Lang Tế Chiến Thần - Chương 135
“Bụp!”
“Bụp!”
Ánh mắt Diệp Lân sắc bén, né tránh, tấn công!
Những tên đô con được xem như đánh đấm giỏi trong số người bình thường. Nhưng đứng trước Diệp Lân chỉ như thằng em yếu nhất.
Diệp Lản đấm bằng tay không, trong vòng mấy phút số người còn đừn càng ngày càng ít.
Phía sau lưng hắn, điếu thuốc khựng trên miệng Bành Tân Khôn. Anh ta quên cả rít, chỉ trợn mắt, há hốc mồm nhìn những gì đang diễn ra trước mặt.
“Bụp!”
Chợt, người cuối cùng bị Diệp Lản đấm vào bụng bay ra xa, rơi bụp xuống trước mặt Bành Tân Khôn.
Diệp Lân vỗ tay nhìn Bành Tân Khôn: “Tao nói rồi, chỗ này không đủ, đúng chưa!”
Bành Tân Khôn nuốt nước miếng, co rụt con ngươi khiếp đảm, run giọng hỏi: “Sao… sao có thế.”
Một chọi mười mấy, con mẹ nó đang đóng phim à?
Bất giác anh ta thấy Diệp Lân đằng trước mỉm cười tiến về phía mình.
Nhận được sự che chở của quán bar Lưu Hỏa cũng đủ để Bành Tân Khôn chứng minh anh ta là một người có kiến thức rộng rãi. Anh ta đã từng nhìn đến một vài người có thế một đánh ba, nhưng loại người có thế một đánh mười mấy người, đây là lần đầu tiên anh ta gặp được.
Hơn nữa điều quan trọng nhất chính là thời gian quá nhanh.
Nhìn mười mấy người nằm trên mặt đất cộng thêm tên đằng trước dạng thẳng chân ngồi bệt xuống dưới đất, trên trán Bành Tân Khôn bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh.
“Diệp Lân, mày phải biết rằng, CMN đây là quán bar Lưu Hỏa, bản thân anh Kỳ đã rất không hài lòng với mày rồi, mày còn dám ra tay? Chuyện này chẳc chân sẽ không để yên, cho dù mày còn là người nhà họ Diệp, anh Kỳ cũng không phải là người mày có thể trêu chọc được, không nói đến bây giờ mày không còn là người của nhà họ Diệp!” Bành Tân Khôn xoa xoa mồ hôi trên trán.
Diệp Lân đi đến trước mặt anh ta, cười tủm tỉm nhìn anh ta, sau đó hắn lấy thuốc từ trong túi, rút ra một điếu, tự mình châm, nói: “Vậy nên chỉ cho phép mày cho người đánh tao tàn phế, chỉ cần nhận diện được người là được, không cho phép tao đánh mày đúng không?”
Nghe thấy những lời này, da đầu Bành Tân Khôn có chút tê dại.
“Đây là quy củ của quán bar Lưu Hỏa!” Bành Tân Khôn nở nụ cười lạnh lùng, nói: “Xác thật tao có chút xem nhẹ mày, không nghĩ đến mày có thể đánh được như vậy, nhưng mày dám ra tay với người của quán bar Lưu Hỏa? Diệp Lân, mày vừa mới trở lại Lâm Hải, đừng nghĩ tiếp tục sống yên ổn ở đây.”
“Mày đang uy hiếp tao hả?” Diệp Lân phun ra một vòng khói, phun lên trẽn mặt của Bành Tân Khôn.
Bành Tân Khôn thấy Diệp Lản nói như vậy, theo bản năng cho rằng Diệp Lân sợ hãi, anh ta gật đầu nói: “Mày có thề hiếu như vậy!”
“Cho nên Bạch Kỳ vẫn không muốn buông tha cho tao.” Diệp Lân nhả ra một vòng khói, nói: “Vậy tao sẽ cho anh ta một món quà gặp mặt!”
“Vụt!”
Trong nháy mât, đột nhiên hắn dùng sức bóp chặt cổ của Bành Tân Khôn.
Bành Tân Khôn chí cảm thấy một lực lượng to lớn truyền đến từ trên cổ, anh ta khỏng có cách nào phản kháng lại được. Chí trong một cái chớp mắt, cả người anh ta đã bị Diệp Lản ấn chặt, mạnh mẽ nện lên trên vách tường bên cạnh.
Mặt của Bành Tản Khôn trực tiếp dán lên trên mặt vách tường, trong nháy mắt mặt mũi bầm dập, máu mũi giàn giụa!
Cả người mềm nhũn ngã xuống mặt đất.