con gái thì không)
Nghe Khương Vĩ nói như vậy, Diệp Lân cũng không biết nói thêm gì.
Thân là một người con rế đã từng bị ức hiếp ba năm, hắn cảm thấy ba năm này đã đủ khố lắm rồi, bây giờ so sánh với Khương Vĩ, hắn nghĩ Khương vr đúng là đen đủi.
Diệp Lân nhíu mày nói: “Em trai cô ấy thì sao? Cậu ta nghĩ thế nào?”
“Em trai cô ấy?” Khương Vĩ bĩu môi nói: “Đừng nhắc nữa, chơi bời lêu lổng, rất thích đánh bạc, nhưng mà cũng không còn cách nào khác, trong nhà có mỗi một đứa con trai, từ nhỏ tới lớn đều được cưng chiều, chuyện này hết cách rồi.”
Dứt lời, anh nhìn Diệp Lân rồi hỏi: “Diệp Lản, cậu cho tỏi một lời khuyên đi, tôi nên làm thế nào bây giờ?”
Diệp Lân sờ sờmũl nói: “Cô bạn gái kia của cậu chưa từng nghĩ tới cuộc sống sau khi kết hôn của hai người sẽ như thế nào sao? Nếu như cậu mượn 100 vạn tệ, sau khi cô ấy kết hôn tiền vay mua nhà cộng thêm 100 vạn tệ đó, không phải hai người sẽ phải cùng trả nợ hay sao? Cô ấy đã từng suy nghĩ về điều này chưa?”
Khương Vĩ cúi đầu ủ rũ nói: “Tôi nghĩ chắc cỏ ấy cũng khỏng muốn gả cho tôi? Chỉ muốn tôi biết khó mà rút lui thôi? Nhưng mà chúng tôi đã yêu nhau 6 năm rồi, tôi rất yêu cô ấy, tôi có thế cảm nhận được cô ấy cũng rất yêu tôi. Chí là hoàn cảnh bây giờ.”
Diệp Lân thớ dài: “Khương Vĩ, nói về đạo lý, tôi nghĩ cậu có thể chia tay rồi. Cậu cứ phản tích kỹ tình trạng hiện tại của cậu đi, cứ cho cậu sẽ đưa 100 vạn cho bọn họ, cậu sẽ được kết hôn, sau đó thì sao?”
“Cô bạn gái này của cậu rõ ràng chỉ biết tới em trai cô ta, em trai cô ta là một con nghiện cờ bạc, không chịu đi làm, giống như một cái động không đáy, sau này cậu không chỉ phải kiếm tiền nuôi gia đình mà còn phải kiếm tiền nuôi cả nhà họ nữa, cha mẹ thì coi nhưthôi đi, nhưng ngay cả đứa em trai kia cậu cũng phải nuôi, cậu ta kết hôn, sinh con, tất cả đều phải do cậu lo liệu…” Diệp Lân bình tĩnh phân tích cho Khương vr nghe.
Trên mặt Khương vr cũng lộ ra vẻ xoắn xuýt.
Cậu chỉ là một người bình thường, bị ép tới mức này, thật ra cậu sớm đã nghĩ tới việc chia tay.
Chỉ là cậu rất thích bạn gái mình, dù sao hai người cũng bên nhau 6 năm rồi, tình cảm vẫn còn ngay đó.
Đương nhiên, sở dĩ Diệp Lân bảo cậu ta chia tay là vì hắn nghĩ, sau này Khương Vĩ có thể tìm được một người tốt hơn bạn gái hiện tại.